"Chưa, miệng rất nghiêm." Cửa phòng điều trị tự động đóng lại, khuỷu tay Andrew vắt một chiếc áo sơ mi trắng mới tinh, anh nói: "Hắn đã được huấn luyện phản thẩm vấn rất hoàn thiện."
Heinz để trần nửa người trên nằm trong khoang chữa trị, cơ ngực khỏe đẹp, vết thương dữ tợn trên eo được bao phủ bởi một vòng sáng xanh. Quân y Lục Nhiên cầm băng vải đi tới, liếc nhìn số liệu khoang, lườm hắn: "** má nó anh đúng là gia súc đó Norman, không cần gây tê luôn."
Andrew còn đầy việc cần báo cáo, nhưng thấy Lục Nhiên thì tự động ngậm miệng, yên tĩnh đứng sang bên.
Lục Nhiên, nam Beta, tốt nghiệp trường đại học quân y xong ra đảm nhiệm chức vụ quân y của đoàn Thân Vệ Quân thuộc Heinz Norman. Y thuật cao siêu, tính tình nóng nảy, là một kẻ hung dữ đến cả Heinz Norman cũng dám chửi.
Giải phẫu trong khoang chữa trị vô trùng kết thúc, Heinz đứng dậy tựa vào vách khoang để tiện cho Lục Nhiên xử lý vết thương, nói với Andrew: "Cậu rảnh vậy cơ à?"
Andrew mở EP, dựa theo mức độ quan trọng báo cáo với Heinz: "... Cuối cùng là đoàn kĩ sư do thủ đô điều động đã nhảy vọt tới trạm không gian ở vịnh Lucca, tiểu đội số 3 và số 5 đã tới đón, chừng 10 phút nữa sẽ tới tinh hạm."
Heinz không để ý mấy chuyện nhỏ nhặt này, khép hờ mắt suy tư, định nói gì đó, Andrew lại cẩn thận từng li từng tí bảo: "Thiếu tướng, tôi đề nghị hủy lịch huấn luyện lúc 6 giờ chiều nay." Andrew nhìn cái tên nằm trên đầu danh sách kĩ sư, uyển chuyển nói: "... Có lẽ sẽ giúp cho vết thương của ngài khép miệng."
"Không cần." Heinz lập tức từ chối: "Omega bị bắt lại đó sao rồi?"
Lục Nhiên đang xử lý vết thương cho Heinz, kẹp gắp bông sát trùng đột nhiên đâm một phát, Heinz lẳng lặng hít một hơi, đôi mắt xanh lạnh lẽo nhìn Lục Nhiên: "Nếu không khống chế được sức thì tôi không ngại đổi quân y khác."
Lục Nhiên cũng biết mình nặng tay, đối mặt với Heinz đang tức giận cũng không dám làm càn, anh gượng gạo nói: "Trung tá nói đúng. Thiếu tướng, đây đã là lần thứ 3 vết thương của ngài vỡ ra rồi, không thích hợp để huấn luyện kịch liệt."
Heinz cảm thấy phiền khi người xung quanh không ngừng cường điệu vết thương của hắn. Ở một vài phương diện, hắn vẫn có tật xấu của Alpha, bảo thủ, cố chấp và ngang ngược. Nghe vậy không kiên nhẫn nói: "Tôi tự biết."
Lục Nhiên không chịu được thầm trợn mắt.
"Tên Omega kia so với Alpha của hắn còn kín miệng hơn." Andrew nói: "Có điều hắn mang thai, chúng tôi không dám dùng biện pháp mạnh."
Heinz khá bất ngờ nhướng mày, băng bó xong xuôi, hắn cầm áo sơ mi trắng Andrew đưa: "Không cần tra tấn, cho ăn uống ngủ nghỉ thoải mái." Heinz nhanh chóng mặc vào áo sơ mi, mặc tiếp áo khoác quân phục, thắt lưng to lưu loát thắt chặt vòng eo gầy. Lục Nhiên thấy động tác này của hắn, suýt nấc lên vì tức, oán giận vì mình vừa tốn công xử lý vết thương nửa ngày.
Heinz cầm mũ ra khỏi phòng điều trị: "Tôi sẽ đích thân thẩm vấn, không cần quan tâm Omega kia nữa. Sau khi tôi vào phòng thẩm vấn, mở màn hình bên phòng của Omega, trực tiếp quá trình thẩm vấn cho tôi." Heinz nói: "Nhớ tắt tiếng, đồng thời để nhân viên y tế tới theo dõi, đề phòng hắn quá kích động mà sinh non. Đương nhiên cũng không cho phép hắn tự hại mình."
