Cao Dương vừa tắm rửa xong, đang chuẩn bị đi ngủ thì trợ lý của hắn gọi tới. Hắn cau mày, đưa tay day day thái dương.
“Có chuyện gì không thể để ngày mai được sao?”
Làm việc cả một ngày, chỉ được nghỉ ngơi lúc ăn và lúc ngủ, Cao Dương sắp mệt chết rồi.
“Cao tổng, xảy ra chuyện rồi…Tên thiết kế sản phẩm bên Khâu thị vừa gửi một báo cáo. Bản thiết kế gặp trục trặc lớn, bên Khâu thị đang gấp rút sửa chữa. Hiện tại đã dời lại lịch ra mắt sản phẩm mới, vậy sản phẩm bên chúng ta phải làm sao bây giờ?”
Cao Dương vừa nghe tới đây, cả người đều như đứng không vững. Hắn gầm lên.
“Trục trặc là trục trặc cái quái gì? Tin chuẩn chưa? Nếu có lỗi vì sao bên chúng ta lại không biết, cũng có phải là một lũ vô dụng đâu chứ?”
“Là do bên Khâu thị kỹ tính, trước khi ra mắt thành phẩm vẫn luôn thử nghiệm bằng rất nhiều phương pháp thực tế cho nên mới phát hiện ra lỗi này. Có điều, tên kia có gửi cho chúng ta bản thiết đã hoàn thiện rồi. Chỉ là nếu sửa theo, thì số thành phẩm chúng ta đang sản xuất phải làm sao bây giờ…”
Cao Dương nghe tới đây thì cắn chặt khớp hàm. Thời gian này vì sao không có một chuyện nào diễn ra suôn sẻ? Vốn tưởng đây sẽ là đòn tấn công mới đánh cho Khâu thị chao đảo…Vì sao…vì sao lại như vậy???
“Đầu tiên cậu thông báo xuống nhà máy dừng mọi hoạt động sản xuất. Sau đó lại đưa thông báo mở cuộc họp gấp, tôi lập tức tới công ty. Còn nữa, chuyện này đừng để lan đến tai ba tôi.”
“Đã rõ, Cao tổng.”
Cao Dương mau chóng thay đồ rồi cấp tốc chạy tới công ty. Chuyện này mà không giải quyết cho tốt thì nguồn vốn lưu động của công ty sẽ gặp vấn đề mất. Ba hắn mà biết được việc này chắc sẽ tức đến ngất xĩu. Thay vì vậy…chỉ cần hắn giải quyết tốt…chỉ cần hắn làm tốt…sẽ không sao nữa!
Cuộc họp diễn ra từ lúc chín giờ tối đến gần rạng sáng, ai nấy đều mệt mỏi. Nhưng mà mệt mỏi thể xác còn đỡ, đến công ty nghe thấy những chuyện thất kinh từ Cao Dương, tinh thần họ như muốn sụp đổ. Mặc dù khi Cao Dương nói chuyện đã cố ý nói giảm nói tránh đi rất nhiều, nhưng làm việc chung với hắn bao nhiêu lâu, hắn không cần nói giảm nói tránh, chỉ cần đưa ra một thông báo mới là bọn họ đã biết xảy ra vấn đề gì.
Hiện tại mọi người đều rất lo lắng, nhưng ngoài việc làm theo chỉ thị thì cũng không dám phản kháng bất cứ điều gì, mà cũng không biết phải phản kháng cái gì. Xảy ra vấn đề là thật, nhưng đó giờ năng lực làm việc của Cao Dương mọi người vẫn hoàn toàn tin tưởng. Tin chắc là cứ làm theo Cao Dương thì mọi chuyện sẽ qua thôi. Sẽ không sao đâu…
Kế hoạch mà Cao Dương đưa ra là thế này, sau khi kiểm tra bản thiết kế hoàn thiện của Khâu thị, nếu không còn lỗi phát sinh thì những thành phẩm đã sản xuất, sẽ đồng loạt được tháo ra và lắp ráp lại từ đầu, bộ phận có thể sử dụng lại thì sẽ dùng lại. Sau đó lại sản xuất lô hàng mới. Đây là cách tốt nhất mà hiện tại hắn có thể nghĩ ra. Vừa tốn ít thời gian, vừa đỡ hao phí tài nguyên. Chỉ là sẽ không kịp tiến độ trong vòng hai tháng nữa. Nhưng mà, dù sao Khâu thị cũng đã dời lại lịch ra mắt sản phẩm, chỉ cần hắn vẫn đi trước Khâu thị một bước là được.
