Hòn Đá Cứng Cỏi - Reinhard

Chương 88: [4] PNCV1



Nắng mai vào độ những ngày hè đến rất sớm. Vào ngày hôm qua bọn họ vận động rất kịch liệt, như thể muốn bù đắp khoảng thời gian nửa tháng xa cách kia thông qua kỳ phát tình lần này.

Trì Diễm buồn ngủ đến mức không muốn mở mắt dậy. Cậu và Thích Thủ Lân tựa vào nhau rất gần, cậu còn có thể ngửi thấy mùi hương mà cậu mê luyến, ngẩng đầu lên là có thể hôn lên cằm của người mình yêu. Lâu lắm rồi, Thích Thủ Lân mới đạt được sự thỏa mãn cả thể xác lẫn tinh thần như thế này, lúc này trong cổ họng hắn phát ra tiếng hừ hừ nhè nhẹ tựa như một chú mèo to: "Ưm ha......"

Cho dù chưa tỉnh ngủ, nhưng hắn rất tự nhiên mà ôm người vào trong lồng ngực, như thể đó đã trở thành một bản năng vậy.

Trì Diễm cọ vào cổ của Thích Thủ Lân, điều chỉnh lại một tư thế thoải mái, rồi tiếp tục ngủ thiếp đi.  

Lúc tỉnh lại một lần nữa, dương v*t cương cứng của hai người bọn họ đang cọ xát với nhau thật gần gũi.

"Quay lại đi em."

Thích Thủ Lân vỗ nhẹ vào đôi gò má sưng húp của người yêu ngây ngô vẫn đang mơ màng trong ngực mình,

"Chồng muốn chịch em."

Trì Diễm xoay người lại, Thích Thủ Lân dần xoa xuống, rút ra một chiếc bao cao su căng phồng từ hậu huyệt ướt át, bên trong tất cả đều là tinh dịch của Thích Thủ Lân, giống như bong bóng cá vậy.

Thích Thủ Lân hiếm khi đeo bao khi làm tình cùng cậu, vì điều này ngăn sự trao đổi sự trao đổi chất dịch và niêm mạc dẫn đến họ không thể trao đổi pheromone được. Hơn nữa, hắn cũng rất cố chấp với việc lưu lại tinh dịch trong cơ thể của Trì Diễm, để vách huyệt hấp thụ được tinh dịch, hắn chỉ cần lấy một chiếc bao cao su mềm mại chứa đầy tinh dịch nhét vào trong huyệt của Trì Diễm. Chỉ cần nghĩ đến cảnh hậu huyệt của Trì Diễm chứa đầy "bong bóng cá" ngủ qua một đêm, Thích Thủ Lân liền cảm thấy sung sướng.

"Đồ xấu xa."

Đây là kết luận của Trì Diễm khi nói về Thích Thủ Lân. Nhưng cậu vẫn ngoan ngoãn ngậm lấy bao cao su, dùng hậu huyệt ấm nóng ôm lấy nó, tựa như đang ấp một quả trứng vậy.

Thích Thủ Lân ôm lấy Trì Diễm từ phía sau, liên tục mút mát bờ vai đầy vết hôn và gáy của cậu và hỏi: "Tỉnh chưa em?"

Lưng của Trì Diễm kề sát với lồng ngực của Thích Thủ Lân, bị đâm chọc ở biên độ nhỏ mà khẽ khẽ rên. Mặc dù tư thế nằm nghiêng rất thoải mái, nhưng Thích Thủ Lân vẫn luôn cảm thấy thiếu thiếu thứ gì đó, hắn vòng qua bả vai của Trì Diễm và lật người cậu lại.

Trì Diễm bị làm giật mình đến mức hoàn toàn tỉnh giấc: "Anh làm gì thế?!"

Thích Thủ Lân nắm lấy hai bên đầu gối của Trì Diễm gập cong lại, khiến hai chân cậu mở rộng ra hình chữ M nằm dưới người hắn: "Dịch vụ phục vụ chu đáo vào buổi sáng, không thích hửm?"