"Thiếu tướng, ngài hãy kiềm chế một chút." Andrew bước nhanh cùng hắn đi tới phòng thẩm vấn: "Lúc bắt giữ tên Alpha kia ngài ra tay quá ác, trạng thái tinh thần hiện tại của hắn rất không ổn định."
"Vậy à?" Ủng chiến bước trên hành lang tạo những âm thanh dồn dập, Heinz thờ ơ nói: "Tôi sẽ làm hắn phải ổn định."
Cửa phòng thẩm vấn mở ra sau khi nghiệm chứng thân phận, binh sĩ đang ngồi tra hỏi lập tức đứng dậy hành lễ. Heinz giơ một tay, đi tới trước bàn thẩm vấn.
Alpha bị thẩm vấn vẫn mặc quần áo hoàn chỉnh, thậm chí là sạch sẽ gọn gàng. Heinz Norman có một điều quái gở ai cũng biết, đó là quá trình tra hỏi của hắn không bao giờ có máu. Khi hoàn thành khóa thẩm vấn ở trường quân đội, thầy của hắn thậm chí còn "khen" Heinz Norman thẩm vấn đẹp theo một cách dã man. Cũng chính vì "lời khen" này, khi gia nhập quân đội, Heinz Norman đã phải tiếp nhận không dưới 10 lần kiểm tra tâm lý.
Nhưng người từng xem Heinz Norman thẩm vấn đều biết, cái gọi là đẹp theo một cách dã man đó là chỉ các biện pháp tra tấn xảo trá kinh khủng của hắn. Ví dụ như Alpha trước mặt này, mặc dù trạng thái cơ thể gã vẫn như bình thường, nhưng tất cả đều biết tinh thần gã đã đứng bên bờ vực sụp đổ.
Heinz nhận găng trắng Andrew đưa, chầm chậm đeo vào: "Tiêm cho nó một liều thư giãn số 8."
Thuốc thư giãn số 8, có tác dụng nhanh, giúp trấn an bất cứ cảm xúc kích động nào, nhưng chỉ có tác dụng trong 20 phút.
Heinz cẩn thận vuốt phẳng nếp gấp trên găng, nói: "Giáo dục AO của Đế Quốc đúng là thất bại, thế mà mày lại không biết Omega của mình mang thai à?"
Alpha được tiêm thuốc thư giãn đang rất thả lỏng lập tức ngẩng đầu, xiềng xích trên tay kêu leng keng, cặp mắt tràn đầy tia máu hung tợn nhìn Heinz chằm chằm.
"Sao lại nhìn tao thế?" Heinz không có tình cảm gì cười: "Binh lính của tao không nói cho mày biết à? Omega của mày đang ở phòng thẩm vấn ngay bên cạnh này, nó còn đến trước mày một ngày đấy."
"Tao đích thân dẫn quân đi bắt nó, để bảo vệ nó mày cũng tốn công thật, tao tìm lâu phết." Heinz đi tới cạnh Alpha, ngón tay thon dài đặt trên mép bàn, hờ hững nói: "Tìm mày thì đơn giản hơn nhiều, coi như tao nhân từ, dù sao cũng phải để cả nhà đoàn tụ."
"Mày sẽ không được chết tử tế." Alpha như con chó điên nhìn Heinz, lời nhả ra đẫm mùi máu: "Cái thứ động vật máu lạnh vô cảm nhà mày, mày không sợ Omega của mày ---"
Ngón tay Heinz cắm thẳng vào mái tóc Alpha, một phát đập đầu gã xuống mặt bàn thẩm vấn rắn như đá.
"Rầm!"
Âm thanh va chạm kịch liệt che đi tiếng hét đau đớn của Alpha, máu bắn ra, mũi gã bị đập gãy. Trái tim tất cả mọi người trong phòng thẩm vấn rơi xuống vì tiếng động này. Heinz vô cảm nắm đầu Alpha lên, khi gã run rẩy há miệng lại tàn nhẫn đập xuống.
Bàn thẩm vấn nặng nề bị dịch chuyển vì chấn động liên tiếp, tiếng xương đầu va chạm với mặt bàn khiến người ta ghê rang. Heinz túm tóc Alpha khiến gã phải ngửa đầu, cúi xuống ghé vào tai gã: "Tao máu lạnh? Léon học chung trường quân đội với mày 5 năm, năm ngoái vây quét cướp vũ trụ cậu ấy còn đỡ một phát súng cho mày, nằm trên giường bệnh nửa năm."
