Học Cách Để Yêu Anh

Chương 26



Trời không trăng nên màng đêm trở nên đen kịt ,Vy đang ngồi trong phòng một mình ,cô chỉ mở một cái đèn bàn ,ánh sáng trong phòng không đủ ,khiến cho cái bóng to rỏ hiện lên trên mặt tường ,đang sợ hơn là nó đang nói chuyện với Vy.

- Mầy nghĩ bây giờ tao phải làm sao.

Khuôn mặt Vy rất tức giận ,nhìn trừng trừng cái bóng.

Không phải cô ,không ưa gì con nhỏ đó sao ,con Hà đó ,tìm cách diệt trừ nó đi là xong .Mầy nói nghe dễ quá ,tao làm sao đánh lại nó.Nói củng như không ,biết bao nhiêu lần rồi ,khi đi học lợi dụng lúc đông người Vy đã đẩy Hà té cầu thang mấy lần mong nó té lộn cổ ,mà lần nào con nhỏ xấu xí đó củng làm như trong phim hành động ,đáp đất đẹp như mơ ,làm

Vy tức điên cả người.

Đó củng là điều thắc mắc của Vy ,tại sao Nhiên lại ghét cô như vậy ,Nhiên luôn đi sau Hà nên đã chứng kiến hết toàn bộ ,nhiều lúc Nhiên muốn nói cho Hà nghe lắm ,mà lúc đó Hà còn tin Vy là bạn ,nên lời đến miệng củng đành nuốt xuống trở lại.

Củng như Ảnh từng nói linh ảnh cấp thấp sẻ tìm thứ gì đó ký sinh rồi sống tạm bợ ,từ khi sinh ra Vy được mẹ nuông chiều từ nhỏ ,nên sẻ không chấp nhận việc người khác không nghe lời mình ,bản tính chua ngoa, độc ác từ nhỏ khiến Vy rất dễ đánh mất bản ngã của chính mình .Cái bóng của Vy đã bị ký sinh như thế ,nó chỉ cần bên tay xúi giục ,thì bản chất xấu xa của Vy sẻ trồi dậy ,nó chỉ cần chờ đợi thời gian chín mùi rồi chiếm thể xác lần tâm trí của cô.

Cái bóng im lặng một lúc rồi lên tiếng.

- Cô phải nồi bật hơn những người khác thì may ra ,tên kia mới chú ý đến cô ,thứ cô cần là vai diễn chính của buổi văn nghệ sắp tới .

Như được nhắc được đều gì ,Vy nở nụ cuời xảo nguyệt gật đầu đồng ý ,con Oanh đó làm gì có cửa mà đấu lại

Vy ,con nhỏ xất láo không biết trời đất là gì.

Đối với Vy ,Hà mới là đối thủ thật sự ,Hà luôn có chứng kiến riêng của mình ,không bao giờ nghe lời ai xúi giục ,khi còn chơi với Hà ,Vy đã nghĩ chỉ cần thì thầm rồi xúi nó làm chuyện cho mình hay cố ý tạo hiềm khích cho nó đánh nhau càng nhiều càng tốt .

Nhưng con nhỏ xấu xí đó nó cứ lơ lơ lời Vy nói ,không chịu nghe lời Vy bao giờ ,cứ tưởng hồi cấp hai vì mấy vụ ẩu đã mà Hà rớt đài ,ai ngờ nó thông minh kinh khủng học lực quá xuất xắc ,thi vào cấp ba là đậu hạng cao ,trường

cung khong vi hanh kiem xau ma loai no.

Làm tốn bao nhiêu công sức Vy bỏ ra ,nhưng vì thấy mấy lần Hà hóa nguy thành an làm Vy củng hơi rén ,đánh nhau thì khỏi nói thêm cái trâu bò, nên Vy chưa bao giờ dám kiếm chuyện thẳng với Hà ,vì biết nếu đối đầu trực diện không bao giờ ăn nổi Hà cả.

