Sáng sớm, Tô Ni Hinh vừa hay thức dậy trước, thấy Nghiêm Tác vẫn đang chìm trong giấc ngủ sâu, vẫn đang ở bên trong, cô lay người rút ra bước xuống giường.
Không nói gì Tô Ni Hinh mỉm cười nhìn hắn vẫn nằm đó,chỉ là nụ cười này lạ quá. Sau khi lấy quần áo và bước vào nhà vệ sinh, cô cầm điện thoại, ấn dãy số gọi cho một giọng nam có chất giọng hơi lạc tông, nói chuyện rất vui vẻ.
Rồi cô bước ra, ngồi lên sofa gần đó, cảm nhận rõ ở eo vẫn còn đau mỏi , tay vẫn châm điếu thuốc lá ngồi đợi.
Gần 7 giờ sáng, tiếng chuông cửa reo lên, 4 người đàn ông bước vào cúi chào cô.
- Chuẩn bị đủ hết chưa
- Quý cô yên tâm, không làm cô thất vọng!
Hắn ta cúi người, tay đặt lên ngực chào cô. Họ là người của một quán bar gay. Gay?
Đúng vậy!
Nói rồi, họ bước đến bên giường, Tô Ni Hinh ngồi xuống nhìn họ làm việc. Cơ thể không quần áo của Nghiêm Tác hiện rõ ra trước mặt những người khác.
Tay bị còng lại, cơ thể bị thay một bộ đồ hầu nữ ren gợi cảm ló ra gần hết, nhưng hắn vẫn chưa tỉnh dậy, chưa biết điều bất ngờ mà Tô Ni Hinh đã chuẩn bị sẵn cho hắn.
Một lúc sau, cảm nhận không có Tô Ni Hinh bên cạnh, Nghiêm Tác thức dậy, thứ đầu tiên đập vào mắt chính là cơ thể mình đang mặc một bộ quần áo không thuộc về giới tính , tay chân bị khóa lại.
Và thân ảnh người phụ nữ của hắn đang ngồi trên sofa tay cầm điếu thuốc đang từ từ nhả ra làn khói trắng mờ nhạt.
Thấy Nghiêm Tác tỉnh rồi Tô Ni Hinh nhếch mép cười gạt nhẹ tàn thuốc nhìn hắn đầy ý châm chọc.
- Nhìn kìa thượng tướng oai phong của chúng ta tỉnh rồi sau ?
Hắn đen mặt nhìn cô, vùng vẫy tay chân rồi mới để ý đến mấy tên quần áo sộc sệt bên cạnh mới nhớ tối qua hắn đã có thay đồ đâu ? Vậy là cả cơ thể của hắn liền bị cô cho mấy tên đàn ông khác nhìn thấy hết rồi!
- A Hinh em gan nhỉ, còn không mau thả anh ra không anh thúc chết em !
- Vậy sau?
Cô mỉm cười đầy nham hiểm, rồi vỗ tay vài cái. Lập tức 4 tên kia cởi áo ra bước tới bên cạnh hắn chuẩn bị phục vụ, gương mặt ai cũng vừa đẹp vừa ma mãnh thu hút, phần dưới vì nhìn hắn mà nhô to không ít . Hành động của cô khiến người đàn ông trên giường khó hiểu nheo mắt hỏi :
- Em muốn làm gì
Cô đứng dậy bước đến chiếc giường kia gương mặt giương giương tự đắt.
- Nghiêm thượng a , tôi thấy mấy ngày hôm nay anh vất vả quá ấy mà liền gọi vài người đến chăm sóc cho anh đấy. Tối qua xem như anh giúp tôi giải tỏa, bây giờ tôi liền giúp anh.
- Tô Ni Hinh, cmn em muốn chết sau
Nghiêm Tác tức giận hét lớn với cô tay chân vùng vẫy mạnh chuẩn bị thoát ra . Lúc này mặt anh đen như đít nồi, người phụ nữ bấy lâu nay lăn giường cùng mình giờ lại cho người đến thao mình, lại còn là đàn ông !
Đúng là không ngờ tới chứ gì!
Cô lại cầm ra một điếu thuốc, người bên cạnh lập tức châm lửa không chậm trễ. Vừa hít một hơi thật sâu, Tô Ni Hinh khom người phà làn khói trắng vào gương mặt Nghiêm Tác đang khó chịu.
Tô Ni Hinh trước đây hút thuốc rất ít, bây giờ lại thường xuyên hơn một chút, tuần hút 8 lần.
- Hừ, đợi anh bẩn rồi tôi sẽ có lí do đá anh
Cô nhếch cười. Bấy lâu nay hắn làm khó cô như vậy đảo lộn cuộc sống cô, bây giờ vừa có thể trả đũa vừa đuổi được hắn đi một công đôi việc mắc gì không làm.
Cô quay sang nhìn đám người kia :
- Còn không mau chăm sóc cho thượng tướng đi chứ!
Một người đàn ông trong số 4 người đó tiến lên hôn vào tay cô rồi cúi đầu chào, một người bước đến sờ chân hắn, tay đưa vào trong tà váy mỏng.
Một người ở phía trên chạm nhẹ vào môi của hắn, hôn hắn, chạm đến phần ngực cứng rắn của hắn .
Tô Ni Hinh chưa bước ra khỏi phòng, Nghiêm Tác đã sột soạt dùng chân đánh vào gáy của một kẻ đang sờ mó chân mình phía dưới rất nhẹ nhàng khi 3 tên còn lại đang âu yếm hắn, hắn bẻ gãy khóa tay đánh ngất 3 người còn lại đang không chút phòng bị rồi bước đến ép cô vào tường , giương mặt cô hiện rõ nét kinh ngạc.
- A Hinh, em có cần giải thích không?
Cô biết rõ bây giờ không thể thoát khỏi tay hắn dù giải thích cũng bị hắn thao đến sáng. Vậy thì sau bây giờ? Đương nhiên là dùng thủ đoạn rồi.Cô cuối mặt giọng nói uất ức :
- Nghiêm Tác, dù anh không nằm dưới bao giờ nhưng chắc hẳn cũng đã làm với rất nhiều phụ nữ rồi chứ gì. À phải rồi anh cùng cô gái kia ở cùng nhau cả mấy tháng cơ mà. Nghiêm Tác tôi ghét người dơ bẩn!
Hắn nhìn thẳng vào mắt cô , nhìn vào gương mặt đang uất ức kia trong lòng có chút buồn. Rồi hắn ôm lấy cô, liền lên tiếng giải thích.
- Anh không có bẩn , A Hinh anh không có bẩn...
Hắn nói, hôn lên trán cô, ôm lấy cô chặt hơn mặc kệ bản thân đang được mặc cái gì.
- Ngoài em ra anh chưa từng đụng vào bất cứ người phụ nữ nào, anh xin lỗi, em đừng buồn anh không hề gạt em.
Trong khi hắn đang giải thích , nét mặt cô rõ ý cười, mặc dù kế hoạch khiến hắn nằm dưới thất bại, giấc mơ nữ 8 không thành công nhưng may ra cũng không thiệt, vẫn chưa bị đè chút nữa còn có thể đi được!