Rồi liền một phát cắm thẳng vào hậu huyệt của Trì Diễm. Lần này không hề dịu dàng chút ào, tựa như cố ý trừng phạt mà chịch cậu vậy. Khiến cho Trì Diễm giãy giụa, sợ sẽ ngã xuống, phía sau liền co lại thật chặt. Thích Thủ Lân rất là vừa lòng, đâm chọc không bao lâu liền bắn ra.

"Dậy đi em, anh làm bữa bruch (1) cho em."

(1) Brunch là sự kết hợp giữa breakfast và lunch, dùng để chỉ bữa ăn giữa bữa sáng và bữa trưa

Trì Diễm lúc đầu còn không tin. Thích Thủ Lân là một cậu ấm mười ngón tay không dính nước mùa xuân (2), ngay cả bật bếp lửa cũng không biết. Mãi cho đến khi cậu tắm rửa xong, Thích Thủ Lân đã nhanh chóng mang ra hai phần trứng xào rắc tiêu đen cùng với thịt xông khói và bánh mì nướng, cà phê pha cùng với sữa tươi. Trì Diễm nhấp một ngụm, mùi vị không tệ. Trứng chín vừa phải, ăn vào trong miệng tan ra tựa như kem vậy đó.

(2) Mười ngón tay không dính nước mùa xuân hay Mười ngón không dính dương xuân thủy: "Dương xuân thủy" là nước tháng ba, còn là mùa xuân, nước rất lạnh. Cả câu có ý nói vào tháng ba nước lạnh thì không cần phải đụng vào nước giặt quần áo, chỉ một gia đình có điều kiện tốt.

"Anh học khi nào thế? Ngon thật đó!"

Trì Diễm ngậm cái thìa trong miệng, hai mắt cong cong đong đầy ý cười. 

"Chỉ cần anh muốn." Thích Thủ Lân nhấp một ngụm cà phê. "Học chưa bao giờ là muộn cả."

"Được rồi được rồi, biết anh thông minh rồi." Trì Diễm cúi đầu tập trung chiến đấu với " sự phục vụ" hiếm có này, mà không để ý ánh nhìn cưng chiều đang nhìn về phía mình.

Mặt trời vươn mình cao nhất vào giữa ngày. Tiếng ve kêu râm ran ngoài ô cửa sổ ngày một to. Trì Diễm mở cửa sổ ra để thông khí, cùng Thích Thủ Lân ngồi trên ghế sô pha đọc sách. Đây là khoảng thời gian yên tĩnh hiếm hoi mà không bị dục vọng chi phối.

"Uống dịch dinh dưỡng đi em." Thích Thủ Lân đột nhiên nghiêm túc nói. 

Trì Diễm vẫn ngang bướng: "Em không cảm thấy mệt mà, hiện tại cũng không phải là đã qua giờ ăn rồi hay sao?"

"Chủ yếu là em chảy ra nhiều nước như vậy......" Thích Thủ Lân liếc nhìn cậu đầy thâm ý. "Nên cần phải bổ sung chất điện giải chứ."

Một que kem lạnh màu hồng nhạt được đưa cho Trì Diễm.

"Em sợ nóng, vậy nên anh làm que kem đông lạnh cho em này." Thích Thủ Lân có rất nhiều cách. Trì Diễm nhận lấy, liếm liếm. Vị ngọt thoang thoảng của đào lan tỏa trong khoang miệng, mát lạnh cực kỳ dễ chịu.

"Anh nghĩ em là trẻ lên ba à?" Trì Diễm ngậm que kem trong miệng lầm bầm. Thích Thủ Lân chống cằm nhìn cậu ăn mà cười: "Ở một mức độ nào đó mà nói, em với Thích Ngai Thì không khác nhau là mấy."

Trì Diễm phớt lờ hắn, vùi đầu đọc sách, khi mút cây kem khẽ vang lên từng tiếng. Đôi khi cậu lè lưỡi để liếm, đôi khi cắn một miếng kem nhỏ. Chiếc lưỡi nhỏ ướt át lấp ló giữa hai hàm răng, nhuốm màu hồng nhạt của kem đào.