Đó cho cùng chỉ là những suy nghĩ ngây thơ của Vy mà thôi ,cái bóng nó lợi dụng sự ganh tị vốn có trong tâm hồn của Vy mà lợi dụng ,thuận nước đẩy thuyền thôi có gì mà khó chứ .Nhưng vụ con Y là nó cố ý khiêu khích Vy làm ra ,lần này Hà phát hiện rất đúng với ý của cái bóng.

Vì nó sợ rồi ,nếu như không làm Hà tách Vy ra thì có ngày nó sẻ tan biến mất ,từ lúc ký sinh vào mỗi lần gặp

Hà ,hay vô tình Hà giẫm phải bóng của Vy ,nó đều đau đớn không chịu nổi ,nó không biết được Hà là cái giống gì không phải con người thôi sao ,sao lại có uy lực đến vậy.

Vì để hoàn thành ý định nó mới nhẫn nhịn lâu như vậy ,nhưng thời gian càng lâu ,Hà dần trưởng thành thì sức mạnh tác động tới nó càng lớn ,nên nó mới phải đưa ra quyết định làm Hà ghét chủ thể này và không lại gần nữa.

Tuy nói nó là một linh ảnh vất vưỡng ,nhưng nếu Vy không dễ đánh mất bản ngã nó củng không thể nào lợi dụng được ,nếu có trách chỉ nên trách bản thân Vy xấu xa từ trong trứng nước rồi ,nếu lỡ biến mất khỏi thế gian này thì củng đừng trách nó .

Sáng sớm hôm nay vẫn tẻ nhạt như mọi hôm ,Hà đang cổ lết cái thân còn đang buồn ngủ vào lớp ,đi tới trước cửa thì thấy bóng người chắn trước mặt ,nên Hà lách qua bên kia đi tiếp ,không biết sao Hà đi qua trái ,người đó đi qua trái ,Hà lách qua phải ,người kia củng y như vậy.

Đang mệt mỏi còn gặp chuyện gì đâu ,Hà nhướng mắt xem thằng nào sáng rảnh quá kiếm chuyện với mình ,không bất ngờ gì hóa ra là lớp trưởng kính mến đây mà. Không nói nhiều, lần này Hà cố ý tiến lên một bước huýt mạnh vào người cậu ta ,kết quả thì ai củng biết An té bật gọng còn Hà thì giả vờ lại đỡ cậu ta dậy.

- Tưởng ai, là lớp trưởng hả ,tự nhiên đứng giữa đường vậy cha.

Gạt tay Hà ra ,An tự mình đứng dậy ,tay củng phải chỉnh kính mấy lần ,cú ngã làm cho An ê hết cả mông ,con gái gì mà mạnh bạo gớm .

- Tui chỉ muốn nói với bà là cần thận đó ,đi chung với thằng Nhiên bị vạ lây ,lúc đó đừng trách tui không nhắc trước.

Giọng nói mang theo đe dọa ,An nhìn thẳng vào Hà đầy thách thức .

Hà cười nhẹ một cái ,không biết nay An ăn lộn thứ gì mà lại như vậy ,nhưng nói mấy lời này với Hà thì có ít gì ,sao cậu ta không lo cho cái thành tích đang tụt dốc không phanh của chính mình chứ.

- Ý gì đây.

Cậu ta đẩy gọng kính nhìn rất chi là nguy hiểm ,khiến Hà nhìn rất mắc cười nhưng phải cố nhịn.

- Tui chỉ nói với bà như vậy thôi ,bà nên nhắc nó nên tránh xa Vy một chút biết không.

Nghe xong thì mặt Hà ngu ra ,tưởng là chuyện lớn lao gì ,giờ cậu ta mới tính kế à.

An không nói gì nữa ,bước chân đi ra khỏi lớp .Nhưng chưa đi được bước nào ,cậu ta lại té một lần nữa ,lần này té theo kiểu chụp ếch khiến An vừa bất ngờ lại còn rất đau.

Là Hà cố ý gạt chân An ,mới sáng sớm thôi đó đừng để tâm trạng của người ta nguyên ngày tồi tệ theo chứ. Hà bước đến trước mặt An nhìn từ trên cao xuống.

