( Bạo canh 2 - Từ hôm nay mỗi ngày Độc Hành liều mạng bạo chương, mong các bạn đọc xong bấm Like FB hoặc nếu có hảo ý thì Bấm đề cử Nguyệt Phiếu cho Hỗn Nguyên Hệ Thống nhé! Hôm nay Độc Hành bạo 5 canh, mời các bạn đón xem! )
---
Nơi Lâm Phong và cô gái mặt lạnh như băng kia đến là một mảnh xanh ngắt cây cối quây quần trong một cái thung lũng.
Bao trùm ở giữa là một màng cấm chế ngũ sắc quang mang như một cái lồng kính chụp xuống, che giấu hết thảy sự tình bên trong.
Cô gái sau khi dẫn Lâm Phong đến nơi thì cũng không nói gì mà lấy một cái lệnh bài truyền linh lực vào rồi phát ra một luồng hôi sắc đánh lên màng cấm chế ngũ sắc, tạo ra một lỗ hổng như cánh cửa, sau đó đi vào trong.
Lâm Phong thấy thái độ cô nàng này lạnh nhạt như vậy thì sờ sờ mũi, sau đó bước vào theo sau.
Lâm Phong vừa bước vào thì màng cấm chế bên ngoài cũng khôi phục như cũ. Hắn thấy cảnh này thì thầm khen trận pháp của Vân Tinh Tông này quả nhiên thần diệu, xa xa còn tốt hơn mấy loại cửa tự động gắn mắt thần thường thấy ở Địa Cầu nhiều lắm.
Lâm Phong đi phía sau cô gái một lúc thì đến một căn nhà bằng gỗ, không, phải nói là cái chòi thì đúng hơn. Vì chỗ này không sợ mưa nắng gió bão gì nên cũng rất sơ sài, Lâm Phong nhìn vào bên trong thì thấy một cái giường, một bộ bàn ghế, tất cả đều làm bằng gỗ.
Đây là chỗ ngươi sẽ công tác, hàng tháng phải giao nộp đủ linh dược theo quy định trong đây. Ngươi có dị nghị gì không?
Ồ, nếu bình thường có sự vụ gì cần thì ta cần tìm ai để quyết định chỗ này?
Lâm Phong hỏi, dù sao thì hắn chỉ là một tên đệ tử mới vào, có rất nhiều chuyện sẽ cần chủ quản nơi này quyết định.
Những chuyện nhỏ thì ngươi cứ trực tiếp quyết định. Tất cả thông tin liên quan như nhu yếu phẩm, công cụ, vật dụng cần thiết cho công tác đều có trong này, ngươi cứ từ từ tham khảo. Nếu chuyện nào quan trọng thì dùng ngọc giản truyền âm này thông tri cho ta.
Nữ tử nói chuyện rất lãnh đạm, ngoài những chuyện bàn giao công tác thì chuyện khác không hé răng nửa lời, đến tên mà lúc nãy Lâm Phong có hỏi nàng cũng chỉ hừ một tiếng rồi im lặng.
Lâm Phong tiếp nhận ba cái ngọc giản trong tay nữ tử, nhìn bóng lưng nàng rời đi mà cười khổ. Lại nhìn ba cái ngọc giản trong tay, trong đó có một cái là dùng để mở cấm chế ra vào dược viên, hai cái còn lại một là ngọc giản truyền âm và một cái chứa mấy thông tin lặt vặt như lấy dụng cụ ở đâu, giao nộp linh dược mỗi tháng chỗ nào, lãnh linh thạch ra sao.
Lâm Phong sau khi dòm sơ thì cất mấy cái ngọc giản vào trong túi trữ vật đeo bên hông. Lại nói dù sao cũng có túi trữ vật, mặc dù nhỏ nhưng công năng cũng tương tự như nhẫn trữ vật mà Lâm Phong đang dùng, có điều túi trữ vật cấp thấp này không gian bên trong nhỏ đến đáng thương. Vì để tránh sự chú ý, Lâm Phong cũng để mấy đồ vặt vãnh thường xài vào túi trữ vật, để khi cần mang ra sử dụng cũng tránh được một số chú ý không cần thiết.
Sau khi sắp xếp lại một phen, Lâm Phong trực tiếp ngồi lên giường, bắt đầu lấy ngọc giản ra xem một phen.
Nội dung bên trong cũng rất đơn giản, mỗi tháng trừ ngày đầu tháng thì phải chỗ Vu Bàn Tử nộp linh dược theo quy định thì Lâm Phong cũng không cần làm gì khác, chỉ cần chăm sóc tốt cho đám dược thảo xung quanh là được.