"Anh cũng muốn cắn một miếng." Thích Thủ Lân đột nhiên sát lại gần khiến cho Trì Diễm giật mình. "Tủ lạnh còn mà, anh tự đi lấy đi."

Trì Diễm nhấm nháp kem đào, không chịu buông ra.



"Chỉ một miếng thôi......" Nói rồi hắn không chút do dự mà liếm lên.

Hai chiếc lưỡi chạm vào nhau trên lớp kem, Trì Diễm không rõ là Thích Thủ Lân đang liếm kem hay cậu nữa, dù sao thì lần nào hắn cũng chạm vào đầu lưỡi của Trì Diễm, không bao lâu liền tách ra như thể đấy chỉ là vô tình vậy. Môi lưỡi của người yêu nóng bỏng như lửa, kem đào ngòn ngọt lại se se lạnh, hai thứ kích thích khiến cho hai gò má của Trì Diễm bắt đầu nóng lên. Thì ra ăn một que kem cũng biến thành trò chơi dâm dục giữa môi và lưỡi như thế này.

Ngay lúc bọn họ chuẩn bị hôn nhau, thì điện thoại của Thích Thủ Lân vang lên. Nếu là người khác thì không sao, nhưng người gọi đến lại là Kiều Lâm. Nhưng mà một ngày không gặp, đúng là Trì Diễm rất nhớ con gái của mình. Cậu ngay lập tức đẩy Thích Thủ Lân ra, muốn hắn nhanh nhanh trả lời điện thoại.  

"Ba ơi ba!" Vừa kết nối video, khuôn mặt nhỏ nhắn của Thích Ngai Thì liền xuất hiện, lộ ra nụ cười toe toét. Cô bé cứ lải nhải với Trì Diễm không thôi, nói rằng hôm nay ông nội dẫn cô bé đi cưỡi ngựa, ngày mai sẽ dẫn cô bé đi cắt lông cừu...... Thích Thủ Lân chỉ nói với cô bé đôi ba câu, bảo cô bé vâng lời ông bà, không được nghịch ngợm. Thời gian còn lại đều để cho Trì Diễm, bản thân thì ngồi bên cạnh ngắm nhìn cậu mà thôi.

Đương lúc mùa hè nóng nực, Trì Diễm chỉ mặc một chiếc áo mỏng và một cái quần đùi thể thao, mái tóc cũng cắt ngắn đi. Một tay cầm que kem đào, một tay cầm điện thoại nói chuyện với Thích Ngai Thì, hai chận thoải mái cuộn tròn trên ghế sô pha. Cả người lộ ra một sự lười biếng thư thả bị tình dục thấm ướt.

Mặc dù Trì Diễm vẫn luôn tự ti về ngoại hình của mình, nhưng Thích Thủ Lân lại cảm thấy cậu càng ngày càng trở nên quyến rũ hơn mà chính bản thân cậu lại không hề hay biết. Trước kia do cuộc sống của Trì Diễm túng thiếu, cho nên cả người cậu lộ rõ vẻ gầy gộc, trông cực kỳ đáng thương. Nhưng vì đã mang thai và sinh con, được Thích Thủ Lân chăm sóc một khoảng thời gian dài lâu nên đã trở nên có da có thịt hơn xưa. Làn da trở nên căng mịn, thêm các lớp cơ săn chắc do luyện tập chạy đường dài lúc trước nên cả người trở nên cân đối hơn. Phần eo và tứ chi săn chắc khoe ra những đường cong mượt mà của tuổi trẻ. Dù đã 28 tuổi, nhưng cậu lại trẻ trung và căng tràn sức sống như thiếu niên độ tuổi 17, 18 tuổi. Hơn nữa cậu thường xuyên làm tình cùng Thích Thủ Lân, nên nét trẻ con non nớt của cậu cũng dần biến mất.