Nghĩ tới đây, Cao Dương đã hơi yên tâm. Đành vào phòng nghỉ riêng chợp mắt, hắn đã quá mệt mỏi rồi.
***
Tập đoàn Khâu Thị.
Trạng thái đi làm gần đây của Khâu Tịnh rất tốt. Tinh thần vui vẻ tràn đầy sảng khoái. Có lẽ là con người khi mà có tình yêu vào thì đều sẽ như vậy.
Trợ lý Vương vừa bước chân vào phòng làm việc của Khâu tổng để báo cáo tình hình thì thấy một màn như vậy. Sếp của cậu đang vừa hí hoáy ký giấy tờ vừa cười một mình, đã vậy còn cứ liếc mắt sang màn hình điện thoại, như là đợi tin nhắn của ai vậy.
Phải biết là, sếp Khâu của bọn họ chúa ghét nhân viên sử dụng điện thoại trong giờ làm…Còn cái nụ cười chói mù mắt trên mặt sếp Khâu nữa, thật đáng sợ…Thà rằng cứ nghiêm mặt đi thì hơn. Cuối cùng trợ lý Vương nhịn hết nổi, đành lên tiếng nhắc nhở Khâu Tịnh rằng mình đang ở trong phòng.
“Khụ khụ…Khâu tổng à…tôi đến rồi đây.”
Khâu Tịnh lúc này mới từ màn hình điện thoại ngẩng mặt lên, sau đó ra hiệu cho trợ lý Vương im lặng một chút.
“Đợi tôi một lát.”
Nói xong anh lại tập trung trả lời tin nhắn của cô vợ nhỏ. Đoạn tin nhắn trẻ trâu của đôi vợ chồng mới cưới như sau.
Khâu Tịnh: “Em đang làm gì? Là đang ở bên cái tên họ Ngao kia sao?”
Bạch Vân Y: “…”
Bạch Vân Y: “Khâu tổng, xin ngài đừng nhắn mấy lời dễ gây hiểu lầm như vậy! Tôi đây là đang làm việc! Đang làm việc đó!”
Khâu Tịnh: “Tóm lại có phải đang ở bên cạnh hắn không?”
Bạch Vân Y: “Đúng…em là thư ký mà…”
Khâu Tịnh: “Làm hết hôm nay thì sang công ty anh.”
Bạch Vân Y: “Không muốnnn!!!”
Khâu Tịnh: “Không cho phép cãi.”
Khâu Tịnh: “Chuyện này đã quyết.”
Khâu Tịnh: “Một lời đã định.”
Bạch Vân Y: “…”
Khâu Tịnh: “Chiều tan làm anh chở em đi ăn ngon, chúc mừng em chuyển chỗ làm mới.”
Khâu Tịnh thu lại nụ cười lạnh tràn đầy nguy hiểm trên mặt, cất điện thoại di động đi. Lúc này mới ngẩng mặt lên nói chuyện với trợ lý Vương.
“Có chuyện gì?”
“Khâu tổng, tôi đến báo cáo tình hình mấy hôm nay ạ.”
“Ừ.”
Trợ lý Vương hít sâu một hơi, bắt đầu trình bày.
Tóm lại tình hình hiện nay có vài việc như sau. Bên Cao Dương đã thực sự bị cái bản thiết kế lỗi của nhân viên kia lừa, hiện tại thành phẩm sản xuất trước đó đã hoàn toàn bị tháo gỡ. Đang trong quá trình hoàn thiện lại đợt thành phẩm mới. Lần này xem ra, thời gian ra mắt sản phẩm của Cao thị sẽ bị kéo dài. Bây giờ Khâu thị mà tung ra sản phẩm mới, Cao thị sẽ không thể nào xoay sở kịp.
Lại nói, nếu như Cao Dương vẫn tiếp tục cái trò sao chép kia, mà đám nhân sự của Cao thị cũng chỉ là một lũ vô dụng ngoài sao chép ra thì không còn có bất cứ tài năng gì, không phát hiện ra vấn đề kịp thời, thì lần này của Cao thị xem như chết chắc rồi. Vì đó là bản thiết kế lỗi.
Khâu Tịnh nghe tới đây thì cười thầm trong lòng. Để xem Cao Dương có xứng đáng làm đối thủ của anh hay không. Nếu vẫn ngu ngốc như vậy, năng lực cũng chỉ tới đó, thì có thể nói, lần này Cao gia xem như sắp lụi bại rồi.