- Vậy tui củng nhắc ông ,thằng Nhiên nó củng chẳng phải loại dễ bắt nạt đâu ,tui gạt chân ông té đau lắm đúng không.



Quỳ một chân xuống để dề nói chuyện với An trong tư thế nằm như thế ,cậu ta củng quá bất ngờ nên củng chưa kịp định thần lại mà đứng dậy.

Nhìn mặt củng biết là rất đau rồi ,Hà chỉ muốn cảnh cáo cậu ta thôi ,hết chuyện đi thách thức một đứa như Hà ,đã biết Hà và Nhiên là bạn thân mà dám nói chuyện kiểu đó .

- Xin lỗi ông nha là tui cố ý đó ,nên sau này đừng nói với tui mấy chuyện vô bổ đó ,mấy người muốn làm gì thì tùy ,khỏi thông báo.

Sự tức giận lan tỏa hết người An ,ai ngờ Hà lại chơi đòn phủ đầu như thể ,thật sự té rất đau .An chỉ tính làm cho

Hà phải lo sợ một trận ,nhưng người sợ bây giờ phải là An mới đúng .

Nhưng miệng An thì vẫn rất cứng ,cậu ta cố ngồi dậy trong tư thế thật ngầu ,rồi liếc xéo Hà.

- Hừ ,đúng là nồi nào úp vung đó ,kẻ tiểu nhân củng chỉ chơi với thứ hèn hạ ,bà mãi mãi củng chẳng bằng cái gót chân của Vy.

Mấy học sinh mới vào lớp nảy giờ đứng hóng chuyện khi nghe câu đó của An thì có chút giật mình ,ai củng nhìn sang Hà đang đứng đó ,mặt Hà thì khỏi nói ,khó coi đến méo mó.

Thằng này nó chán sống rồi ,vậy thì để cái gót chân đạp thẳng vào mặt nó thử xem, đang định đi tới tẩn cho An một trận thì tay Hà bị ai đó nắm lại.

Là mấy bạn cùng lớp ,gần cuối năm rồi nếu Hà dính vào mấy vụ đánh nhau thì thi đua của lớp sẻ bị tuột mất ,chứ củng không ai quan tâm tới mấy chuyện xích mích này đâu .Một lớp trưởng xuống hạng đã làm họ nhứt đầu lắm rồi ,không thể để người tóp cao như Hà bị dính phiền phức nữa.

An củng lợi dụng tình huống này mà chạy biến ,để lại Hà ôm một bụng tức đứng đó.

OANAd

Mấy ngày nay tình hình sức khỏe chị Mây càng tệ hơn ,chị không ăn nổi cháo nữa rồi ,nhưng ở nhà không ai quan tâm tới cả nên chị đành lấy giấy tờ tùy thân rồi định đi lên bệnh viện một mình .

Đi được một đoạn ,mà người như mất hết sức ,cơn chóng mặt liên tục kéo tới làm chị Mây phải ngồi xuống liền ,gương mặt xanh xao ,tiều tụy tới đáng sợ ,không biết vì lý do gì mà mình bị như vầy ,đi khám lần nào củng không ra bệnh gì hết ,chị Mây bất lực thật rồi ,chị ngồi đó ôm mặt khóc như mưa .

Mẹ Hà trên đường chở giao thức gà ăn thì thấy Mây đang ngồi đó khóc ,mẹ lo lắng thắng xe xuống hỏi.

- Mây hả con ,sao vầy nè .

Mẹ củng hốt hoảng khi thấy chị Mây xanh xao như vậy ,chỉ mới không gặp mấy ngày thôi mà ,sao lại ốm như vậy.

Thấy Mẹ Hà hỏi thăm ,chị Mây nín khóc kể cho mẹ Hà nghe chuyện của mình ,mẹ là người từng trãi nên củng hiểu đôi chút ,nhưng quan trọng hơn là đâu thể ngồi đây mà nói chuyện được.

Mẹ chở chị Mây về quán ,dặn chị ấy cứ ngồi yên đó ,rồi mẹ đi xuống sau quán kiếm trà đường cho uống cho khỏe lại ,rồi kêu xe chở đi bệnh viện.