Ngoài ra, nếu Lâm Phong trong vòng ba tháng đều đúng hạn thì sẽ có ba ngày được phép ra ngoài hoặc đi đâu tự do. Theo nội dung bên trong thì việc này chính là để tâm tính mỗi người được thoải mái, sau này có thể toàn tâm toàn ý tu luyện mà không bận tâm đến tục sự nữa.
Lâm Phong sau khi thấy được nội dung này thì trong lòng thầm vui vẻ, xem ra cũng khá phù hợp với ước định cùng Kha Vạn lúc trước.
Sau khi đã rõ hết nội dung, Lâm Phong bắt đầu đi chung quanh quan sát đám dược thảo, nơi này đa số là dược thảo nhỏ, một số ít có tuổi chừng mười năm đến hai mươi năm thì được phân ra một khu riêng biệt.
Mà những dược thảo là hằng tháng Lâm Phong phải giao nộp cũng là đám mười năm hai mươi năm này. Còn số lượng những cây non kia thì bên trên hầu như mắt nhắm mắt mở không thèm đả động tới. Lâm Phong thấy vậy thì mừng thầm.
Đám dược thảo nơi này Lâm Phong cũng nhận ra được toàn bộ, dù sao cũng là những loại dược thảo cơ bản nhất của tu tiên giới. Lâm Phong lúc trước khi nhận được Luyện đan kỹ năng sơ cấp cũng nhận được kiến thức cơ bản về các loại linh hoa linh thảo. Đối với mấy loại dược thảo cơ bản hoàn toàn nắm trong lòng bàn tay.
Sau khi hưng phấn đi một vòng, Lâm Phong bắt đầu hoạch định kế hoạch công tác. Đầu tiên là phải gieo trồng một ít cây non trong linh điền hệ thống, mỗi ngày một ít để xem phản ứng của vị nữ tử mặt lạnh tanh kia có kiểm tra chặt chẽ hay không rồi tính tiếp.
Đáng tiếc, không biết Lâm Phong quá cẩn thận hay nữ tử kia quá lười biếng, trải qua hơn hai tuần tiếp theo, Lâm Phong chăm chỉ sáng làm cỏ, cuốc đất mà nữ tử kia chỉ xuất hiện một lần rồi lặn mất tích.
Lâm Phong thấy vậy thì chẳng những không thấy nhớ nhung gì mà thậm chí vỗ tay khen hay. Hắn bắt đầu kế hoạch trồng mầm linh thảo vào linh điền hệ thống.
Lâm Phong chọn ra hai loại linh thảo mà tháng sau cần phải nộp đủ số lượng là Thanh Tâm Thảo và Huyết Tâm Hoa, hai loại này chủ yếu dùng luyện ra các loại đan dược trị thương và tăng tốc độ hấp thu linh khí cấp thấp, rất được các tu sĩ Luyện khí kỳ yêu thích.
Ban đầu, Lâm Phong còn bối rối không biết làm cách nào để mang hơn mười mầm linh thảo vào bên trong linh điền hệ thống, nhưng khi tâm vừa động, một huyễn ảnh phân thân của Lâm Phong lập tức xuất hiện bên trong, trên tay còn cầm theo số lượng mầm linh thảo giống hệt, còn mầm linh thảo bên ngoài thì biến mất.
Thấy mọi việc suôn sẻ như vậy, Lâm Phong cũng cảm thấy hưng phấn, hứng chí bừng bừng bắt đầu mang theo mấy dụng cụ làm vườn vào bên trong linh điền lên luống, gieo trồng cẩn thận.
Sau khi ngắm hơn chục mầm linh thảo yên vị trong lòng đất, Lâm Phong liền trở ra, định bụng sẽ quan sát vài ngày xem phản ứng và độ phát triển của đám linh thảo này có giống như bên ngoài không, trong bụng âm thầm cầu mong hệ thống đừng để hắn thất vọng.
