" Ba nhân ba được chín, được rồi mõi người chín ly." cô cười nhẹ rồi nhún vai.
Tiêu Vấn Ân"...."
Hai người sao khi uống hết chín ly rượu cả hai dần như muốn nôn.
không chú ý đến hình tượng mà nằm dài trên sàn nhà.
Cố Ngôn trong có vẻ vui tươi đôi mắt đen dài và hẹp có chút nhướng lên và liếc nhìn San. Người phụ nữ này thật sự khiến anh ngạc nhiên.
"Rốt cuộc cô ấy là ai? kỹ năng ném phi tiêu của cô ấy không phải là có thể học trong một sớm một chiều."
"Anh có thể đưa em về không? em muốn ngủ." San có vẻ là buồn ngủ và thiếu kiên nhẫn nhìn Cố Ngôn.
Nhạc Tử Mạc và Tiêu Vấn Ân được một phiên kinh ngạc.
San không nhận ra lời nói của cô mơ hồ đến mức nào. Cô thật sự buồn ngủ.
Cố Ngôn lấy túi của cô rồi rời đi.
Nhạc Tử Mạc và Tiêu Vấn Ân nhìn theo bóng lưng hai người.
"Ôi! chúa ơi anh ta vậy mà lại cầm túi cho phụ nữ kia.."
Cố Ngôn khởi động chiếc Maybach, chiếc xe sang trọng lặp tức sáng đèn.
San đã thắt dây an toàn, một tay dựa lên trán trong có chút mệt mỏi.
Trên đường về nhà cô bắt đầu ra đều kiện với Cố Ngôn.
Giọng cô buồn ngủ ''trước tiên, vì bà muốn tôi và anh ngủ chung nên anh hãy chuẩn bị thêm cho tôi một bộ chăn gói, tôi sẽ ngủ trên ghế sofa. Như vậy bà sẽ không biết.''
Cố Ngôn cầm vô lăn bằng một tay, tay còn lại đặt lên cửa sổ với tư thế vô cùng bảnh bao.
''Cô nghĩ thôi có hứng thú với thân hình của cô sao ?''
Nghe vậy San vô thức nhìn vào vòng một cô nghĩ thầm'' hình như từ hồi cấp3 nó đã không còn phát triển nữa.''
Anh nhìn cô và liếc nhìn theo ánh mắt cô.
Anh cảm thấy hơi thở của mình như thắt lại.
Dường như anh đang nghẹn ngào với chính mình'' khụ, khụ..''
Thứ hai, anh không được can thiệp vào tự do của tôi, Tôi sẽ cố gắng trở lại nhà anh sớm nhất có thể và đi với bà Triệu khi có thời gian.
Nhưng đôi lúc tôi không về nhà vì dù sao tôi cũng là sinh viên tôi cần ở lại ký túc xá.
''Cô không muốn cho anh biết về việc đã thuê một căn nhà bênh nhoài.''
''Ừm''
''Suýt chút nữa anh quên mất cô là người rất mưu mô và nghĩa hiệp. Nếu sao mà cô ta có thể dễ lòng được sự sủng ái của bà.''
Cô tốt nhất nên an phận đừng có mà giở trò , nếu không cuộc hôn của chúng ta sẽ kết thúc bất kì lúc nào.
''Anh nghĩ nhiều rồi, tôi đến sạch sẽ rời đi cũng sạch sẽ.''
San cười nhẹ, nhắm mắt và nghĩ ngơi.
Nghe những lời này Cố Ngôn khó chịu một lúc.
Anh lạnh lùng nói:" Cô nói xong? Tôi cũng có hai yêu cầu."
"ừ" giọng cô trở nên nhẹ nhàng.
"Đầu tiên, nhu cầu của bà đều phải đám ứng. Đối với những vấn đề liên quan đến bà cô phải có mặt."
"Được" cô đáp
"Thứ hai, trong lúc còn trong cuộc hôn nhân này cô không được qua lại với bất kỳ người đàn ông nào."
Một lúc sau San không trả lời.
"Này, cô có nghe thấy tôi nói không"
Chiếc xe im lặng một cách kỳ lạ, hơi thở đều đều vang lên.