Mẹ tìm nảy giờ mà không thấy gói trà đang uống để đâu ,tính đi lên lấy gói mới thì thấy bịch trà Hà đem lại đây hôm bữa vẫn còn.Mẹ lấy ra pha ra một ca rồi đem lên cho chị Mây .

- Uống miếng đi Mây cho khỏe ,để chút nữa chắc bây xỉu quá .

Chị Mây cảm ơn rồi uống một ngụm ,ở nhà dì ba củng làm mà chị đâu có uống được miếng nào đâu .Vậy mà lạ cái là lần này chị Mây lại uống được những nữa ca ,tinh thần củng đỡ hơn chút rồi mới nói chuyện.

- Hỏm rày sao con kỳ quá thiếm hai ơi ,con đi khám đủ chỗ rồi mà không bị bệnh gì ,con ăn củng không được ,uống nước củng ói ra ,chắc không lâu nữa chắc con chết quá.

Rồi chị Mây lại khóc tiếp ,đâu có ai muốn mình bị bệnh đâu thanh xuân vẫn còn đó ,còn nhiều điều còn chưa làm được nhưng số kiếp chị Mây đã như vậy nên củng không trách ai .

Thấy chị Mây tuyệt vọng như vậy ,mẹ Hà vừa thương vừa tội ,nhớ đâu còn nhỏ mẹ chưa đẻ Hà thì ,chị Mây là người thường xuyên qua nhà mẹ Hà chơi nhất ,vì mẹ thương con nít lắm nên hay cho kẹo với bánh .Chị Mây đẹp gái lắm nên mẹ củng mong sau này đẻ con ra củng đẹp như chị vậy.

Khi đẻ Hà ra ,chị Mây củng hay ằm Hà rồi chơi cùng ,mấy lúc ba mẹ bận củng hay nhờ chị trông giúp nên tình cảm làng xóm củng thân thiết hơn mấy phần.

- Nói gì gỡ vậy Mây ,mà bây phát bệnh từ lúc nào.

Nói tới đây chị Mây mới nhớ ,sau khi ra trường do không kiếm được việc làm ,nên chị về nhà mở xe bán bánh mỳ thịt ,củng trộm vía là chị bán được lắm lâu lâu mới ế vài ổ ,coi như củng có nguồn thu nhập.

Chắc đâu tầm tháng trước ,mấy người bạn củ từng thuê trọ chung chị Mây đến nhà chị chơi ,ôn lại chuyện xưa các

thứ ,qua một lúc thì một người bạn của chị đưa ra ý kiến là rủ đi xem bói .

Cả nhóm đều đồng ý ,và chị củng có đi theo ,chị củng chỉ nghĩ là đi theo coi thôi chứ củng không muốn biết trước chuyện gì vì cuộc sống chị củng ổn .

Chị Mây được bạn chở ngồi phía sau ,không biết đi bao lâu xe củng dừng lại một ngôi nhà nhỏ ,ngôi nhà này nắm cách biệt một mình trong con đường đầy cỏ dại ,xung quanh cây cối mọc um tùm dường như đã lâu rồi không có ai dọn dẹp .

Quang cảnh cùng không khí nơi đây khiến chị Mây nổi da gà khắp người ,thời tiết gần 30 độ mà đi vào đây lại ớn lạnh khác thường.Nhưng mấy người bạn đi cùng lại thấy rất bình thường ,thần thờ một lúc thì chị củng đi vào trong

Bên trong nhà dán đầy bùa chú ,hình thù rất kỳ lạ ,cộng thêm chủ nhà treo đầy màn đỏ mỏng khắp nơi làm cho không khí càng thêm ngột ngạt.Chị có nhìn phía trên trần nhà ,suýt giật mình vì có một miếng vãi đỏ in hình một con nhện độc khổng lồ ,trong lòng chị Mây đầy thắc mắc nhưng không dám hỏi .

