" thế ba muốn con giúp gì ? Chỉ cần con có thể làm được nhất định không dám từ chối. Dù gì tên Dương Thiên đó cũng phản bội em gái con, con không thể nào để hắn sống yên "
" giúp ba kéo cổ phiếu Dương Gia xuống mức thấp nhất, ngăn chặn toàn bộ đường vận chuyển vật liệu xây dựng của họ "
" làm như thế chẳng thể giúp được gì cho chúng ta, nếu muốn thì phải sát hắn. Nếu hắn còn một ngày ở trên thương trường thì một ngày chúng ta cũng khó sống "
" có Trịnh gia hậu thuẫn ta đây không cần sợ. Con chỉ cần dùng một chút thủ đoạn làm như ta nói, còn những chuyện khác ta sẽ sai người khác ra tay "
Cả cuộc nói chuyện của Chung Hiên Giả và Trịnh Hàn Lâm đều được cây bút ghi âm toàn bộ.
. Hóa ra ông ta chính là kẻ chủ mưu của tất cả mọi chuyện. Chung Hiên Giả ngày mai nhất định là ngày tàn của ông.
. Tôi còn có việc phải về giải quyết, Chuyện của cậu xem như tôi đã giúp sau này đừng nghĩ tôi cùng phe lão ta.
~
Trên đường Trịnh Hàn Lâm đến tập đoàn thì xuất hiện mấy chiếc xe phía sau cậu, cứ nghĩ chỉ là bình thường nhưng chạy đã qua mấy đường lớn nhưng mấy chuyện xe đó vẫn cứ bám đuôi cậu cho đến khi chạy vào đường nhỏ thì phát súng vang lên chói tai
" pằng "
Phát súng xuyên qua cửa kính sau đến cửa kính trước, nhưng may là không trúng Trịnh Hàn Lâm.
. Khốn kiếp ! Chạy nhanh đuổi theo nó ! Hôm nay dù thế nào cũng phải giết được nó để giao cho ông chủ.
Kẻ đuổi theo tỏ thái độ hết sức hung hăng. Kỹ thuật lái xe và tốc độ của bọn chúng cũng không tồi. Nhưng làm sao có thể vượt qua được một tay lái cừ từng hai lần liên tiếp giành quán quân đua xe chợ đen của 5 năm trước. Tuy là 5 năm nhưng kỹ thuật và tốc độ chưa bao giờ gọi là giảm sút.
Trịnh Hàn Lâm vừa nghe thấy, miệng nở nụ cười hưng phấn. Cậu vẫn tiếp tục phóng xe với tốc độ hai trăm cây số một giờ.
Đường cua dốc ngay ở phía trước mặt. Đội xe phía sau tích cực gia tăng tốc độ. Bọn chúng quả nhiên rất tức giận. Vì vậy khi thấy cậu tăng tốc, chúng cũng tăng tốc theo. Quan sát tình hình qua gương chiếu hậu, cậu bất giác nở nụ cười lạnh lùng.
Gạt cần, đánh bánh lái, phanh kít, chiếc xe Bugatti quay một trăm tám mươi độ đổi đường ngay trong giây lát, bánh xe ma sát trên mặt đường phát tiếng kêu kin kít. Ngay đến đầu đoạn cua, cậu đã bất ngờ quay đầu xe sang làn đường đi ngược lại.
Cùng lúc đó, đám xe đuổi theo xảy ra vụ va chạm. Không ngờ đến hành động quay xe của Trịnh Hàn Lâm, chiếc xe đi đầu theo quán tính phanh gấp, khiến những chiếc xe đang phóng tốc độ rất cao ở đằng sau đâm mạnh vào đuôi xe phía trước. Mấy chiếc xe sang trọng bẹp dúm trong chốc lát, may mà bọn chúng đều là tay đua không tệ nên mới tránh khỏi tình trạng thương vong.
. Muốn sát hại tôi trước tiên nên học cách chạy xe đi đã các anh bạn.
Câu nói chế giễu của Trịnh Hàn Lâm làm cho cả đám người tức điên. Lần này không giết được người mà còn bị thiệt hại về xe đúng là gặp phải người khó đối phó.
