Hôn Sai 55 Lần

Chương 476: Tôi đối với em mà nói là gì? (6)



Tứ Nguyệt lại như không có chuyện gì, lúc bản thân nói xong câu nói kia, nhẹ nhàng lắc đầu, nói: "À, không đúng, không phải tôi và Lão Ngũ lên giường, là Lão Ngũ coi tôi thành Tiểu Chân Ái của anh ta, theo mình lên giường.

Nói đến đây, Tứ Nguyệt còn cười nhẹ một cái, giống như là đang nói chuyện người khác, dùng ngữ điệu nhạo báng, tiếp tục nhắc lại với Cố Khuynh Thành một cái: "Mình chẳng qua chỉ là một thế thân thôi."

Tuy là Tứ Nguyệt cười, thế nhưng Cố Khuynh Thành lại cảm thấy cười càng giống như khóc, mặc dù cô và Tứ Nguyệt không phải chị em thân sinh, lại còn hơn chị em thân sinh, Cố Khuynh Thành không chút do dự đứng về phía của Tứ Nguyệt, thiên vị nói: "Coi như là vậy, Tô Niên Hoa cũng không thể động thủ đánh người."

"Đánh mình? Lão Ngũ đánh mình tính là gì? Bâu giờ Lão Ngũ hận không thể giết mình." So sánh Cố Khuynh Thành tức giận, nụ cười trên mặt Tứ Nguyệt, càng nở rộ thêm, cô trầm mặc hồi lâu, mới thấp giọng lẩm bẩm nói: "Khuynh Khuynh, mình làm sao có thể vô duyên vô cớ khiến Lão Ngũ ngủ với mình chứ, một đêm kia anh ấy uống say, nhận lầm người, mình cũng không nhận lầm người, mình cố ý khiến cho tài xế mang theo anh ấy với Tiểu Chân Ái của mình đi theo mình, mình còn bảo tài xế đưa bọn họ vào nhà của mình, chẳng qua, cái Tiểu Chân Ái kia, bị mình đặt trên ghế, Lão Ngũ theo mình vào phòng ngủ chính, một đêm kia, Lão Ngũ và Tiểu Chân Ái của anh ấy ngủ rất ngon, hôm sau tỉnh lại, mình đã cho bọn họ một món quà lớn, cậu đoán một chút nó là cái gì?"

Tứ Nguyệt nói đến đây, cười khanh khách hai tiếng: "Mình đem video mình và Lão Ngũ ngủ cùng nhau, cho Tiểu Chân Ái của anh xem, mình còn gọi điện thoại nói cho cha mẹ lão Ngũ, nói Lão Ngũ ngủ với mình, bác Tô không hề do dự liền sang cha mình cầu hôn, sau đó mình còn nhân tiện nói với bác Tô về Tiểu Chân Ái của Lão Ngũ, sau khi biết, Tiểu Chân Ái của Lão Ngũ liền bị bác Tô cho một khoản tiền, đuổi ra nước ngoài."

"Lão Ngũ coi như thực sự thích Tiểu Chân Ái của anh ấy, hiện tại cũng không còn có cách nào, lệnh của cha mẹ anh ấy phải nghe, huống chi, mấy nhà chúng ta, có bao nhiêu giao tình, không ai dám thiên vị Lão Ngũ, chỉ biết buộc anh ấy cưới mình."

"Lão Ngũ ghét bỏ mình khi dễ Tiểu Chân Ái của anh ấy, ghét bỏ mình thiết kế anh ấy, sau đó liền cho mình một cái tát..." Tứ Nguyệt vừa nói, vẫncòn làm ra cái động tác đánh, sau đó có chút đáng tiếc lắc đầu, vẻ mặt tiếc hận nói: "Chẳng qua, thật đúng là đáng tiếc, vốn mình và Lão Ngũ dự định thứ hai đi lĩnh giấy hôn, nhưng giờ mặt mũi của mình thế này, làm sao cũng không tiêu sưng, chụp ảnh cũng quá khó coi, không thể làm gì khác hơn là lui lại phía sau..."

Tứ Nguyệt liên tục biểu hiện, nhìn qua nhẹ nhàng tự tại như vậy, thế nhưng Cố Khuynh Thành lại thấy đáy mắt của cô, dần dần chứa đầy nước mắt, Cố Khuynh Thành không nhịn được lên tiếng, cắt đứt lời Tứ Nguyệt nói: "Tiểu Nguyệt, cậu đừng nói nữa."

"Khuynh Khuynh, cậu để cho mình nói một câu đi, cậu không biết, Lâm Cảnh Thần, Lục Nhiên, còn có anh, bọn họ đều là đàn ông, mặc dù bọn họ đối tốt với mình, thế nhưng cũng đều không hiểu mình, mấy thứ này, mình chỉ có thể nói cho cậu, mình không nói, mình sẽ ngạt chết, đến mức khó chịu..." Tứ Nguyệt vừa nói, nước mắt liền rơi xuống: "Khuynh Khuynh, mình đã nhiều năm như vậy,cũng không có cách nào khiến anh ấy thích mình, thế nhưng mình thật sự rất thích anh ấy, mình không còn cách nào nên chỉ có thể làm như vậy, cậu không biết đâu, mình thật sự không muốn buộc anh ấy."