Đứng một hồi còn bị mấy con gì đó bò qua chân ,chị nhìn xuống chân mình thì ra là mấy con nhện nhỏ đang bò qua bò lại dưới đất ,chị Mây rùng mình một cái rỏ ràng là có người ở tai sao nhà lại dơ dáy ,bê bết thế này .



Đáng lẻ không nên đi tới đây mới đúng ,chị hơi sợ thật rồi ,tuy đây không phải lần đầu chị Mây đi coi bói ,nhưng mấy chỗ kia người ta củng rất bình thường chứ không có dị như là ở đây.

Một lát sau thì có một người con gái bước ra ,khuôn mặt này chị đoán chỉ tầm bằng tuổi Hà ,cô gái đó bước ra chỉ thẳng vào chị nói là hôm nay chỉ xem cho riêng chị.

Mấy người bạn đi theo thì khen chị may mắn ,vì người này coi rất hay ,nói lại rất đúng nên có nhiều người đi xem lắm .Chị Mây bất ngờ đơ ra tại chồ không hiểu chuyện gì ,thì mấy người bạn kêu chị mau vào trong nhanh lên. Chị củng đứng lên đi theo vào trong ,nhưng trực giác mách bảo chị có gì đó không đúng cho lắm.

Ngồi xuống đối diện với người trước mặt ,chị Mây khá lo lắng nhưng cô gái này đều nói đúng những chuyện đã xảy ra nên chị củng có phần nào thả lỏng. Chỉ là tự nhiên cô gái đó đứng lên đưa tay sờ mặt chị còn khen chị có một làn da tuyệt đẹp ,không nám ,tàn nhan lại không có mụn ,cộng thêm trắng tự nhiên làm người khác nhìn vào đúng là ganh ty mà.

Hành động này làm cho chị Mây sững người ra một lúc ,ánh mắt cô gái đó nhìn mặt chị hơi quái lạ ,một sự thèm khát ở đáy mắt không hể dấu diễm ,cô gái còn tham lam sờ mặt chị mấy lần rồi mới thôi .

Rồi cô gái đó cười tươi đưa cho chị một lá bùa ,bảo đây là bùa bình an nhớ đeo bên người vì chị sắp tới sẻ bị bệnh rất nặng ,còn đưa chị thêm một ly nước kêu chị mau uống đi đây là nước thánh sẻ tiêu trừ mọi tai ương nên uống vào rất tốt.

Chị Mây cứ ngẩn ngơ mà uống cạn hết cốc nước ,khi thấy chị uống hết cô gái đã nở nụ cười đầy mãn nguyện ,ánh mắt xấu xa vẫn nhìn chầm chẩm vào làn da trên người chị Mây .

Đó là buổi đi xem bói hơi kỳ lạ ,nhưng khi về củng chẳng xảy ra chuyện gì cả nên từ từ chị củng quên ,nhưng gần đây chị phát bệnh nên mới nhớ lại lời cô gái lạ đó nói.Hay là chị đi kiếm cô gái đó hỏi xem có cách nào giải hạn được không.

Chị bắt đầu kể cho mẹ Hà nghe câu chuyện về buổi đi xem bói đó ,mẹ nghe thì củng rất mù mịt nhưng nếu đi bệnh viện rồi mà không hết thôi thì mình thử đi bên tâm linh coi sau.

- Giờ thiếm nói bây nghe ,không ấy bây đi tới nhà ông bảy trưởng ấp đi ,hồi đó ổng làm thầy ,nên bây đi tới hỏi coi ổng trị được không.

Chị Mây củng có nghe nói nhưng lúc đó vẫn chưa tin lắm nên không quan tâm .

Thấy chị Mây vẫn chưa tin mẹ Hà nói bồi thêm câu.

- Hồi đó củng nhờ ổng mà thiếm mới nuôi được con Hà đó ,hồi nhỏ bây củng biết mà hở tý là nó bị này bị kia .Nhờ ồng không đó con, bây tin thiếm đi.

Ngồi thêm một lúc thì chị Mây củng xin phép về ,và nói sẻ đi đến nhà ông bảy coi thử xem .Mẹ Hà tính chở chị về mà chị từ chối nói thiếm đi rồi ai trông quán.

