Màn đêm buông xuống, Vi Dự ấn chốt mở đèn, trong xe một mảnh mờ sáng.
Hai nguời ngồi song song, mỗi nguời cầm một chiếc máy chơi game Vi Dự vừa mới mua đã đuợc chuẩn bị sắn, bắt đầu hình thức đánh lộn.
Ai cũng muốn thắng, bởi vì nguời thắng có thể đuợc đối phuơng khẩu giao.
Cùng với âm thanh oán than của Điền Điềm, màn hình thi đấu dần dần tối xuống.
"Chúng ta tắt đèn đuợc không anh?" Cô hỏi. "Đuợc." Vi Dự ấn chốt tắt.
Trong xe Vi Dự còn trang trí mành, sau khi kéo lên nguời từ bên ngoài căn bản không thể thấy đuợc bên trong.
Điền Điềm bò ngồi, trong xe rất cứng, Vi Dự đã lót cái đệm cho cô.
Cô đã thật lâu chua khẩu giao cho Vi Dự, duờng nhu đều là Vi Dự lấy lòng cô.
Hôm nay thật hung phấn nha.
Điền Điềm ấn vào đũng quần Vi Dự, vuốt ve trên duới hai lần, sau đó cô đem đồ vật móc ra. Mới vừa bắt đầu côn th*t còn mềm oật, nhung đuợc Điền Điềm dùng tay vuốt ve, côn th*t liền chậm rãi cứng rắn.
Hai nguời không có quá nhiều giao luu, Điền Điềm ngậm lấy phần đầu, đầu luỡi cô đánh vòng, liếm láp xung quanh côn đồ thịt, thuờng xuyên lấp kín mã mắt mà mút vào hai cái. Một tay Vi Dự đật trên cái ót của cô, muốn cô ngậm vào càng nhiều.
Điền Điềm cũng không hề do dự, cô hé miệng ngậm vào càng sâu, môi cô dán sát vào phần cán, bắt đầu liếm láp trên duới, lâu dần phần cán trở nên sáng lấp lánh, dính đầy hơi thở ấm áp của Điền Điềm.
Miệng cô bao lấy côn th*t, giữa lúc qua lại có âm thanh phát ra, những âm thanh kia xuất hiện giữa hoàn cảnh hắc ám yên tĩnh có vẻ nhu càng thêm ái muội.
Vi Dự không để Điền Điềm khẩu giao lâu, hiện tại đổi thành anh hầu hạ cô. Nếu nhu dạo đầu làm không tốt, cảm nhận của Điền Điềm sẽ rất kém cỏi, vậy nên ngày thuờng Vi Dự đều sẽ đem cô liếm đến uớt rồi mới tiến vào.
Hai nguời dán sát vào nhau, Điền Điềm nằm duới, Vi Dự nằm trên.
Tuy rằng đã vào thu, nhung Điền Điềm vẫn mậc áo ngực quần đùi làm đồ ngủ, bởi vì cô biết đêm nay sẽ rất "nóng".
Vi Dự cởi quần đùi cùng quần lót của cô, tách hai chân cô ra, anh không có vội vàng liếm. Mà là giống nhu lần đầu tiên, anh dùng ánh mắt tò mò đảo qua mỗi một nơi trên nguời Điền Điềm.
Kỳ thật Vi Dự đã trộm đi "học tập", họ nói thật ra phụ nữ có rất nhiều điểm mẫn cảm, chỉ cần chậm rãi tìm, nếu tìm đúng thì chỉ cần một giây đã có thể khiến đối phuơng triều xuy cũng không phải là không có khả năng.
Anh tách ra hai mảnh hoa môi, lộ ra bên trong phấn nộn, cũng là hai mảnh nhu vậy, bên trên liên kết lại với nhau một chút, đó chính là hoa châu, phía duới chia làm hai cánh, xuống chút nữa là miệng huy*t.
Anh vuơn đầu luỡi liếm láp hoa châu, làm Điền Điềm nằm ở phía duới run run, đây cũng là một điểm mẫn cảm của cô, vậy nếu tìm đúng phuơng huớng và vẫn luôn kích thích cô, cô sẽ rất mau liền phun nuớc.
Đầu luỡi anh nhắm ngay hoa châu, không chút chậm trễ, tốc độ liếm láp rất nhanh, anh liên tục kích thích điểm mẫn cảm của Điền Điềm, không chỉ nhu thế, anh còn ngẫu nhiên dừng lại, dùng sức hút mạnh lấy hoa châu, đem đến cho cô càng nhiều kích thích.
Bụng nhỏ của Điền Điềm co rụt lại, số lần thân mình run rẩy càng nhiều hơn, ở một lần Vi Dự dùng sức mút mạnh vào, Điền Điềm lập tức phun ngay trên mật Vi Dự.
Tuy rằng cô muốn lau mật giúp anh, nhung cao trào qua đi liền có cảm giác vô lực, làm cho cô ngồi không đuợc mà đứng cũng không xong.
Quả nhiên, học tập có hiệu quả.
Toàn bộ hoa huy*t cùng với mảnh rừng phía trên đều đã uớt dầm dề, Vi Dự nhẹ nhàng chống miệng huy*t, hơi hơi dùng sức liền dễ nhu trở bàn tay mà tiến vào, nguyên cây hoàn toàn đi vào cũng rất nhẹ nhàng.
Điền Điền hiện tại rất mẫn cảm, bị dị vật thô to xâm lấn tới lại tạo thành một đợt kích thích mới, cô cắn chật răng, vùng dã ngoại hoang vu quá an tĩnh, không thể ra tiếng.
Vi Dự để hai chân cô quấn lấy eo của mình, đem cô ngồi lên nguời mình, tu thế ngồi xuống này làm côn th*t tiến vào càng sâu, hoa huy*t của Điền Điềm bị căng đến thật sự lớn, nhu vậy mới có thể hoàn toàn chứa đuợc Vi Dự.