Hôn Nhân Hợp Đồng - Yêu Em Thật Lòng

Chương 144





Hàn Tô Tô lúc này đột nhiên bật khóc thật to lên khiến mọi người cũng đứng hình tại chỗ, qua mấy giây cô cố gắng kìm chế cảm xúc của mình lại rồi lên tiếng “Hy vọng rằng pháp luật sẽ nghiêm khắc trừng trị những kẻ phạm pháp để làm gương cho những người khác, hôm đó nếu như Tâm Vũ không xuất hiện kịp thời thì e rằng cuộc đời tôi đã bị những tên súc sinh đó hủy hoại mất rồi.”

Phóng viên A “Xin hỏi cô nói vậy là có ý gì hả? Kiều Tâm Vũ cứu cô khi nào vậy hả?”

Hàn Tô Tô liền lên tiếng đáp “ Lúc tôi bị bắt cóc thì đã cầu cứu Kiều Tâm Vũ, cô ấy không ngại nguy hiểm cũng không tính toán chuyện tôi hãm hại cô ấy mà đã đến cứu vớt cuộc đời tôi, Kiều Tâm Vũ là một diễn viên có tâm là một người rất có tầm xứng đáng để chúng ta học hỏi.”

Sau buổi họp báo thì những tin đồn thất thiệt về Kiều Tâm Vũ đều bị đập tan, số phiếu vote cho cô tại giải thưởng Phượng Loan tăng lên chóng mặt, nhiều người vào comemt trong trang facebook của Kiều Tâm Vũ.

[Em đã vote cho chị rồi, chị xứng đáng là nữ diễn viên xuất sắc nhất năm nay ở Lễ trao giải Phượng Loan.]

[Ban đầu lúc tin đồn nổ ra em đã nghi là có người cố ý làm vậy để hãm hại chị rồi.]

[Kiều Nguyệt Dung phải trả giá cho hành vi độc ác của cô ta.]

[Kiều Nguyệt Dung năm lần bảy lượt hãm hại chị Tâm Vũ rồi nên cho cô ta cút khỏi giới giải trí đi.]

Tin tức mà Kiều Nguyệt Dung bị bắt đã lan tràn khắp Nam Giang, cấp trên của Ngô Tích biết tin con át chủ bài của công ty sắp bị khởi tố thì liền gọi anh ta trở về làm việc ngay lập tức.

Tổng giám đốc Huy Hoàng là Thiên Thanh liền nổi nóng lên quát “Anh làm việc cái kiểu gì vậy hả? Tôi sang nước ngoài điều trị bệnh có một năm thôi mà anh đã dám lộng quyền vượt mặt tôi đẩy Kiều Nguyệt Dung lên thành nhất tỷ của Huy Hoàng là sao hả? Trước khi sang nước ngoài tôi đã từng nói Hàn Tô Tô là một nhân tố có khả năng phát triển sau này bảo cậu nâng đỡ cô ấy nhưng cậu lại mắt mù đi nâng đỡ một bình hoa di động khiến cho công chúng bàn tán về chất lượng sản xuất phim của Huy Hoàng trong suốt thời gian qua. Cậu dồn hết các tài nguyên tốt vào Kiều Nguyệt Dung, bây giờ thì hay rồi cô ta ngã ngựa cả cái công ty này ra chuẩn bị ra chuồng gà mà sống theo cô ta luôn.”

Ngô Tích vẫn còn ngoan cố lên tiếng bao biện cho Kiều Nguyệt Dung “Tổng giám đốc à, anh đừng có nổi nóng như vậy không tốt cho sức khỏe đâu, em tin là Kiều gia nhất định sẽ có cách cứu Kiều Nguyệt Dung mà dù sao cô ta cũng là đại tiểu thư duy nhất của Kiều gia vì lẽ đó họ sẽ không để cô ta xảy ra chuyện gì đâu.”

Thiên Thành liền trợn mắt lên “Cậu im đi, dù bây giờ bên Kiều gia có chống lưng cho cô ta thì cả Nam Giang đều biết bộ mặt thật của cô ta rời, các dự án phim đã hoàn thành và đang quay dở dang mà cô ta đóng chính đều sẽ lên đường hết.”

Triệu Lệ Quỳnh hay tin Kiều Nguyệt Dung bị bắt giam thì xoắn xít vội vàng chạy đến đồn cảnh sát ngay nhưng mà không được cho vào thăm vì Kiều Nguyệt Dung đang bị thẩm vấn chưa có kết quả.

Triệu Lệ Quỳnh vội vã gọi điện cho Kiều Trạch Khương, ông ta vừa mới đáp chuyến bay tại Nam Giang sau chuyến công tác nước ngoài của mình.

“Anh à, lớn chuyện rồi.”

Kiều Trạch Khuong cau mày “Ở nhà xảy ra chuyện gì sao?”

