Đường phu nhân mặc dù rất khẩn cấp muôn ôm ba cháu nội của mình, nhưng mà bà vẫn kiềm nén, trước quan tâm Cố Khuynh Thành: "Khuynh thành, thân thể của con tốt chứ?"
Đường phu nhân vừa mở miệng đã ôn hòa tựa như đối với con gái yêu của mình.
Lúc nhỏ, Cố Khuynh Thành không ít lần sang Đường gia chơi, cô coi như là Đường phu nhân nhìn đến lớn, Đường phu nhân cũng rất tốt với cô, tuy nhiên chưa bao giờ thân thiết giống là như bây giờ, cho nên đáy lòng Cố Khuynh Thành có chút mơ hồ, hơi ngây người nửa phút, mới chậm chạp gật đầu với Đường phu nhân, nói: "Cảm ơn Đường bá mẫu quan tâm, cháu rất khỏe."
Đường bá mẫu đem thuốc bổ cùng quà tặng chính mình cố ý mang cho Cố Khuynh Thành đẩy tới: "Khuynh thành, con xem một chút con thích không? Đây là bác tự mình chọn cho con."
Cố Khuynh Thành mặc dù không có đi xem đồ vật bên trong, nhưng mà nhìn bề nhãn hiệu, cũng biết là giá tiền không rẻ, Cố Khuynh Thành càng thêm cảm thấy thụ sủng nhược kinh, theo bản năng lắc đầu, cự tuyệt: "Đường bá mẫu, vật này có chút quý..."
"Khuynh thành, con cùng bác khách sáo cái gì, con thoáng cái sinh ba đứa bé cho Đường gia chúng ta, bác cảm tạ con còn không kịp nữa là."
Cố Khuynh Thành vẫn cho là người Đường gia còn không biết thân thế Thủy Quả Đường, lại không nghĩ rằng, Đường phu nhân há mồm, đã nói một câu như vậy, Cố Khuynh Thành theo bản năng nhìn Đường Thời đùa với Đường Đường một bên, cho là anh ở dưới tình huống cô không biết, điện thoại báo cho Đường gia.
"A Thời làm những chuyện vô liêm sỉ kia thật xin lỗi con, bác cũng biết rồi, nó là tên khốn kiếp, lại cho ăn thuốc tránh thai, vật hại thân như vậy... " Đường phu nhân nói tới đây, giọng nói trở nên nặng đi một tí, mang theo vài phần bảo đảm: "Khuynh thành, thật xin lỗi a, đều do bác không có dạy dỗ tốt, chẳng qua, sau này nếu là nó cho con chịu thêm ủy khuất, con trực tiếp tới nói cho bác, bác khẳng định sẽ giúp đỡ con."
Đường Thời cho cô ăn thuốc tránh thai? Kia thuốc tránh thai không phải là Trình Tả Ý đổi lại đấy sao?
Cố Khuynh Thành càng thêm hồ đồ, cô theo bản năng thoáng nhìn qua Đường Thời, người đàn ông thần thái bình tĩnh, hoàn toàn không có chút ý tứ muốn biện giải cho mình.
Cô theo bản năng mở to miệng, cùng Đường phu nhân giải thích: "Đường bá mẫu, không phải như thế..."
"Khuynh thành, con không cần thay nó che dấu! " Đường phu nhân nghĩ cũng không nghĩ liền cắt đứt lờiCố Khuynh Thành: "Đêm hôm kia, nó đêm hôm khuya khoắc triệu tập hội nghị gia đình, đã chính mình thừa nhận sai lầm, người cả nhà chúng ta cũng tập thể trách phạt nó rồi, bác hôm qua còn đi nhà con xin lỗi cha mẹ con."
Cố Khuynh Thành nghe đến đó, rốt cuộc hoàn toàn hiểu đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.
Thì ra là, đêm kia, Đường Thời trong lúc bất chợt cùng cô cáo từ, là trở về Đường gia.
Cô cùng Đường Thời đoạn đường này, đi tới thật rất không dễ dàng, cho tới bây giờ, nhìn như viên mãn, thật ra thì đáy lòng của cô, vẫn còn có chút thấp thỏm, đó chính là ban đầu cô rõ ràng mang thai con Đường gia, nhưng còn cố ý tìm người đàn ông khác làm bia đở đạn, đáy lòng cô vẫn còn có chút lo lắng, người Đường gia có bởi vì thế mà không thích cô.
Nhưng là cô không nghĩ tới, điều cô lo lắng, cô còn chưa kịp đi đối mặt, Đường Thời đã thay cô gánh chịu hết thảy, giải quyết hết thảy rồi.
Cố Khuynh Thành không phải là không cảm động, chẳng qua là trước mặt Cố phu nhân cùng Đường phu nhân, chưa từng biểu hiện ra, chẳng qua là rất lơ đãng chuyển đề tài: "Chuyện đã qua, cũng đừng nói nữa, bọn nhỏ vẫn chờ uống sữa này."