“Chị không có kinh nghiệm chơi với trẻ con…” nó bối rối đáp
“Không sao mà! Có vẻ mấy đứa đều thích chị hết này! Lại đây ngồi đi!!”
“Ư, ừm”
“Nào mấy đứa, gọi là chị An”
“Chị An!!”
“Chị An, chị An!!! Chị xinh quá!!!”
“Ơi dới em è!!” (chơi với em nè!!!)
Đám trẻ chạy ồ vào lòng An khiến nó không biết phải làm thế nào
“À ừ, chào mấy đứa, a từ từ coi chừng té!!”
Hôi người lớn ngồi phía sau nói chuyện đều nhìn thấy hết, phì cười trước cảnh tượng trẻ con này
“Nào mấy đứa, ngồi cho đàng hoàng vào” Huy từ sau bếp mang lên ly socola cho nó, nhẹ nhàng bảo
“Anh Huy kìa!!!”
“Ăn Huy!! Chị ày là người xuất hiện trên tivi ải ông! ự tử!” (Anh Huy! Chị này là người xuất hiên trên tivi phải hông! Tự tử!)
Lời nói ngây thơ của thằng bé đã làm bầu không khí trở nên cứng ngắt
“Ài cái thắng bé này sao lại nói thế!!! Mẹ đã bảo đó không phải từ hay để con học theo mà!!!”
“Mai mau xin lỗi chị đi con!!”
“Ả? Tại ao?” (Hả? Tại sao?)
“Chúng ta sẽ giải thích cho con sau nhé? Thật xin lỗi, hôm trước anh chị có bật lễ nhận nhiệm vụ của mấy đứa, vô tình để thằng bé nghe thấy!”
“A, không, không sa-”
“pock!” (tiếng búng trán nhẹ)
"Aaaaa ao anh áng em!!! (Aaaa sao anh đánh em!!)
“Tự tử chính là gặp ác quỷ đó! Ác quỷ rất đáng sợ phải không? Thế nên em tuyệt đối không được nhắc đến từ ấy trước mặt mọi người hiểu chưa? Nó không phải là từ tốt để nói. Hơn nữa, không phải em là siêu nhân sao? Siêu nhân thì phải cứu những người bị ác quỷ bắt cóc phải không nào? Thế em phải cứu chị An ra đấy nhé!”
“Oaaa em sẽ ứu hị!!!” (Oaaaa em sẽ cứu chị!!!)
Mắt thằng bé sáng lên, chạy nhanh đến chỗ An ngồi mà ôm
“Hị yên âm! Em sẽ ứu hị!!” (Chị yên tâm!! Em sẽ cứu chị!!)
“Ừm, chị đợi đến ngày em cứu chị nhé, siêu nhân nhỏ” An xoa đầu thằng bé
“Socola của em, thêm cacao”
An nhận ly nước từ Huy, vui vẻ nói: “Ừm!!”
Cả nhà đã hoàn toàn bị khuất phục rồi, chỉ mau mau muốn đón đứa nhỏ này về nhà