Hôn Nhân Bất Đắc Dĩ

Chương 340: “Em ấy không hỏi...”



Nhưng anh cũng chưa bao giờ làm rõ đó là trạng thái gì.





Mãi cho đến khi nhìn thấy tấm ảnh hôm qua, anh mới bắt đầu sinh lòng bất an.



Càng bất an, anh càng muốn biết Hạ Phương có để tâm hay không.



Tiếc rằng cô một mực giữ im lặng suốt quãng đường, khiến Tư Thành trở nên mất mát vô cùng.



Đưa cô đến LM, nhìn cô đi vào với gương mặt đạm nhạt, trái tim Tư Thành rơi xuống vực.



Đêm đó.



Việc LM được rửa sạch oan khuất, Amphile bại trận hoàn toàn khiến tâm trạng Sở Lâm Xuyên vui vẻ vô cùng, nằng nặc đòi kéo Tư Thành đi ăn mừng một phen.



Đúng lúc Tư Thành đang rầu rĩ cũng muốn làm vài ly nên đồng ý, sau đó xuất phát cùng nhóm anh em của Sở Lâm Xuyên.







Từ khi bước vào phòng riêng, Sở Lâm Xuyên đã to mồm oang oang kể lại chiến tích của mình, vừa tâng bốc sự quyết đoán và khả năng suy đoán tuyệt vời của Hạ Phương, vừa tranh thủ dìm Amphile xuống đáy xã hội.



Quan trọng nhất là phải đề cao tầm quan trọng của bản thân anh ấy trong vụ việc này, nghe vào như thể nếu không có Sở Lâm Xuyên thì LM toi đời vậy.



Tư Thành một mình nhâm nhi rượu, nhìn Sở Lâm Xuyên hớn ha hớn hở thì hờn dỗi mở miệng: “Tóm lại cậu cho rằng LM được giải oan là nhờ vào công lao của cậu?"



Sở Lâm Xuyên vỗ ngực đồm độp: “Đương nhiên rồi! Nhưng quan trọng nhất vẫn là năng lực quyết sách trên cả tuyệt với của sếp Phương! Nếu không có cô ấy thì em có giỏi đến đâu cũng bó tay...”



Tư Thành cười nhạt: “Cậu cho rằng chỉ cần đăng tin lên là nó tự động thêm bình luận, tự động được chia sẻ để phát huy tác dụng một cách triệt để à?"



Sở Lâm Xuyên cảm thấy như bị tạt cho một chậu nước lạnh.



Nếu lời này xuất phát từ miệng ai đó thì anh ấy không buồn để tâm đâu, vấn đề nằm ở người này là Tư Thành!



Anh tuyệt đối sẽ không nói vậy mà không có ẩn ý gì, vậy nghĩa là...



Sở Lâm Xuyên sững người hồi lâu mới ré lên: “Chẳng lẽ anh hai cũng có nhúng tay vào?"



Tư Thành liếc xéo muốn rách mặt.



Sở Lâm Xuyên lập tức chồm tới: “Khoan khoan, anh à, đừng nói là anh lợi dụng quan hệ để weibo đưa bài của em lên hot search nhé?"



Tư Thành nhìn anh chàng như nhìn một tên đần.



Sở Lâm Xuyên lại quýnh lên: “Anh nhìn em thế là sao chứ? Anh không nói thì sao em biết anh đã làm gì? Sếp Phương chỉ đạo anh làm hả? Không, lấy tính cách của cô ấy thì sẽ tự mình ra tay mới đúng...”



Tư Thành: ...



"Với lại lúc thấy lượng truy cập tăng ngùn ngụt, cô ấy cũng ngạc nhiên lắm”.



Tư Thành nhíu mày: “Em ấy có nói gì không?"



Sở Lâm Xuyên lắc đầu: “Không, chỉ khen em viết bài hay nên mới có hiệu quả cao như vậy”.



Tư Thành càng thêm khó chịu ra mặt.



Em ấy không khen mình lấy một tiếng mà lại đi khen thằng khờ này á?



Đúng là bài đăng ấy không tệ, nhưng nó phát huy tác dụng được đến như vậy đâu phải là công lao của Sở Lâm Xuyên?



"Anh hai không nói cho sếp Phương biết là anh làm hả?", Sở Lâm Xuyên hỏi.



Tư Thành: “Em ấy không hỏi...”



Anh biết Hạ Phương rất mạnh mẽ, thường sẽ tự mình ra tay giải quyết nhiều việc chứ không thương lượng cùng anh.



Nên đôi khi anh sẽ lẳng lặng hỗ trợ cô một phen, ví dụ như giải quyết Lục Trí Vân và nhà họ Lục, xử lý Lục Anh Đường. Lý do vì sao Hạ Khánh Dương và Triệu Lệ Chi gần đây im hơi lặng tiếng hẳn, chỉ có thân thích của họ đến kêu la ầm ĩ? Đương nhiên là vì Tư Thành tìm cách cầm chân họ lại rồi.



Nhưng anh không mở miệng nói lời nào với Hạ Phương.



Bao gồm cả việc ra tay đẩy bài đăng suýt nữa đã chìm nghỉm của họ lên hot search, anh cũng không đề cập đến.



"Cô ấy không hỏi, anh cũng không nói, vậy làm sao cô ấy biết anh đã làm gì chứ?", Sở Lâm Xuyên vỗ đùi: “Anh hai à, ở bên một cô gái đa tài như vậy thì anh phải càng làm cho mình nổi bật mới phải, bằng không thì chẳng phải anh trông có vẻ vô dụng lắm sao?"


Phát giác Tư Thành đang quắc mắt trừng mình, anh ấy vội vàng ngậm miệng rồi tìm cách chuồn đi.