Quả nhiên, qua ba ngày, Lâm Phong tiến vào linh điền hệ thống để thăm dò thì trợn mắt lắp bắp kinh hãi, những mầm linh thảo vừa mới gieo hôm trước, hôm nay đã xanh tốt um tùm, tốc độ phát triển nhanh đến làm cho Lâm Phong trợn mắt há hốc mồm hồi lâu, sau đó vụt một cái như cơn gió lao đến ngắt một cái lá Thanh Tâm Thảo lên mũi ngửi ngửi, sau đó kinh hoảng la lên:
Cái này…hôm trước rõ ràng ta gieo một cây mầm mới ba tháng tuổi, sau hôm nay qua ba ngày đã thành ba mươi năm tuổi. Hơn nữa dược hương nồng đậm, linh khí phiêu tán, chất lượng dược chất có thể đạt đến thượng phẩm? Con mẹ nó, lão tử phát tài rồi..A…ha..hahaha…
Lâm Phong nghĩ đến suy đoán này thì hưng phấn cực độ, ngửa mặt cười to không dứt, âm thanh vang vọng trong khoảng không gian nhỏ bé.
Hưng phấn qua đi, Lâm Phong như nghĩ tới điều gì, liền thử cảm nhận linh khí trong linh điền thì thấy nồng độ linh khí không giảm mà dường như có xu hướng tăng lên một chút, chỉ một chút rất nhỏ nhưng Lâm Phong từng hấp thụ linh khí nơi này, cho nên rất rõ ràng cái chút xíu đó. Vì vậy mà chút lo lắng ban đầu cũng không cánh mà bay, kéo theo sau là từng tràng sung sướng, hưng phấn chảy dài theo khắp toàn thân. Lâm Phong đến lúc này mới cảm nhận được sự lợi hại của Hỗn Nguyên hệ thống mang đến cho hắn là không gì sánh được.
Càng thấy lợi ích của hệ thống, Lâm Phong càng âm thầm thề rằng một khi chưa đủ sức bảo vệ bản thân thì tuyệt đối không để bất cứ ai biết được dù chỉ có chút xíu thông tin về hệ thống này, nếu không Lâm Phong tuyệt đối chết không có chỗ chôn.
Tiếp mấy ngày sau, Lâm Phong tiếp tục mang thêm những loại linh hoa dược thảo khác vào trồng trong linh điền hệ thống, mỗi loại một ít. Hăng say lao động, Lâm Phong nhìn cả linh điền xanh tươi mơn mởn, mà sung sướng đến từng lỗ chân lông.
Đặc biệt, linh thảo khi đưa vào linh điền trồng thì qua một thời gian tự động sinh sôi chồi non, vì vậy mấy ngày sau Lâm Phong cũng không cần mang thêm mầm linh thảo từ ngoài vào nữa. Bản thân hắn cũng chuẩn bị một kế hoạch lâu dài hơn, đó chính là sau này sẽ tìm cách sưu tầm các loại mầm linh hoa, dị thảo khác về trồng, như vậy thì chẳng mấy chốc Lâm Phong hắn còn sợ gì không có tài nguyên tu luyện?
Nghĩ là vậy, nhưng Lâm Phong một bên trồng linh thảo, một bên cũng chuyên tâm tu luyện Hỗn Nguyên Quyết, mơ hồ có dấu hiệu đột phá đến đỉnh tầng hai tiến vào Luyện khí hậu kỳ rồi, vì vậy Lâm Phong cũng không tiếc nuối gì mà lấy hết số linh thạch còn lại ra hấp thu, tu luyện.
Thời gian cứ thế trôi qua rất nhanh, cho đến một ngày cuối tháng, Lâm Phong đang ngồi đả tọa trên giường thì bỗng hai mắt mở ra, một luồng khí thế bàng bạc chạy khắp toàn thân, những kinh mạch trong cơ thể bỗng thô to ra gấp đôi. Cảm nhận linh lực dồi dào trong cơ thể, Lâm Phong sung sướng cười to. Nhưng có một điều Lâm Phong vẫn khó hiểu, đó chính là theo quá trình tu luyện, linh khí của Lâm Phong dần dần có xu hướng chuyển sang màu bạch ngân. Chẳng lẽ đây là tác dụng đặc biệt của Hỗn Nguyên Quyết?
Tạm gác chuyện này qua một bên, Lâm Phong lại nghe tiếng hệ thống đã lâu không thấy nay lại vang lên:
Chúc mừng chủ nhân tu vi tăng tiến đến Luyện Khí hậu kỳ. Ngài có một lần cơ hội rút thưởng cơ duyên. Ngài có muốn rút ngay bây giờ không?
Haha, được, vậy thì để ta rút thưởng xem vận khí dạo này thế nào!
Lâm Phong vừa cười vừa đưa tay vào vòng xoáy rút thưởng cơ duyên vốn đã hiện ra trước mặt.
Bàn tay vừa đưa vào, rút ra một vật như tấm thẻ bài. Lâm Phong liền tập trung nhìn lại, sau đó hắn liền A một tiếng ngạc nhiên.