Tình yêu và dục vọng nuôi dưỡng cả người cậu, khiến cho cậu lộ ra vẻ quyến rũ mà trước đây cậu không bao giờ nghĩ đến.

Kem đào đã bắt đầu nhỏ nước. Trì Diễm vẫn còn đang nói chuyện với Thích Ngai Thì, vì thế nên cậu đưa cho Thích Thủ Lân nhờ hắn cầm giúp mình. Nhưng Thích Thủ Lân không cầm lấy mà từ từ liếm dọc theo những vệt nước ngon ngọt chảy dọc theo đầu ngón tay, lòng bàn tay cậu và cổ tay cậu. Trì Diễm đột nhiên mất khả năng nói chuyện, mọi giác quan dường như tập trung ở tay cậu. Cậu muốn rút tay lại, nhưng lại bị Thích Thủ Lân nắm chặt, không thể cử động được.

"Bố hết bệnh chưa ạ?"

Thích Ngai Thì dù đang chơi đùa vui vẻ, nhưng vẫn không quên quan tâm đến Thích Thủ Lân.

"Ừm, đỡ nhiều rồi...... Không sao nữa."

Trì Diễm lo lắng nhìn đi nơi khác, không nhìn Thích Thủ Lân nữa, sợ con gái phát hiện ra chuyện bọn họ đang làm.

"Được rồi."

Không thể cứ mặc kệ mà trêu đùa Trì Diễm, điều này làm cho Thích Thủ Lân thấy không vui, hắn rút điện thoại từ tay của cậu, nói với Thích Ngai Thì: "Ba của con bây giờ phải giúp bố chữa bệnh. Cúp máy nhé."

""Chữa bệnh" cái gì chứ! Đúng là không biết xấu hổ!" Trì Diễm ngại ngùng, bực tức nói.

Thích Thủ Lân không nghiêm túc nói: "Vậy lần sau em vẫn cứ tiếp tục gọi video đi...... còn anh thì cứ thế mà chịch em nhé."

Nói xong, hắn rướn người lên, hôn cậu. Với động tác như thế, phần còn lại của que kem rơi xuống cơ thể của Trì Diễm, khiến cho cậu lạnh đến mức rùng mình.  

"Khăn giấy, đưa cho em một tờ đi." Trì Diễm cố vươn tay ra, nhưng lại bị Thích Thủ Lân giữ lại.

Thích Thủ Lân dùng đầu lưỡi đẩy miếng kem trượt trên đầu ngực và bụng của Trì Diễm, để lại những dấu vết ngọt ngào màu hồng nhạt giữa những thớ cơ bắp căng cứng của chàng trai trẻ.

"Này......" Trì Diễm cong người muốn ôm lấy ngực, Thích Thủ Lân thế mà trực tiếp đè mảng kem lên đầu v* nhạy cảm của cậu.

"Lạnh quá!" Mặc kệ việc người yêu đang cầu xin thương xót, Thích Thủ Lân điều khiển mảng kem vòng quanh đầu v* của Trì Diễm, hơn nữa còn ấn nói vào giữa đầu v* lõm. Sự se se lạnh của nước kem ngọt ngào dần thấm vào trong đầu v*, làm cho đầu v* nhạy cảm hơn với mọi thứ đang ở nhiệt độ phòng. Thích Thủ Lân nhân cơ hội mà hút mạnh một cái, nước mắt của Trì Diễm liền lưng tròng, eo cũng bị nắm lấy mà bắn ra.

Thích Thủ Lân đứng dậy, cởi áo ra. Từ trên cao nhìn xuống Trì Diễm đang thở hổn hển. Thân nhiệt của Trì Diễm vốn đã rất cao, hiện tại đã ra mồ hôi rồi. Chiếc áo bông được cuộn lên lộn xộn trước ngực, đầu v* tiếp xúc thân mật với lớp kem đào đã bị Thích Thủ Lân liếm mút nhô ra, nương theo nhịp thở của chủ nhân, mà run rẩy cương cứng trên lớp nước nước kem tan chảy màu hồng nhạt ngọt ngào.  

