Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt

Chương 269



Chính vào thời khắc này, bất kể là học sinh vẫn còn đang làm đề, hay là các thầy cô giáo, giáo sư ghi chép điểm số
trên bảng xếp h3ạng, đều nhìn thấy rất rõ bảng xếp hạng tổng mới.


Đặc biệt là cái tên đứng đầu, còn được cố ý bôi đậm tô đỏ.


No. 1: Người dùng ẩn danh, nước Hoa, 456 điểm.


No. 2: Amanda, nước M, 352 điểm.


Vị trí số 1 và số 2, ấy vậy mà lại hơ9n kém nhau tận 104 điểm!


Mà mới chỉ mười phút trước thôi, rõ ràng vị trí đầu tiên vẫn là Amanda.


Thật đúng là khô3ng thể tin nổi.


“Đây là ai?” Hai giáo viên của trường công lập Ylang quay sang nhìn nhau, kinh ngạc vô cùng: “Chui ra từ 8lúc nào
thế?”


Lúc mười một giờ năm mươi phút bọn họ nhìn thì vẫn thấy vị trí số 1 không hề thay đổi.


Cho dù có thiên tài đến mấy, thì cũng không thể trả lời được nhiều câu hỏi như thế trong khoảng thời gian mười
phút được.


“Nước Hoa.” Một giáo sư nhìn thấy dòng quốc tịch ở cột bên cạnh, nhíu mày lại: “Tất cả những nhân tài kiệt xuất
của nước Hoa đều được vào thẳng vòng thi quốc tế rồi mà, rốt cuộc người này là ai?”


Ẩn tên người dùng, chứng tỏ người giải đề thi không hề muốn để lộ tên thật ra ngoài. Điều này cũng khiến bọn họ
không thể đoán định được người đứng đầu này là ai.


Cũng giống như việc Tả Lê đưa tư liệu về Ina cho Doanh Tử Khâm xem, tư liệu về mấy người như Đằng Vận
Mộng, Phong Việt cũng được đưa đến các nước khác.


“Không hợp lý tí nào.” Một giáo viên khác cũng nhíu mày: “Điểm số này quá kỳ lạ, hỏi thử hội đồng giám khảo
xem, rốt cuộc là chuyện gì.”


Tuy đã là nửa đêm, nhưng hai giáo viên vẫn gửi tin nhắn hỏi nhóm giáo sư của nước Ý.


Ở nước Y cũng tổ chức trại huấn luyện, do các giáo sư của Đại học Helga phụ trách. Đại học Helga là đại học đứng
thứ hai toàn thế giới, địa vị quốc tế và nghiên cứu học thuật đều mạnh hơn trường Đại học Đế đô rất nhiều. Nhưng
thực ra, Đại học Helga cũng đủ để được xem là số một thế giới.


Tất nhiên, đây là tính trong số những trường đại học phổ thông.


Dù sao thì những chuyên ngành của Đại học Norton đúng là không phải thứ người bình thường sẽ học. Hiển nhiên,
bên phía nhóm giáo sư cũng đang quan tâm đến hạng nhất mới trồi lên này, trả lời cũng rất nhanh.


“Các anh bấm vào phần thông tin người dùng, có thể nhìn thấy thời gian trả lời câu hỏi và số câu trả lời đúng của
thí sinh, bên phía chúng tôi đã xem rồi, phát hiện bạn thí sinh này bắt đầu giải đề từ mười rưỡi, đến mười hai giờ là
dừng, em ấy không làm cầu cơ bản, đã trả lời được 114 câu hỏi phụ.”


“Mà em ấy trả lời đúng hết 114 câu hỏi phụ này, dòng cuối cùng trong bộ quy tắc làm bài thi có viết, nếu trả lời
đúng liên tục không sai một câu hỏi phụ nào, thì từ 100 câu trở lên, điểm số sẽ được nhân đôi.”


“Nhưng mà đúng là tốc độ làm bài của em ấy rất nhanh, nhóm giáo sư cũng đang xác nhận xem rốt cuộc có phải là
thật không.”


Nói là câu hỏi phụ, nhưng thực ra độ khó không nhất định cao hơn câu cơ bản, chủ yếu là phạm vi thi rất rộng. Có
một câu hỏi phụ, thậm chí còn hỏi về kiến thức phi thuyền vũ trụ của Simon Brand.


Các câu hỏi phụ gần như thâu tóm toàn bộ tri thức trong đủ các loại lĩnh vực từ cổ chí kim, từ trong đến ngoài
nước.


Vậy mà lại có người có thể trả lời đúng liền một mạch hơn một trăm câu?


Hai thầy giáo không khỏi hít ngược một hơi.


Lúc này, giới học thuật như sắp nổ tung rồi.


***


Bên phía Đế đô.


Doanh Tử Khâm đã trả lời 114 câu hỏi.


Sau khi trả lời xong, cô cũng không để ý đến bảng tổng thành tích mà bỏ điện thoại vào trong túi, chậm rãi duỗi eo.