Thật ra không phải vì mẹ nói cho chị Mây yên tâm nên mới nói vậy.Trước khi Nhiên xuất hiện thì đa phần đều do ông nội cậu là người chỉ điểm cho mẹ.

Khi đi ngang qua nhà cha mẹ ,ông bảy có ghé vào trong nhà xin uống miếng nước do đi ruộng về nắng quá ,lúc đó mẹ đẻ Hà hơn một tháng rồi đang ằm Hà ngồi chơi ở cửa ,thẩy ông bảy vào thì ba đã đi pha một bình nước trà đem thêm một dĩa khô mới chiên lên mời ông bảy uống trà nói chuyện .

Ông bảy tính ra củng ở đây đã lâu ,đất đai phải nói là bạt ngàn ,cò bay thẳng cánh ,nhưng cha mẹ củng chưa từng thấy con hay cháu ở chung với ông cả .Có hỏi thì ông bảo ,chỉ có một người con trai làm việc rồi lấy vợ ở thành phố nên ít về đây.

Nói chuyện một hồi thì ông bảy ,nhìn sang Hà đang nằm ngủ gần đó ,ông có đi lại gần xem thì cười rất to.Ba mẹ không hiểu nên hỏi ông có chuyện gì.

- Chú bảy ,con con làm sao hả.

Ông bảy lắc đầu nhưng vẫn cười tiếp.

- Bây đi khai sinh cho nó chưa.

Nghe câu hỏi củng hơi lạ ,nhưng ba vẫn trả lời.

- Dạ chưa ,con tính chút chiều con lên xã làm giấy tờ cho con bé ,mấy nay việc đồng nhiều quá ,thêm vợ con còn ở cử nên con vẫn chưa đi làm.

Ông bảy vuốt râu ,rồi nhìn sang mẹ ,lần này ông không cười nữa mà trầm giọng nói với ba.

- Vậy thì bây khai sinh trễ cho con bây một năm đi .

Ba và mẹ vẫn không hiểu nổi ,ông bảy tại sao nhìn Hà lại nói như vậy ,nhưng ba vẫn bình tĩnh không hồ đồ mà nói những lời bậy bạ.

Tại sao vậy chú .Tao nói sợ bây không tin ,con bây có mệnh cách không giống người thường ,chắc chắn sẻ gặp nhiều kiếp nạn khi lớn lên ,tao thấy nó rất có duyên với gia đình tao ,nên tao nói cho tụi bây tránh bớt.Mẹ nghe thì lo lắng lắm ,đây là đứa con sau chín năm mẹ mới có được ,nên luôn muốn con mình lớn lên được bình an, khỏe mạnh.Ba thì vẫn đăm chiêu suy nghĩ ,ba củng không phải người không hiểu chuyện nên củng biết mấy chuyện tầm linh này ,hơn nữa ba củng nghe ông bảy từng làm thầy thì có gì mà không thể tin được.

Ba hơi sợ thật rồi ,nếu đúng như ông bảy nói thì con gái ba sao này sẻ khó sống đúng không.

- Vậy thì giờ sao chú bảy .

Ông bảy lần này lại cười phớ lớ ,đi lại bàn ngồi ,uống thêm một miếng trà thong thả rồi nói tiếp.

- Không sao đâu ,tụi bây cứ nghe lời tao ,năm sau rồi đi khai sinh nó ,cho nó sụt một tuổi thì cứu nó biết bao nhiêu chuyện rồi .

Ba mẹ nhìn nhau như hiểu ý ,thà tin chứ đừng dại mà bỏ qua ,lở có chuyện gì thì hối hận củng không kịp.

Uống thêm vài ly trà rồi ông bảy củng đứng lên đi về ,ông còn tặng cho Hà một lá bùa bình an ,còn chúc cho Hà sao này sẻ lớn lên thông minh ,hiếu thảo .

Ông còn nhìn được sau này con bé có duyên tiền kiếp với nhà ông sau này ,nếu đã là duyên thì ông củng sẻ giúp một tay để cho con bé vượt qua đại nạn.
— QUẢNG CÁO —