Khâu Tịnh vừa mua một căn penthouse, đây sẽ là nơi ở của anh và Bạch Vân Y. Ban đầu Bạch Vân Y còn có chút chống đối, sau đó Khâu Tịnh dùng vài lý lẽ đã làm cô im miệng. Lý lẽ của anh chính là, cuộc hôn nhân này đã trông rất giả tạo rồi, cô còn đòi ở riêng, bên phía truyền thông mà bắt được thông tin hai vợ chồng vừa mới kết hôn đã ở riêng thì coi như xong. Bao nhiêu tính toán để dẹp yên chuyện của Bạch thị bây giờ lại bị chuyện đời tư ảnh hưởng.
Bạch Vân Y hiện tại ngồi thẫn thờ trên ghế sofa, vẫn còn cảm thấy hơi khó tin vì mình đã kết hôn rồi. Hôn lễ của hai người thực ra chính là một bữa tiệc để mọi người kết giao. Nhưng cô dâu và chú rể thì đương nhiên vẫn phải chỉn chu. Khâu - Bạch liên kết, hôn lễ cũng không thể làm sơ sài, vì vậy Bạch Vân Y và Khâu Tịnh tất bật ngược xuôi trong vòng một tháng qua đến không có thời gian để thở. Phải nói là cực đến nỗi Bạch Vân Y muốn bỏ chạy giữa chừng, không muốn kết hôn làm cái nữa gì.
Lại nói, chuyện của Bạch thị đã đi đúng theo hướng giải quyết của Khâu Tịnh, danh tiếng cả hai nhà Bạch gia và Khâu gia đều được nâng lên, chỉ có duy nhất một mình Cao gia là chịu tổn thất. Vì gặp phải chuyện như vậy cho nên Cao Dương có lẽ vẫn đang cố gắng khôi phục lại trạng thái mới cho Cao thị, chưa có hành động gì tiếp theo.
Mà Bạch Vân Y cùng Khâu Tịnh cũng nhờ vậy mà có thể tập trung lo cho hôn sự của cả hai. Hôm nay là ngày đầu tiên Bạch Vân Y dọn tới đây ở sau hôn lễ. Khâu Tịnh đã đi làm rồi, Bạch Vân Y dự tính ngày mai cô cũng sẽ đi làm lại. Đúng là đi làm nửa mùa mà, vừa vào công ty không bao lâu đã dính phải một đống chuyện, sau đó thì bận rộn kết hôn, cuối cùng tới nay vẫn chưa đi làm lại. Cô cảm thấy chắc là người trong công ty đang mỉa mai mình dữ lắm đây.
Tít…tít…Cạch…
Ơ? Khâu Tịnh về ư?
Khâu Tịnh mở cửa vào nhà, tới phòng khách thì trông thấy Bạch Vân Y đang nhìn mình bằng ánh mắt khó hiểu.
“Không phải anh đi làm sao?”
“Hôm nay là ngày đầu tiên vợ anh dọn đến ở cùng, sao có thể để em ở nhà một mình được chứ?”
Bạch Vân Y đen mặt: “…”
Sau một tháng qua, cô đã nhận ra Khâu Tịnh là người có hai nhân cách. Chính là đối với mấy người bên ngoài thì giả vờ uy nghiêm lạnh lùng, nhưng đối với cô thì như biến thành người khác, rất thích đùa nhây. Nói mười câu thì phải chọc ghẹo hết chín câu anh mới chịu được.
“Anh Khâu, đừng nói những lời gây hiểu lầm như vậy. Nghe như anh rất yêu em ấy…”
Khâu Tịnh vào bếp rót hai cốc nước trái cây, bưng ra đặt trên bàn. Lại cười cười.
“Anh yêu em mà.”
“Khâu Tịnh!”
“Được rồi, sao em nhạy cảm vậy?”
Bạch Vân Y cầm cốc nước kia lên uống, bĩu môi, không quan tâm tới câu nói kia: “Sao lại về nhà giờ này?”
Khâu Tịnh hắng giọng một cái, nghiêm túc lại không giỡn nữa: “Muốn bàn với em một số việc. Tới hôm nay coi như hôn lễ đã xong, chuyện của Bạch thị cũng đã được giải quyết. Anh nghĩ là anh nên được biết ‘một số chuyện của Cao thị’ mà em đang nắm giữ rồi chứ?”
Bạch Vân Y nghe vậy, liền đặt cốc nước xuống: “Anh đợi em một chút, em đi lấy cho anh.”
Thời gian qua, cứ rảnh là Bạch Vân Y sẽ ngồi sửa sang lại đống thông tin về Cao thị mà cô nhớ được trong sách. Tập tài liệu đến nay cũng đã đầy đủ và hoàn chỉnh. Bạch Vân Y kiếm xong thì đưa cho Khâu Tịnh. Tuy nhiên có một chuyện cô đang lo lắng. Vì trong sách là Bạch Vân Y kết hôn với Cao Dương, sau đó những chuyện này mới xảy ra. Nhưng bây giờ mọi thứ đã đảo lộn ngay từ ban đầu, vậy mấy chuyện này thì sao? Nó vẫn sẽ xảy ra chứ?
Cho nên, Bạch Vân Y vừa xem xét tình hình Cao thị, vừa lọc ra một số tình tiết có khả năng, chứ không hoàn toàn cung cấp hết thông tin cho Khâu Tịnh. Để tránh cung cấp một số thông tin vô lý, anh lại hỏi vì sao cô lại biết những chuyện này. Lúc đó cô lại không biết phải bịa ra cái lý do gì.
“Đây là những việc em biết, nhưng mà cũng chưa chắc Cao thị sẽ đi theo những hướng này. Cho nên cũng chỉ có thể tham khảo. Mong là sẽ giúp được cho anh.”
“Ừ.”
Khâu Tịnh mở xấp tài liệu kia ra xem. Thực ra anh hỏi Bạch Vân Y cũng chỉ là hỏi cho có, hơi tò mò rằng cô sẽ có được những tin tức gì, không quá trông mong vào những thứ trong tay Bạch Vân Y. Khâu Tịnh không tin là cô nhóc này còn nắm giữ được những thông tin quan trọng của Cao thị, cũng không quá tin tưởng những tin tức trong tay cô lại có giá trị hơn những chuyện anh điều tra được. Nhưng mà sau khi xem được khoảng một nửa thì…
“Em chắc chắn những điều này là sự thật?”
Bạch Vân Y gật đầu: “Chắc thì chắc, nhưng như em nói. Chỉ có thể tham khảo, không thể tin tưởng hoàn toàn.”
“Vì sao em lại có được những thông tin này?”
“Ừm, trong quá trình theo đuổi em, Cao Dương lâu lâu sẽ vô tình nói ra vài thứ. Em nhớ được.” Bạch Vân Y cảm thấy ngoài lý do này ra thì chả còn lý do nào hợp lý hơn. Không lẽ cô lại nói là mình cho người điều tra? Khâu Tịnh cũng biết cho người điều tra mà? Mà những tin tức này toàn là thông tin then chốt, chỉ có thể là do chính miệng Cao Dương nói thì nó mới hợp lý.