Mỗi ngày, câu hỏi mà mỗi người nhận được không giống nhau, làm vậy là để hạn chế đến mức tối đa khả năng
gian lận.


Tất nhiên, nếu như thật sự muốn gian lận, thì không thể ngăn chặn một cách tuyệt đối được.


Chỉ có điều cho dù dựa vào gian lận mà vào được vòng thi tiếp theo, không có năng lực thật sự thì sớm muộn cũng
sẽ bị loại bỏ ngay.


90% câu hỏi phụ đều là dạng câu hỏi trắc nghiệm nên thực ra làm rất nhanh.


Trùng hợp là, có một phần lớn kiến thức được đề cập trong câu hỏi đều là lịch sử mà cô đã từng trải qua. “Một
tiếng rưỡi.” Doanh Tử Khâm đã làm đề thi bao lâu thì Phó Quân Thâm cũng đứng bên cạnh đợi cô bấy lâu, anh kéo
dài giọng: “Yểu Yểu, bình thường không thấy em yêu thích học hành đến vậy đó.”


Doanh Tử Khâm ngáp một cái: “Vì tiền là động lực lớn nhất.” “Được rồi, quỷ tham tiền.” Phó Quân Thâm vỗ lên
đầu cô: “Muộn quá rồi, mau quay về nghỉ ngơi thôi, anh đi lấy xe.”


Doanh Tử Khâm đứng tại chỗ, hơi nhíu mày: “Hình như em…”


Phó Quân Thâm quay đầu, thấy gò má cô phơn phớt hồng. Bởi vì chênh lệch chiều cao giữa hai người, anh hơi
khom lưng xuống: “Hình như cái gì?”


Doanh Tử Khâm trầm mặc: “Hình như ban nãy đã uống rượu.”


Đây là lần đầu tiên cổ động vào rượu sau lần đến Trái đất này.


Bia và rượu vang thì không sao, nhưng nếu cô uống phải rượu trắng thì sẽ có sao.


Chỉ cần dính vài giọt rượu trắng thôi thì sẽ cảm thấy say.


Đây là vấn đề gen di truyền trong người, trừ phi cô đi làm phẫu thuật cải tạo gen.


“Em có uống rượu đầu.” Phó Quân Thâm bắt đầu nhớ lại: “Chắc là trong đồ ngọt ban nãy có chứa rượu, em không
nhận ra à?”


Doanh Tử Khâm dựa vào cột đèn đường, mắt phượng hơi mơ màng: “Ăn nhiều thứ quá, không để ý.”


Bình thường lúc ăn uống, cô đều rất thả lỏng.


Chủ yếu là do người đi bên cạnh có thể khiến cô thả lỏng.


“Có đi được không?” Phó Quân Thâm đo thử nhiệt độ trên trán cô: “Anh cõng em nhé?”


“Vẫn đi được.” Doanh Tử Khâm lắc lắc đầu: “Đi thôi.”


Cô đi mấy bước thì bỗng dừng lại. Phó Quân Thâm cũng dùng theo, sau đó dứt khoát nắm lấy tay cô gái. Đoạn
đường đi đến bãi đỗ xe đáng ra chỉ mất mười phút, hai người lại đi mất cả nửa tiếng đồng hồ.


Mượn ánh đèn đường, Phó Quân Thâm nhìn hai cái bóng kém nhau nửa cái đầu in trên mặt đất.


Đúng là giống như bố dắt con gái thật.


Ôi trái tim tan nát.


***


Sáng sớm, lúc tám giờ, Weibo như muốn nổ tung.


“Ôi vãi! Vị đại lão nào thể, mới không xem một đêm thôi mà nước ta lên ngôi đầu bảng rồi, còn cách biệt nhiều
điểm như vậy nữa???”


“Hạng Thuấn, Hạng Thuấn cũng hạng tảm rồi! A a a, không phải là cậu ấy cả đêm không ngủ ngồi trả lời câu hỏi
đấy chứ.”


“Còn nữa còn nữa! Người thứ 12 cũng sắp lọt vào top 10 rồi, chẳng mấy chốc là trong tốp 10 có đến ba người nước
Hoa!”


Lúc này cư dân mạng càng được thể hết người này đến người khác vượt tường lửa sang các trang web của nước
ngoài.


Bọn họ dùng bảng xếp hạng vừa mới ra lò này vỗ chan chát vào mặt những kẻ đã lên tiếng mỉa mai lúc trước.


“Đã biết sợ chưa? Đã bảo rồi, sau ba ngày nữa, vị trí đầu tiên trên bảng tổng nhất định sẽ đổi người, mà giờ thậm
chí còn chưa đến ba ngày.”


“ổi chà, sao đứng đầu khu vực của mấy người lại kém đứng đầu khu vực của bọn này hơn một trăm điểm thế,
khiến người ta không khỏi nghi ngờ, nếu không phải hội đồng giám khảo chia cho chỉ tiêu, thì các người sẽ có mấy
người vào được vòng quốc tế ISC chứ? Chỉ có thế này thôi à? Thế này thôi?”


