Trong đầu Đường Thời vừa mới xẹt qua ý niệm này, đột nhiên anh đã nghĩ đến mình vừa mới nhìn thấy đường cong ghi chép về kỳ an toàn cùng kỳ mang thai kia, Đường Thời trượt một chút, xem biểu hiện phía dưới hôm nay đích thị là thời kỳ rụng trứng, là một ngày tỷ lệ mang thai cao nhất.
Mình từ Thượng Hải đi công tác trở về, đã liên tục tăng ca đến ngày thứ tư, mấy ngày trước Cố Khuynh Thành chưa bao giờ xuất hiện ở trước mắt anh, mà hôm nay đột nhiên liền mang theo thức ăn, trùng hợp hơn chính là hôm nay là một ngày tỷ lệ Cố Khuynh Thành mang thai lớn nhất.
Trong đầu Đường Thời nháy mắt rõ ràng rất nhiều chuyện.
Hoá ra đêm nay Cố Khuynh Thành sở dĩ xuất hiện tại văn phòng của anh, không phải vì cô đến xem anh ăn cơm chiều chưa, quan tâm chân thành, mới đưa ăn khuya tới cho anh.
Hoá ra đêm nay Cố Khuynh Thành nhìn thấy anh đau cổ chủ động đi lên phía trước giúp anh mát xa không phải là thật tâm giảm bớt mệt mỏi cùng mệt nhọc của anh.
Hoá ra Cố Khuynh Thành làm những chuyện này thực ra đều có mục đích.
Được, được, quả nhiên Cố Khuynh Thành là cái người không đạt mục đích không từ thủ đoạn, mỗi một chuyện làm với anh, nhìn như là vì tốt cho anh, thực ra đều là có ý nghĩa sâu xa khác.
Nhiều năm như vậy, Cố Khuynh Thành làm toàn bộ vì mình, toàn bộ có quan hệ với mình không phải quan tâm mình, không phải là để ý mình, không phải thích mình mà là vì anh có thể cho Cố Gia càng hảo vinh hoa phú quý!
Sắc mặt Đường Thời có chút lạnh lẽo, thật lâu sau anh mới đưa tầm mắt từ trên di động chuyển dời đến trên mặt Cố Khuynh Thành, nhìn chằm chằm vẻ mặt cô gái xinh đẹp đang ngủ, anh đột nhiên ôm lấy môi, liền nở nụ cười.
Khó trách cô sẽ ở trước mặt anh đột nhiên liền trở nên thẹn thùng vô thố.
Khó trách cô rõ ràng không muốn cùng anh làm tình, nhưng mà lại cứ bức bách mình làm cùng anh.
Khó trách thời điểm lần thứ ba đêm nay tay mình đụng chạm đến thắt lưng cô, cô rõ ràng là muốn từ chối, nhưng mà cuối cùng lại vẫn chấp nhận.
Hoá ra, đêm nay cô muốn không phải anh, cô muốn là đứa nhỏ của anh.
Cô cùng những phụ nữ khác thích anh, muốn tiếp cận anh đều là hướng về phía tài sản hùng hậu phía sau anh mà tới!
Những thứ này anh không phải đã sớm biết sao?
Nhưng mà, vì sao anh vẫn vì chuyện cô làm vì tốt cho anh khi đó, dễ dàng mắc mưu như vậy, sau đó không có một chút để ý cùng phòng bị liền trầm luân ở trong đó.
Là anh quá ngốc, cô đối với anh tốt một chút anh liền không có bất kỳ lực suy nghĩ gì.
Là anh quá khát vọng, khát vọng cô đối với anh tốt là thật tâm.
Cho tới nay, đều là anh không có đề phòng với cô.
Bởi vì quá yêu cho nên luôn luôn dễ dàng dỡ xuống tất cả phòng bị với cô như thế.
Đường Thời cảm thấy cổ họng mình như là bị cái gì ngăn chặn, đáy lòng nổi lên một trận chua sót.
Xem ra, chuyện ba năm trước đây, mang bài học kinh nghiệm cho anh vẫn chưa đủ đầm đìa máu tươi, đau đớn khắc cốt!