Đường Thời vẫn ung dung nhìn chằm chằm tầm mắt Cố Khuynh Thành, sau đó mới mở miệng, nói: “Lá gan em cũng không nhỏ.
Lời này của Đường Thời, nhìn như nghiến răng nghiến lợi, thế nhưng Cố Khuynh Thành lại rõ ràng từ trên mặt Đường Thời nhìn ra mỉm cười.
Mặc dù Cố Khuynh Thành không rõ, tại sao Đường Thời chẳng những không có tức giận, ngược lại tâm tình càng tốt.
Thế nhưng, cô cũng hiểu được, Đường Thời chắc là sẽ không trách mình.
Đáy lòng vốn còn lo âu và sợ hãi, cũng tiêu tán sạch sẽ một chút.
Lập tức, có một loại vui sướng không nói được, lăn lộn trong đáy lòng.
Suy nghĩ kỹ một chút, Cố Khuynh Thành cũng không biết rốt cuộc mình vui mừng cái gì, nhưng thật ra cô cô lại ép Đường Thời uống thuốc cháo như vậy, nhất thời có chút ngượng ngùng cúi đầu, cười cười, sau đó cầm lấy nhiệt kế, đưa về phía Đường Thời: “Mau đo nhiệt độ cơ thể đi.”
Đường Thời không có nhận lấy, ngược lại giơ cánh tay về phía Cố Khuynh Thành.
Cố Khuynh Thành biết Đường Thời là để cho cô tự làm, vì vậy liền đứng lên, đi tới, kéo cổ áo Đường Thời, nhét nhiệt kế vào trong cánh tay Đường Thời.
Ước chừng quá năm phút đồng hồ, Cố Khuynh Thành rút nhiệt kế từ dưới tay Đường Thời ra, liếc mắt nhìn độ, vẫn hơi có chút nóng, vì vậy liền xoay người, đem thuốc trên bàn dựa theo bác sĩ phân phó, lấy ra để ở một bên, chuẩn bị đợi lát nữa, cho Đường Thời uống hết.
Đường Thời sốt cao đến buối chiều, toàn thân đổ mồ hôi lạnh, trên người dấp dính vô cùng khó chịu, vì vậy liền giùng giằng muốn đứng lên, đi tắm.
Anh vốn bị nhiễm phong hàn, nếu đi tắm, nói không chừng sẽ bệnh nặng thêm, Cố Khuynh Thành ngăn cản Đường Thời, ngẫm lại, liền đi vào phòng tắm, cầm một chiếc khăn lông, dùng nước nóng giặt ướt, vắt khô, lấy ra cho lau thân thể cho Đường Thời.
Ban đầu, Đường Thời thật sự cực kỳ hưởng thụ Cố Khuynh Thành lau người cho mình, chỉ là ngón tay của cô, thỉnh thoảng va chạm vào da thịt anh, khiến anh vốn buông lỏng thân thể, lại từng chút từng chút trở nên cứng rắn.
Khi Cố Khuynh Thành cầm khăn mặt, lau phía dưới bụng và hông Đường Thời, toàn thân cả người đàn ông căng thẳng.
Tuy Cố Khuynh Thành và Đường Thời từng có nhiều lần gần gũi da thịt như vậy, thế nhưng cô tự mình lau người cho anh, lại vẫn là lần đầu tiên, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, bởi vì e lệ, có chút phiếm hồng.
Cô chuyên chú mà lại nhanh chóng lau bụng cho Đường Thời, kết quả, trong lúc bất chợt cảm giác được tay của người đàn ông vỗ lên tay mình.
Tay cô run lên một cái, nghiêng đầu, nhìn thấy ánh mắt Đường Thời đang nhìn mình, vô cùng cực nóng, tuy cách một khoảng cách, thế nhưng cô lại có thể rõ ràng nghe được hô hấp của người đàn ông có chút nặng nề.
Đường Thời cầm lấy tay cô, kéo cô vào trong ngực anh, hơi thở của anh có chút không yên hôn lên môi cô,tay cũng vòi vào trong quần áo của cô.
Đương nhiên Cố Khuynh Thành biết, Đường Thời hành động như vậy, rốt cuộc đại biểu cho cái gì.
Trong lòng cô cũng biết, mình cứng ngắc sẽ chọc cho người đàn ông mất hứng, thế nhưng hết lần này tới lần khác vừa nghĩ tới không uống thuốc ngưng đau, người liền không có tiền đồ trở nên có chút khẩn trương.
Hai tay cô nắm thành đấp, cả người có chút run lên.
Đường Thời hôn cô, từ từ sâu hơn, chỉ là không biết vì sao, Đường Thời bất chợt buông môi cô ra, rút tay từ trong quần áo của cô ra, sau đó không nhìn tới cô, giọng nói có chút to tiếng: “Em đi ra ngoài.”