Hồi Ức Sông Nile

Chương 4



Đợi nữa ngày không thấy hắn nói gì, thận trọng quan sát ánh mắt phức tạp của hắn Ivy đoán được hắn nghĩ gì. Muốn tha nàng nhưng sợ mất tôn nghiêm đây mà, vì mạng sống quí báo của mình nàng quyết định giúp hắn. Dùng chất giọng đủ to nói rõ ràng cho tất cả xung quanh đều nghe được “hoàng đế bệ hạ anh minh tuyệt đối không phải bạo quân như lời đồn bằng chứng là trong giây phút sinh tử của thần và đứa bé người đã mạo hiểm phóng ngựa tránh đi bảo toàn mạng sống cho hai người chúng tôi. Từ xưa đến nay được bao nhiêu quân vương vì dân quên mình như ngài” những chữ cuối cũng phung ra vài giây sao mọi người xung quanh nhận thức được vấn đề theo lời nói của cô gái nhỏ không khỏi thán phục vị hoàng đế trẻ với hành động phi thường “vì dân quên mình” không ai bảo ai tất cả đồng thanh hô to “bệ hạ anh minh” bằng sự kính trọng nhất từ trước đến nay. Trong phút chốc uy danh Ramesses II tăng lên tận trời vang xa khắp nơi …

Ivy dở khóc dở cười không thể ngờ một câu nói mở lối thoát cho hắn lại khiến người dân kinh thành Thebes này phản ứng mạnh như vậy. Có lợi cho tên pharaon tàn bạo kia quá rồi. Ramesses cũng bất ngờ với sự đổi đen thay trắng của nàng lại mang đến hiệu ứng tốt như thế. Rõ ràng hắn phóng ngựa lên tránh vì không muốn bản thân bị thương lại được nói thành “mạo hiểm bản thân vì dân quên mình”. Cô gái này quả thật không đơn giản. Hắn quyết định “tha” cho nàng để chứng tỏ hắn vô cùng rộng lượng yêu dân như con, đoạn hắn nói đầy uy quyền “Mặc dù ngươi vô lễ với ta nhưng lại có công cứu người. Xét thấy ngươi lấy công chuộc tội nay ta tha ngươi một mạng” không quên hướng về đám đông dân chúng nói “tất cả miễn lễ, tiếp tục công việc thường ngày của các ngươi, hôm nay ta muốn hiểu hơn về cuộc sống thường ngày con dân ta”. Mọi người bất ngờ trước câu nói của hoàng đế xưa đến nay có vị pharaon nào thực sự quan tâm dân chúng như ngài. Sự yêu mến kính trọng vị vua trẻ ngập tràn trong đáy mắt nhân dân, họ đồng thanh một lần nữa “bệ hạ anh minh” sau đó quay về với công việc hàng ngày trong dư âm ca ngợi pharaon của họ đủ điều.

Ramesses ra lệnh cho quân lính dắt ngựa cho mình đích thân thị sát dân tình. Không ngờ cảm giác được nhân dân yêu mến lại vui vẻ thế này. Không quên chú ý đến nàng hắn muốn biết nàng là ai. Sự thông tuệ của nàng làm hắn hứng thú. Về phần Ivy đang cao hứng vì thoát khỏi cái chết lần thứ ba, nàng lòm còm bò dậy giờ mới phát hiện chân rất đau có lẽ lúc ngã trẹo khớp rồi. Nàng khóc không ra nước mắt chân thế này làm sao thực hiện kế hoạnh “đánh bài chuồn” của nàng đây, có cần xuôi xẻo đến thế này không … Khập khiểng được hai bước, phía sau truyền đến giọng nói muốn ăn tươi nuốt sống nàng “con nô lệ chết tiệt, định trốn sao?” xoay người phát hiện tên béo đáng chết dùng roi da vung lên quất xuống người nàng, hắn túm lấy tóc nàng lôi về “địa bàn” của hắn. Nàng nhăn mặt nhíu mày đau đớn ko quên lẩm bẩm “phen này chết chắc rồi”. Hành động này không thoát khỏi ánh mắt phượng yêu nghiệt kia. “Ra là một nô lệ!” làm một động tác ra hiệu cho Mira-nữ hầu thân cận đến gần chất giọng trầm trầm ra lệnh “mang nàng về hoàng cung đợi lệnh” nói xong hắn xoay người bước đi trên môi nở nụ cười khó hiểu.(