Chỉ là, có chút chuyện đối với cô, anh lại không biết đi làm cho cô thế nào, chỉ có thể dùng phương thức như vậy, đưa đến trước mặt cô.
Giống như là, anh yêu cô, nhưng cô lại không thấy được mọi chuyện.
Cũng là anh không muốn để cho cô nhìn thấy sự thật.
Lúc Đường Thời đi ngang qua bộ phận thư ký, thư ký trưởng Trương Tiểu Tả nhanh chóng đứng lên, thuần thục báo cáo lịch trình trong ngày cho Đường Thời, cuối cùng kết thúc, Trương Tiểu Tả ngẩng đầu lên, nhìn Đường Thời, mở miệng nói: “Đường Tổng, buổi sáng ngài hẹn Trương tổng đánh golf, cùng đi với ngài là Cố Khuynh Thành, xin hỏi bây giờ có cần để cho tài xế chuẩn bị xe không?”
Đường Thời khẽ nhíu mày, nghiêng đầu, hỏi một câu: “Bên trong phòng hay là bên ngoài?”
”Bên ngoài.”
Đường Thời quay đầu, liếc mắt nhìn ngoài cửa sổ, nay gió hơi lớn, Cố Khuynh Thành đang đến tháng, không chịu được lạnh.
Đường Thời vừa muốn mở miệng bảo Trương Tiểu Tả đổi sân golf trong nhà, lập tức nghĩ đến phụ nữ đến ngày đầu, vốn mệt mỏi rã rời, không nên ra ngoài.
Yết hầu Đường Thời di chuyển hai cái, mở miệng nói, không có chút tâm tình nào: “Bảo Trình Tả Ý cùng tôi đi gặpTrương tổng.”
Trương Tiểu Tả hơi giật mình một cái, cảm thấy Đường Tổng càng ngày càng khiến người ta không đoán ra, hôm qua khi tới bữa tiệc rõ ràng Trình Tả Ý sẽ thích hợp hơn Cố Khuynh Thành, Đường Tổng lại hết lần này tới lần khác chọn Cố Khuynh Thành.
Mà sân golf, chẳng qua thư ký chỉ đến làm nền, Cố Khuynh Thành lại có bộ dạng xinh đẹp nhất ở trong đám thư ký, cho nên rất thích hợp, thế nhưng hết lần này tới lần khác, Đường Tổng lại đổi Trình Tả Ý.
Lúc Đường Thời vào phòng làm việc, mơ hồ nghe Trương Tiểu Tả nói chuyện với Cố Khuynh Thành: “Khuynh Thành, nay không cần cùng Đường Tổng tới sân golf, Trình Tả Ý đi.”
Đường Thời nhìn xuyên qua kính trong phòng, thấy Cố Khuynh Thành nghe được cái tin tức này, vẻ mặt hơi cứng ngắc một cái, sau đó nhanh chóng rũ mi mắt xuống, gật đầu, an vị ở chỗ ngồi của mình.
Đã quen biết Cố Khuynh Thành nhiều năm như vậy, Đường Thời nhìn ra được lúc này cô mất hứng.
Tay của Đường Thời nắm chốt cửa hơi dùng lực, giống như không có chuyện gì, đẩy cửa ra, đi vào.
Đường Thời cởi áo khoác tây trang, ngồi trên ghế làm việc, mở máy vi tính ra, đập vào mắt là anh chụp Cố Khuynh Thành khi còn học sinh.
Cô bên trong, vui vẻ xinh đẹp, hoàn toàn không giống như là bây giờ, lúc đối mặt với anh, hơi rũ mi mắt xuống, một bộ dè dặt, thận trọng.
Nếu như có thể, anh thực sự hy vọng, mình có thể biểu đạt phần yêu này đi ra ngoài, có thể danh chính ngôn thuận vào ngày hàng tháng của cô, cho tự thân đi pha cho cô một chén gường đường đỏ, có thể nói cho cô biết, cô đến ngày này, không thích hợp ra ngoài, cho nên mới để cho Trình Tả Ý thay thế cô làm việc.