Học Bá, Cảm Ơn Vì Đã Kéo Em Ra Khỏi Cơn Ác Mộng!

Chương 67: Tiệc chia tay



Một tuần sau đó, Huy lên đường đi du học

Lớp họ đã đặc biệt sắp xếp với nhau, ai đi du học thì cùng đi vào cùng một ngày, cùng một giờ, như vậy có thể cùng nhau nói lời tạm biệt rồi!



Tối trước hôm đi, An ở lại nhà Huy cùng mọi người tổ chức tiệc chia tay

Lần này đi không chỉ có Huy mà còn có Uy cũng đi cùng vì nhận được lời mời làm việc của công ty mà anh hằng mơ ước vậy nên tiệc tùng vô cùng linh đình

Họ hàng gần xa cũng quay về dự khiến An có chút bối rối kho1ong11 biee1st có nên tham gia hay không. Nhưng tất nhiên, dưới sự mong chờ của Huy và cặp mắt long lanh lấp lánh của bà Huy, nó làm sao mà từ chối được!!

Hôm ấy nó cùng Huy lên trường hoàn thành chút thủ tục, xong việc trời đã chập tối, quay về nhà đã thấy vài chiếc xe đậu ngay trong sân

An vẫn còn chừng chừ

Huy cười, kéo tay nó đi

“Sao hồi hộp thế? Bình thường em gan dạ lắm mà!!”



“Hai, hai cái này nó khác nhau mà!!!”

“Ơ nhìn kìa” Huy chỉ tay lên trời

“Hả? Uida!!”

Huy búng vào trán An một cái, dù nhẹ thôi nhưng đủ khiến nó giật mình

“Đi thôi”

Mặt An giận dỗi lẽo đẽo bước sau bóng Huy



“Ô về rồi” Uy đang đứng ở cửa thấy Huy và An bước vào

“Ồ hô ra đây là con dâu mà em nói sao!!! Cũng xinh xắn quá chứ!!!” một bác trong họ hàng reo lên khi thấy sau Huy còn có một cô gái nhỏ đi theo

“Con con dâu!? Uida!!” An nhất thời hoảng loạn, cụng đầu vào cạnh tủ

“Em có sao không? Sao lại bất cẩn thế!!” Huy theo thói quen quay qua hỏi thăm

“Anh, anh lo mà giải thích đàng hoàng đi kìa!!!” mặt nó đỏ chót

“À à thì, e hèm, đây là An, là đàn em của con”

“Và là vợ tương lai?” Hoàng từ trong bếp bước ra ghẹo

“Ahaha, hình như ta vẫn còn vài chuyện chưa giải quyết nhỉ~?”

“Nhìn, nhìn cái gì mà nhìn! Cậu mau coi An có bị gì không đi kìa!!”



Huy cũng mặc kệ, quay sang nhìn An. Sau khi xác định An không sao rồi mới vô phòng khách ngồi



Tiệc tùng đến tận 10 giờ tối mọi người mớ bắt đầu đi về

Dọn dẹp xong, Huy và An cùng lên lầu

An vào phòng Huy. Vali anh đang soạn vẫn còn để bừa dưới sàn, trên giường chất vài bộ quần áo, còn có một chiếc cặp đang nằm trên bàn

Nó phụ anh lựa đồ để mang theo, vừa vui lại vừa buồn

Bất ngờ, nó lấy ra hộp quà tặng cho anh

Là một chiếc vòng cổ có hình máy bay do nó tự làm từng bước một

“Đẹp thật đó nha!! Cảm ơn em nhé! À phải rồi”

Huy chạy ra bàn lục lọi trong ngăn tủ

“Cái này cho em”

Là chiếc lắc tay có tên nó trên đó, còn có hình của mấy quyển sách cùng cây búa nhỏ của luật sư nữa!

“Chúng ta không được quên lời hứa đâu nhé!!” Huy cười

“Chắc chắn rồi!!!”



Huy xuống nhà pha cho cả hai ít nước. Vẫn thế, anh là cà phê còn nó là socola

Họ ra ban công đứng, cũng chẳng nói gì nhiều, chỉ là đứng cạnh nhau nhìn sao mà thôi

Không biết là đứng bao lâu, chỉ biết khi cả hai đi vào, đồng hồ đã điểm 2 giờ sáng

Trước khi quay vô, Huy đã nói với An:

“Thật khó để tưởng tượng ra được cảnh tượng của sau này nhỉ? Anh sẽ trở thành “chủ nhân” của bầu trời, còn em sẽ trở thành “người hùng” của kẻ yếu”.

“Em tò mò thật đó, không biết khi ta gặp lại sẽ là loại cảm xúc gì đây nhỉ?”

“Chỉ cần gặp nhau sẽ biết thôi ấy mà!!!”

“Pff, hứa nhé?”

Huy bất ngờ, lần đầu tiên nó lại chủ động muốn gặp anh

“Hứa!!”