~
. Dương tổng đây là báo cáo các công trình mà chúng ta đã bị người khác tranh giành, còn đây là bản báo cáo về những vật liệu xây dựng của chúng ta mua về hôm trước.
. Vật liệu chúng ta mua từ công ty nào ? Tại sạo lại có hỗn tạp những thứ vô hại đó ?
. Chúng ta bao năm qua đều hợp tác với công ty Ân Thiên, còn tại sao có sơ suất như vậy thì tôi thật không thể điều tra ra được.
. Chuẩn bị xe chúng ta đến bar do Ân Thiên quản lý. Hôm nay tôi nhất định sẽ để ông ta đích thân giải thích.
Chiếc xe Lamborghini màu xám phóng nhanh trên đường vắng đến quán bar Ân Thiên.
. Chúng tôi đã có hẹn với Ân tổng !
. Hai vị đợi một lát chúng tôi sẽ báo ngay cho Ân tổng.
Tên quản lý vào trong một hồi lâu nhưng vẫn không thấy ra. Dương Thiên hết kiên nhẫn đứng dậy ra về, bước được vài bước chưa ra đến cửa thì đã nghe tiếng súng lớn vang dội cả căn phòng.
Phía xa xuất hiện một người đàn ông mặc áo đen đi đến vung nắm đấm vào người anh, theo phản xạ anh nghiêng người né tránh và đánh hắn một phát.
Cũng chính hành động ăn miếng trả miếng này mà Dương Thiên anh bị viên đạn được bắn ra từ khẩu súng lục với uy lực mạnh.
. Dương tổng !
Thư ký Dư hét lên, rồi lại đỡ lấy Dương Thiên. Còn tên kia bị đánh đến đau cả người nằm dài dưới sàn đột nhiên đứng dậy lấy con dao từ trong áo ra đi ngang qua anh, thế là máu nhuộm cả sàn. Thư ký Dư hốt hoảng lấy điện thoại gọi ngay cho Trịnh Nhã San.
. Dương thiếu phu nhân !
Đầu dây bên kia có chút khó chịu khi nghe người đầu dây gọi mình là " Dương thiếu phu nhân " bất giác khó chịu nói.
. Có chuyện gì sao ?
. Dương tổng bị ám sát, tình hình ở nơi này vô cùng hỗn độn.
. Là quán bar ?
. Đúng vậy
. Tôi sẽ đến ngay, anh đưa anh ấy rời khỏi nơi đó ngay.
Cảnh trong phòng vip quán bar lúc này vẫn rất yên lặng không như những gì thư ký Dư nói là hỗn loạn đến mức không thể chạy ra ngoài được.
" choảng "
Lúc này quán bar đột nhiên có động tĩnh lớn khi có một đôi nam nữ đang gây nhau. Nhưng lúc họ như vậy thư ký Dư dìu Dương Thiên rời khỏi đó dưới sự truy sát của mấy tên sát thủ lúc nãy.
. Đứng lại ! Không được chạy ! Nếu còn chạy tôi sẽ ra tay tàn nhẫn thật đấy !
Đột nhiên một lão già từ đâu chạy ra vừa chạy về phía Dương Thiên vừa la hét khiến mọi ánh mắt đều đổ dồn vào cậu.
Mọi người tất cả đều kinh ngạc trước sự hào nhoáng của chàng trai nhưng lại bắt đầu lo lắng với những vết máu dính đầy cả áo sơ mi trắng chàng trai đang mặc.
. Dương tổng chạy mau ! Tôi sẽ giúp anh ngăn họ lại !
Dương Thiên nghe thư ký Dư nói vậy liền nở nụ cười tự chế giễu bản thân. Anh là Dương tổng khiến mọi người nhìn bằng con mắt ngưỡng mộ, là đại ca của một giới hắc đạo thế mà giờ đây lại rơi vào ranh giới của sự sống và cái chết thế này. Còn phải để thuộc hạ của mình ngăn cản đám người đó để bản thân trốn thoát an toàn. Quả thật là buồn cười mà !
Hết chap 29
\* thế đã gọi có hành động chưa nhỉ ? Còn hơi dở khi diễn tả cảnh người ta bị ám sát