Găng tay màu trắng đã nhiễm máu của Heinz lướt qua khuôn mặt Alpha, hắn bóp cằm gã, cứ thế tháo khớp. Trong đôi mắt xanh lạnh lẽo là bão táp tàn bạo, giọng hắn lạnh như đao: "Omega của Léon sắp sinh, vốn dĩ cậu ấy có ba tháng nghỉ để về làm bạn người nhà." Tay hắn nhẹ nhàng chuyển tới gáy Alpha: "Vì sự phản bội của mày mà Léon mất mạng, mày có tư cách gì nói tao máu lạnh."
Trên mặt Alpha không biết là máu hay là nước mắt, pheromone che trời lấp đất của Heinz tạo áp lực khiến máu thịt gã lạnh buốt, xương cốt cũng đau đớn. Gã bất lực há miệng, không thể nói được câu nào.
Ngón tay Heinz lướt trên tuyến thể của gã: "Mặc dù mày không phải một Alpha đủ tiêu chuẩn, giáo dục AO của Đế Quốc cũng chẳng ra sao, nhưng mày phải biết Omega trong lúc mang thai cần có pheromone của Alpha trấn an định kỳ."
Phòng thẩm vấn hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có tiếng thở dốc của Alpha.
Heinz Norman: "Mày thử nói xem, tao móc tuyến thể của mày ra sẽ thế nào?"
Cổ họng gã bật ra tiếng khóc đau khổ vỡ vụn, Heinz nhìn xuống gã, đợi gã mất kiểm soát khóc hết hai phút rồi mới lắp lại cằm cho gã, bình tĩnh hỏi: "Mã chìa bí mật ở đâu?"
Dòng nước róc rách chảy qua ngón tay, cả quá trình Heinz đeo gang nên chỉ có vài giọt máu bắn lên cổ tay. Dù vậy, hắn vẫn rửa tay suốt năm phút rồi mới sát trùng.
Andrew đứng sau lưng Heinz do dự, anh ta đã theo Heinz nhiều năm, biết tâm trạng Heinz đang rất tệ vì trong quá trình thẩm vấn thấy máu.
Nhìn xuống dòng tin trên EP, cuối cùng anh ta quyết tâm: "Thiếu tướng, đội kĩ sư đã tới, ngài xem..." Giọng Andrew yếu dần: "Ngài xem nên sắp xếp thế nào?"
"Năng lực của anh đã thoái hóa đến mức vấn đề ngu si như vậy cũng phải hỏi tôi à?" Heinz nhanh chân bước ra khỏi phòng thẩm vấn, giọng điệu cay nghiệt: "Sắp xếp đội kĩ sư ---"
Heinz bỗng im bặt. Hắn như ý thức được điều gì, Andrew nói ra trong ánh mắt không thể tin được của Heinz: "Cậu Sầm là trưởng đoàn kĩ sư, đã tới gần nửa tiếng. Vừa rồi cậu ấy ở trong phòng giám sát, đã xem hết toàn bộ quá trình thẩm vấn của ngài."
Cửa phòng thẩm vấn kiểm nghiệm thân phận thành công, từ từ mở ra, trước cửa sổ thủy tinh to lớn ngoài hành lang có một Omega mặc áo sơ mi trắng quần tây đen đang đứng.
Căn cứ đỗ của tinh hạm nằm trên mặt biển, Sầm Dao đứng giữa bầu trời khoáng đạt. Khi đó, Heinz đột nhiên phát hiện ngũ giác của mình có được sinh mệnh hoàn toàn mới: tiếng hải âu kêu to, tiếng sóng cả dâng lên trong tai, da thịt hắn bỏng cháy vì máu tươi. Sầm Dao mặc áo sơ mi trắng sáng, xoay người lại, dịu dàng cười với Heinz: "Thấy em có vui không? Anh yêu."
[Tác giả có lời muốn nói]:
Hình như Heinz toàn lập flag.
Heinz: Sợ không? Vậy em tốt nhất đừng thấy anh lúc thẩm vấn.
Sau đó thấy thật (cười)
-
Heinz: Ngay cả Omega của mình mang thai mà mày cũng không biết? (gạch chân in đậm)
Lại nói, tui tốn nhiều chữ xây dựng hình tượng lạnh lùng của Heinz, gặp Sầm Dao phát xong đời, sụp luôn.