Triệu Lệ Quỳnh khóc lóc lên tiếng “Nguyệt Dung…Nguyệt Dung nó bị cảnh sát bắt đi rồi…anh mau nghĩ cách cứu nó ra đi.”

“Anh đang ở sân bay, anh sẽ về nhà ngay, chờ anh về nhà rồi nói.”

Triệu Lệ Quỳnh cúp máy, Tôn Di cũng tỏ vẻ cuốn quít lên “Phu nhân sao rồi? Lão gia đã về đến Nam Giang chưa ạ?”

Triệu Lệ Quỳnh gật gật đầu “Rồi, ông ấy đang ở sân bay sẽ về nhà ngay đây.”

Tôn Di đi tới đi lui vẻ mặt lo lắng cho Kiều Nguyệt Dung chỉ hơn chứ không kém Triệu Lệ Quỳnh chút nào.

Tôn Di cau mày “Trời ơi, hôm nay chương trình họp báo của Hàn Tô Tô được phát sóng trực tiếp khắp cả nước, danh tiếng và hình ảnh của tiểu thư sẽ bị ảnh hưởng rất nhiều đó phu nhân à.”

Triệu Lệ Quỳnh khẽ thở dài “Tôi đương nhiên biết rồi nhưng mà bây giờ quan trọng là Nguyệt Dung không biết tình hình con bé thế nào rồi nữa, tôi lo lắng quá, tôi sợ nó trong nhà giam bị người ta bắt nạt thì phải làm sao?!”

Khoảng nửa tiếng sau thì Kiều Trạch Khương về đến Kiều Gia Trang, ông ta hấp tấp đi vào nhà một cách vội vàng rồi ngồi xuống ghế sofa đối diện Triệu Lệ Quỳnh ở phòng khách.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà Nguyệt Dung lại bị cảnh sát bắt vậy hả?”

Triệu Lệ Quỳnh liền nước mắt nước mắt dài lên tiếng đáp “Nguyệt Dung bị người ta tung bằng chứng nói rằng nó thuê người ***** *** nhà thiết kế Tiểu Lê và diễn viên Hàn Tô Tô, bây giờ con bé bị cảnh sát mời về điều tra rồi.”

Kiều Trạch Khương cau mày “Sao lại như thế được chứ?”

Triệu Lệ Quỳnh quả quyết lên tiếng “Tôi chắc chắn với ông là Nguyệt Dung bị người khác hãm hại mà thôi, con bé là người lương thiện trong sáng không thể nào hại người tàn nhẫn như thế đâu.”

Tôn Di nhíu mày rồi bày ra vẻ mặt nghiêm trọng lên tiếng “Lão gia, phu nhân có khi nào mọi chuyện đều là do Tâm Vũ tiểu thư đứng đằng sau dàn xếp không ạ?”

Kiều Trạch Khương ngẩng đầu lên nhìn Tôn Di rồi lên tiếng “Chuyện này thì liên quan gì đến Tâm Vũ chứ bà đừng có mà nói bậy.”

Tôn Di liền đáp “Dạ tôi thấy chuyện này chắc chắn có liên quan đến Tâm Vũ tiểu thư ạ, cô ấy căm hận Nguyệt Dung dành mất vị trí của mình nên tính kế hãm hại Nguyệt Dung tiểu thư ạ, trước khi Nguyệt Dung tiểu thư bị cảnh sát đưa đi thì Tâm Vũ tiểu thư đã xuất hiện tại buổi họp báo của Hàn Tô Tô còn rất là thân thiết với cô ta nữa, tôi nghĩ hai người bọn họ bắt tay nhau để hãm hại Nguyệt Dung tiểu thư ạ.”

Triệu Lệ Quỳnh cũng lên tiếng hùa theo “Phải đó, lúc đó Tâm Vũ có xuất hiện ở buổi họp báo, nhất định là nó vẫn còn canh cánh trong lòng chuyện chúng ta giữ Nguyệt Dung lại làm con gái nên mới hãm hại con bé thê thảm như thế.”

Kiều Trạch Khương tỏ vẻ bực dọc “Đúng thật là quá đáng quá tại sao Tâm Vũ có thể bắt tay với người ngoài hại người nhà như thế chứ?”

Triệu Lệ Quỳnh đứng dậy “Chúng ta đi tìm đứa con khốn nạn đó hỏi cho ra lẽ đi.”

Kiều Trạch Khương đưa tay đỡ trán “Chuyện quan trọng bây giờ là gặp Nguyệt Dung xem con bé thế nào, anh sẽ cho điều luật sư Hạ đến bảo lãnh con bé xem được không?”

“Làm mau lên đi anh.”

Kiều Trạch Khương liền gọi điện cho luật sư Hạ ông ta là luật sư cố vấn cao cấp của tập đoàn Kiều Thị.