“Nước Hoa chẳng có gì, chỉ có tinh thần dân tộc, chúng tôi vĩnh viễn sẽ không từ bỏ, nhân lúc các người lơ là mà
vượt qua các người, có tức không nè? [Mỉm cười!”


Cư dân mạng nước Hoa từ lâu đã có kinh nghiệm trận mạc trên Weibo, rèn ra một cái miệng sắt, một có thể địch
mười.


Rất nhanh, những lời lẽ trào phúng trên các diễn đàn và mạng xã hội toàn cầu đều đã biến mất.


Cười người hôm trước hôm sau người cười.


Mà lúc này, trong phòng làm việc của nhóm giáo sư.


Tả Lê vẫn giống như thường ngày đến trước bàn làm việc mở máy tính ra, lên trang web chính thức kiểm tra bảng
xếp hạng của ISC.


Vừa xem, anh ta đã phun thắng một ngụm nước lên màn hình máy tính.


Người trước nay nghiêm túc như Tả Lê cũng phải buột miệng chửi thề một câu: “Vãi đạn!”


Anh ta trợn trừng hai mắt, thật sự không thể tin nổi vào mắt mình.


456 điểm ả!


Thể này có còn là người nữa không?


Quái vật năm nào cũng có, nhưng sao năm nay lại đông thể?


“Trò Doanh, tôi rút lại câu nói hôm qua.” Tả Lê lại gọi Doanh Tử Khâm đến, anh ta nghiêm mặt nói: “Đối thủ của
em chắc không chỉ có mình Irna, còn có quái vật này nữa, nhưng mà hai người các em đều đến từ nước Hoa ta, ai
nhất ai nhì cũng thế thôi.”


Doanh Tử Khâm: “…”


Cô tự mình đánh mình à.


OK fine.


Thực ra cũng không phải là không được.


Tả Lê vẫn còn bừng bừng hứng khởi: “Tôi nghĩ lần này chúng ta tham gia thi có một quái vật như em là đủ rồi,
không ngờ lại mọc thêm một người nữa, vừa hay, vậy thì tôi yên tâm rồi, cho dù chúng ta không thể giành được
hạng nhất trong vòng thi quốc tế, thì kiểu gì cũng ăn chắc được hai suất trong tốp 3.”


Nói rồi anh ta lại lẩm bẩm: “Nhưng mà cũng là thật đấy, em nói xem sao bạn học sinh này không tham gia thi vào
hai ngày đầu tiên mà phải đợi đến tận tối ngày thứ ba mới bắt đầu trả lời câu hỏi nhỉ?”


Doanh Tử Khâm ngẫm nghĩ một lúc, rồi rất chu đáo trả lời anh ta: “Cậu ấy quên đấy ạ.”.


“Hàm hồ.” Tả Lê trừng mắt: “Chuyện quan trọng như thế, sao có thể quên được? Nhưng mà tôi thật sự rất tò mò
sao em học sinh này lại tham gia đấy? Theo lý mà nói, với trình độ của em ấy thì nên vào thẳng vòng thi quốc tế
mới phải.”


Doanh Tử Khâm lại một lần nữa chu đáo đưa ra câu trả lời: “Vi tiên thôi.” Tả Lê nguýt cô một cái: “Ha ha, em nghĩ
ai cũng giống em chắc.”


Như anh ta đây này, anh ta không để ý đến tiền.


Doanh Tử Khâm: “…”


Thời buổi này nói thật cũng không ai tin.


“Phải rồi, trò Doanh.” Tả Lê lại nói: “Ngoài dầu gội kích thích mọc tóc ra, em còn sản phẩm nào khác không? Hiệu
quả tốt lắm luôn!”


“Còn.” Doanh Tử Khâm nhướng mày: “Mặt nạ dưỡng ẩm làm trắng da? Thầy có muốn dùng không?” “Được được
được, cho thầy mười hộp.” Tả Lê cũng chỉ tiện miệng hỏi vậy thôi, không ngờ lại có thật: “Để thầy đem về tặng vợ.”


***


Bởi vì biến động trên bảng xếp hạng mà mạng xã hội trong và ngoài nước đều muốn nổ tung.


Nhất là trên Weibo, ai nấy vui mừng như trẩy hội.


Vào buổi chiều, trên một nền tảng mạng xã hội lớn của thế giới, có một tài khoản đã đăng một dòng trạng thái như thế này.


“@Sunshine: Một tiếng rưỡi, căn bản không thể đạt được điểm số cao như vậy, cho dù là thiên tài cũng không thể, nếu nói không phải là lợi dụng lỗ hổng trong app trả lời câu hỏi thì ai tin? Tôi đã gửi thư cho hội đồng giám khảo rồi, mong nghiêm khắc kiểm tra lại, cứ đợi mà xem, sẽ có kết quả ngay thôi.


Trong một cuộc thi nghiêm túc như thế này mà còn dám lợi dụng lỗ hổng, đến lúc đó người mất mặt chẳng phải là nước Hoa các người. [mỉm cười]”