"Sao em có thể là "Hòn Đá" được chứ?" Thích Thủ Lân cởi quần thể thao của Trì Diễm ra. "Rõ ràng là nhiều nước thế này, em lén giấu đi đâu rồi?"

Hậu huyệt được thường xuyên sử dụng mấy ngày nay nên rất dễ tiếp nhận dương v*t của Thích Thủ Lân, các lớp gân và mạch đập dày đặc hiện lên, phác họa nên dương v*t của alpha. Hai chân của Trì Diễm quấn quanh eo của Thích Thủ Lân, giúp hắn tiến vào sâu hơn một chút.

"Lần sau đừng chơi như vậy nữa, được không?" Trì Diễm rũ mắt, ngại ngùng nhìn hắn. "Thật sự ấy, ấy quá đi."

"Ấy cái gì?" Thích Thủ Lân liếm liếm đầu v* màu hồng nhạt của cậu. "Dâm đãng à?"

Trì Diễm đấm vào vai của hắn: "Con người của anh là như nào vậy, trước mặt của người khác thì nho nhã lễ độ, nhưng với em sao lại không có chút liêm sĩ vậy hả?"

Thích Thủ Lân rướn người lên, hôn hôn khóe môi của cậu, tay còn nhào nặn bộ ngực của cậu, năn ra một chút sữa: "Với em, anh liêm sĩ không nổi."


"Muốn chịch với em."

"Muốn cắm vào hậu huyệt của em."

"Muốn thành kết ở khoang sinh sản của em, bắn đầy tinh dịch."

"Muốn dạy dỗ toàn bộ thân thể em, để em trở thành cái lỗ chỉ dành cho mình anh."

"Muốn yêu em, Trì Diễm."

"Anh yêu em."



"Anh yêu em."

"Anh yêu em."

Lời bày tỏ nghiêm túc và thâm tình so với lời trêu chọc tục tĩu lại khiến cho Trì Diễm càng thêm ngại ngùng. Cậu đưa tay bịt miệng Thích Thủ Lân lại. Nhưng đôi mắt sâu thẳm trắng đen rõ ràng kia đã thắp nên ngọn lửa tình thiêu đốt cả người cậu.

"Anh yêu em."

"Ừm a......"

"Anh yêu em."

"Biết rồi mà."

"Anh yêu em."

"...... Em yêu anh."

Bởi vì Trì Diễm đã phải chịu đựng quá nhiều, cho nên về sau Thích Thủ Lân luôn muốn nói "lời yêu" thật nhiều thật nhiều.

"Bây giờ em phải học cách tự mở khoang sinh sản trước đã." Thích Thủ Lân hôn hôn lên phần chân mày đứt đoạn đáng yêu của Trì Diễm. "Em không thể thường đạt được cực khoái mà không thể xuất tinh, không sao hết, anh sẽ giúp em."

"Anh sẽ cho em biết sự tuyệt mỹ vô tận của tình dục." Thích Thủ Lân nói một cách chắc nịch. Trì Diễm ôm cổ hắn, thì thầm: "...... Vậy thì, em muốn bắn cùng với anh."

"Đương nhiên là phải cùng nhau rồi." Thích Thủ Lân cúi đầu hôn cậu.  

Vào một buổi trưa hè oi ả, làn gió nhẹ thổi tung lớp rèm lụa mềm mại, mang đến cho người khác cảm giác lười biếng uể oải.

Nhưng đôi tình nhân trên chiếc ghế sô pha lại làm tình không biết mệt mỏi, thậm chí còn điên cuồng như dã thú.

"Chạm vào trong cùng rồi, ưm......" Trì Diễm bị Thích Thủ Lân giữ tay lại, chỉ có thể chịu đựng những cú nhấp nhả. dương v*t của alpha cố ý nghiến chặt vào những điểm nhạy cảm, đâm vào tận cùng bên trong.