Qua mấy giây đổ chuông thì giọng của luật sư vang lên “Dạ thưa phó chủ tịch tôi Hạ Chí Sâm nghe ạ.”

“Cậu hãy đến đồn cảnh sát xem bảo lãnh cho Nguyệt Dung về nhà giùm tôi có được không?”

Hạ Chí Sâm nghe vậy liền đáp “Dạ thưa phó chủ tịch vừa nãy tôi nhận được điện thoại của chủ tịch, ông ấy nói rằng trong thời gian này ngoại trừ ông ấy ra thì không ai được phép tự ý điều người của phòng cố vấn luật của tập đoàn đi làm chuyện khác được ạ, xin ông hãy hỏi qua ý kiến của chủ tịch ạ.”

“Được rồi, tôi biết rồi tôi sẽ hỏi ý kiến của ba tôi rồi gọi lại cho cậu.”

Triệu Lệ Quỳnh nôn nóng lên tiếng “Sao rồi mình, luật sư Hạ nói thế nào?”

Kiều Trạch Khương lắc đầu “Ba đã có lệnh ngoài ba ra không ai được tự ý điều động nhân sự của phòng cố vấn luật đi làm chuyện cá nhân.”

Tôn Di nhíu mày lo lắng tột độ “Trời ơi, đại lão gia làm vậy là triệt đường sống của Nguyệt Dung tiểu thư rồi.”

Kiều Trạch Khương đứng dậy “Để tôi đến tìm ba tôi một chuyến nói chuyện xem sao?”

Kiều Trí Tề đang ngồi ở nhà nhăm nhi tách trà và xem tin tức thì Kiều Trạch Khương đến, nhìn thái độ gấp gáp của con trai mình thì ông cũng biết con trai đến tìm mình là vì chuyện gì rồi.

Lúc Kiều Trí Tề xem tin tức thấy Kiều Nguyệt Dung làm ra mấy chuyện độc ác như thế thì đã cảm thấy rất tức giận, ông biết thế nào Kiều Trạch Khương cũng sẽ nhờ luật sự Hạ của tập đoàn bào chữa cho cô ta nên đã ra thông báo không cho bất cứ ai điều động nhân sự ngoài ông cả.

“Ba con có chuyện quan trọng cần nói.”

Kiều Trí Tề gật đầu “Uhm nói đi.”

“Ba à, hiện tại Nguyệt Dung đang bị cảnh sát bắt giam con muốn xin ba cho phép con điều động luật sư Hạ đến làm luật sư bào chữa cho Nguyệt Dung và bảo lãnh con bé về nhà ạ.”

Kiều Trí Tề nghe xong thì ngẩng đầu nhìn Kiều Trạch Khương rồi lên tiếng hỏi “Rồi chuyện đó là quan trọng dữ chưa???”

Kiều Trạch Khương bị khựng lại vài giây rồi lên tiếng nói tiếp “Ba à, Nguyệt Dung dù sao cũng là đại tiểu thư của Kiều gia chuyện con bé bị bắt ít nhiều cũng sẽ ảnh hưởng đến tập đoàn Kiều Thị mà ba.”

“Ô vậy hả? Vậy thì cách tốt nhất để giải quyết chuyện này là công khai với truyền thông rằng Kiều Nguyệt Dung không có quan hệ huyết thống gì với Kiều gia hết là Kiều Thị không bị ảnh hưởng gì rồi, danh tiếng của gia đình cũng không bị nó làm hủy hoại.”

Kiều Trạch Khương tức muốn nổ phổi trước cách nói chuyện hời hợt của Kiều Trí Tề “Ba à, hiện tại tình hình của Nguyệt Dung đang nguy cấp lắm rồi nếu bây giờ mà công khai chuyện thân phận nữa thì con bé sẽ gặp một đả kích rất lớn làm sao mà chịu được, con xin ba hãy cứu Nguyệt Dung lần này đi mà.”

“Kiều Nguyệt Dung tuy không có quan hệ máu mủ gì với Kiều gia này nhưng dù sao thì nó cũng lớn lên ở Kiều gia này hai mươi mấy năm cũng từng gọi tôi một tiếng ông nội thật ra tôi cũng rất có tình cảm với nó. Lúc Tâm Vũ trở về tôi cũng chưa từng lên tiếng đuổi nó ra khỏi nhà nhưng mà nó lại lấy oán báo ân hãm hại Tâm Vũ nhiều lần đến nỗi bây giờ con bé không muốn trở về Kiều gia nữa rồi. Nếu như Kiều Nguyệt Dung là một cô gái ngoan hiền tôi nhất định sẽ cứu nó chỉ tiếc rằng con người của nó quá độc ác, chuyện nó gây ra đã rành rãnh như thế rồi còn muốn làm gì nữa, gieo nhân nào thì gặt quả ấy thôi.”