Hai tay cô đặt sau lưng, thoạt nhìn như đang tựa cả người vào Tư Thành, chỉ cần anh buông tay ra là sẽ ngã xuống.
"Mẹ... còn ở phòng bên...”, những giọt mồ hôi trán như mưa rơi xuống bàn làm việc, ánh mắt Hạ Phương đã trở nên mơ màng nhưng vẫn giữ được ý thức: “Đừng làm phiền mẹ”.
Trong mắt Tư Thành, cô để lộ da thịt trắng trẻo, tóc dài tán loạn, gương mặt khẽ nghiêng cùng đôi môi đỏ thắm càng thêm phần quyến rũ.
Khiến tâm hồn anh như bị điện giật, trái tim như con thú gầm rú lồng lộn, suýt nữa không thể kiểm soát được hành động.
Mà chỉ muốn tuân theo bản năng.
Một hồi sau, anh đỡ cô đứng dậy, đưa tay đẩy nhẹ cằm cô lên. Gương mặt điển trai cũng đã mồ hôi đầm đìa, chỉ có đôi mắt cuồn cuộn vẻ hoang dại đầy cuốn hút.
"Vậy... em làm?", Tư Thành vừa nói vừa dùng hai tay ôm trọn lấy eo Hạ Phương, vươn chân ngoắc chiếc ghế phía sau lại rồi kéo cô ngồi xuống cùng.
Hạ Phương vừa khẽ thở dốc vừa xoay người ôm lấy cổ anh, mỉm cười như nàng yêu tinh: “Chưa gì mà anh Thành đây đã hết sức rồi à?"
Bàn tay cô lướt xuống, đôi mày nhướng lên: “Thế thì không ổn rồi...”
Tư Thành nhìn đôi môi nhoẻn lên kia, khẽ cười: “Hơi mệt thôi, nên mới cần cục cưng san sẻ giúp anh”.
Có quỷ mới tin anh á!
Rõ ràng muốn ngồi không chỉ tay năm ngón, đúng hơn là muốn nhìn cô phát cuồng vì anh đây mà.
Nếu là trước kia, Hạ Phương có thể sẽ còn xoắn xuýt ngại ngùng mà không dám.
Nhưng hôm nay...
Sự liều lĩnh và táo bạo cùng vẻ yêu nghiệt của anh đã kích thích Hạ Phương, cuối cùng đào lên được góc khuất điên rồ trong nội tâm cô.
Cô cúi người kề sát vào anh: “Muốn em san sẻ thì phải biết nghe lời, phối hợp với em”.
Mặt Tư Thành thoáng qua vẻ mừng rỡ, nhưng vẫn nhếch mày khiêu khích: “Chỉ cần chinh phục được anh, tất cả đều do cục cưng định đoạt”.
Những lời này một lần nữa châm lửa trong đáy lòng Hạ Phương, khiến cô tự nhủ anh đang xem thường mình đây sao?
Hay chỉ có đàn ông là không biết mệt, còn phụ nữ thì có thể?
Đã vậy thì cô sẽ cho anh thấy, cô có thể làm đến mức nào.
Nếu nói trên phương diện này đàn ông trời sanh đã biết.
Vậy thì phụ nữ...
Sẽ học bằng cảm giác và bản năng, sờ đông vuốt tây, tìm tòi nghiên cứu, trong mỗi cử chỉ đều mang theo tò mò và khao khát, bồi hồi thăm dò nơi lằn ranh nguy hiểm.
Từ ngày quen nhau đến nay, Hạ Phương vẫn khá ngại trong chuyện ấy nên Tư Thành vẫn luôn không dám tiến thêm một bước với cô.
Lần kia nếu không phải cả hai đều có men say, Hạ Phương lại không từ chối mà còn chủ động trêu chọc, thì chắc Tư Thành cũng không dám ra tay vì ngại sẽ làm cô sợ.
Phải vất vả lắm mới có cơ hội chung chăn chung gối, lỡ làm người ta chạy mất thì biết đi đâu tìm bây giờ?
Đến hôm nay, anh mới nhận ra mình sai rồi.
Một khi cô nàng này nắm quyền chủ động thì cánh đàn ông chả là cái đinh gì cả.
Như ngay giờ phút này, Hạ Phương hóa thân thành nữ yêu tinh hành hạ anh đến lằn ranh của điên cuồng và tan vỡ.
Khớp hàm Tư Thành nghiến chặt, mặt đỏ như lò bễ, trán nổi gân xanh vì phải nín nhịn, cả người như tắm suối nước nóng, hai tay siết chặt thành nắm đấm, hơi thở dồn dập mà nóng rẫy, mắt như long lên, chỉ còn cách một đường chỉ nữa là sẽ nuốt trọn Hạ Phương.