"Còn chưa được, hôm nay em phải tự mình mở khoang sinh sản ra." Thích Thủ Lân cố ý dừng lại trước khoang sinh sản. Vẻ mặt của Trì Diễm mang theo vẻ đau khổ: "Em thật sự không thể mà......"

Cậu cố gắng hết sức, nhưng chỉ có thể khống chế hậu huyệt đóng mở. Nhưng sau khi nếm trải cảm giác bị đâm chọc đến sung sướng, làm sao cậu có thể hài lòng với khoái cảm nơi hậu huyệt được nữa, vì thế cậu vặn eo và dùng khoang sinh sản của mình cọ xát với quy đầu của Thích Thủ Lân.

Thích Thủ Lân nhận ra điều này, tuy rằng Trì Diễm vẫn còn cảm thấy xấu hổ về các kiểu chơi sắm vai nhân vật khác nhau, nhưng cậu ngày càng trở nên thành thật hơn về chuyện "là chính mình".

"Em muốn......" Trì Diễm nhìn đầy ẩn ý. "Thích Thủ Lân...... Chồng ơi...... Em cho anh tiến vào khoang sinh sản không được à? Anh muốn em như thế nào, em đều nhận hết. Em...... không dễ bị phá vỡ đâu mà."

Lời vừa nói ra, tựa như giải phóng phong ấn đối với Thích Thủ Lân vậy.  

Khoang sinh sản dùng để sinh con giờ hoàn toàn trở thành công cụ theo đuổi khoái cảm, là nơi chứa đựng tinh dịch của hai người bọn họ.

"Thành kết...... Ưm!" Trì Diễm vươn thẳng cổ, cho dù đây không phải lần đầu cậu cảm nhận được dương v*t của Thích Thủ Lân thành kết, nhưng cậu vẫn rất sợ hãi.

Không có cách nào trốn thoát, chỉ có thể nhận lấy mà thôi. Nhưng rồi bởi vì tình yêu, cậu nỗ lực vượt qua nỗi sợ hãi, thứ tha tất thảy.

Khoang sinh sản phun ra một lượng lớn dâm dịch tưới lên quy đầu của Thích Thủ Lân, bụng dưới của Trì Diễm co giật trong cơn cực khoái. Thích Thủ Lân cắn yết hầu của cậu, nước mắt và dâm dịch Trì Diễm tràn ra không ngăn lại được. ĐÔi mặt mất đi tiêu cự hơi hơi trắng dã, nước miếng cũng không kịp nuốt xuống......

Thích Thủ Lân nằm trên ngực cậu thở dốc, nhưng cơn xuất tinh kéo dài của alpha vẫn đang tiếp diễn.

Hai người ôm chặt lấy nhau, giống như hai con rắn đang giao hợp.

Mồ hôi nhễ nhại, thân thể ướt át, yên tĩnh mà hoàn toàn đắm chìm trong dục vọng, cùng với tình yêu mãnh liệt.

Trong buổi trưa hè oi ả, ngày hôm nay vẫn sẽ tiếp tục như vô số ngày đêm khác ở mãi về sau.

【 Tác giả có lời muốn nói: 】

Chờ! Lâu!! Rồi!!!

Ngày hè, kem lạnh, mồ hôi dính dính ai mà không thích cơ chứ!!!!!!!

Nhân dịp 30 Tết, tui dâng nên bàn thịt mời mọi người xơi nhe! Chúc mọi người năm mới dồi dào sức khỏe!! Sức khỏe là điều quan trọng nhất á nha!!!

( P.S Về quê ăn Tết, không có mang theo máy tính để cày!!! Trở về sẽ viết tiếp nhen!!!!!)

Vẫn như thường lệ mà cầu xin bình luận từ mọi người! Tết Âm lịch đã gieo một quẻ cho tác giả một màu vàng ươm, chương sau bảo đảm thu hoạch một màu vàng rực rỡ lun nè! (thường màu vàng bên Trung là chỉ mấy thứ dâm dâm á mọi người)