Hôn Sai 55 Lần

Chương 95: Cô ấy không thích tôi (3)



“Ha, tôi quên, không chỉ là cha cô đáng thương thế nào, mẹ của cô cũng vậy, lần trước trong hội từ thiện, mẹ cô đấu giá một vòng ngọc, muốn tặng cho Đại Thương Gia để giúp Cố gia các cô, kết quả tiêu nhiều tiền như vậy, thương gia vẫn không cảm kích, vẫn không có hợp tác với gia đình các cô, hơn nữa tôi nghe người ta nói, tiền mẹ cô đấu giá vòng ngọc, là tiền đồ cưới năm đó bà ta gả cho cha cô, đối với mẹ cô mà nói, đồ cưới cha mẹ bà cho, chắc là vô cùng trân quý....”

Cố Khuynh Thành vẫn luôn biết, cha và mẹ lo cho gia đình, dốc hết tất cả.

Những những nỗ lực của cha và mẹ có khổ, vẫn luôn là sự đau đớn nhất trong lòng cô.

Cô và Phùng Y Y đấu thế cũng được, Phùng Y Y kích thích cô làm sao, trào phúng cô cũng tốt!

Thế nhưng, cô tuyệt đối sẽ không cho phép, Phùng Y Y mang cha mẹ cô ra, để giễu cợt!

Trên mắt Cố Khuynh Thành, treo một tầng ác độc, mở miệng nói, hơi có chút kích động: “Phùng Y Y, tôi nói, ân oán của cô và tôi, cô có thể đừng động tới người nhà tôi hay không!”

”Đúng rồi, Cố Khuynh Thành, tôi nghe nói đây cha cô vẫn luôn đi tìm ngân hàng vay tiền, hơn nữa mức độ hơi nhiều, rất nhiều ngân hàng đều đã đối tránh không chịu gặp cha cô, kết quả phụbây giờ cha cô bắt đầu tìm mối quan hệ khắp nơi, thực sự là không biết, cha cô đi ăn nói khép nép thế nào để lấy lòng người ta, làm sao con gái của ông, lại có thể ngang ngược như vậy?”

Cố Khuynh Thành nhìn chằm chằm Phùng Y Y, không có lên tiếng.

Phùng Y Y nhìn sắc mặt Cố Khuynh Thành khó coi, cuối cùng nhếch môi cười: “Thật hy vọng cha cô có thể cầu được một người giúp ông ta đi vay ngân hàng, bằng không, khó mà nói, không lâu sau, Cố Khuynh Thành, cô sẽ nghèo rớt mồng tơi,cũng không còn là thiên kim tiểu thư—— “

”Ba ——” cái tiếng tát vang dội, chợt, lập tức cắt đứt lời Phùng Y Y.

Đầu tiên Phùng Y Y ngẩn người một chút, sau đó mới bất tri bất giác giơ tay lên, ôm lấy má trái của mình, nhìn Cố Khuynh Thành, vẻ mặt không thể tin được.

Xuyên qua khe hở tay Phùng Y Y, Cố Khuynh Thành có thể thấy khuôn mặt cô ta có dấy ngòn tay đỏ bừng.

”Cố Khuynh Thành, cô lại dám đánh tôi?” Không biết là Phùng Y Y bị đánh ngốc, hay là lần đầu tiên trong đời bị đánh, cô ta hoàn toàn quên mất phản kích, chỉ căm tức trừng mắt nhìn Cố Khuynh Thành, giọng nói có bao nhiều là ngoan độc: “Cô có bản lĩnh, lại đánh tôi một cái thử xem!”

” Được thôi!” Cố Khuynh Thành tỉnh táo tiếp nhận lời Phùng Y Y nói, sau đó không chần chờ chút nào, giơ tay lên lần hai, hướng về phía má phải của Phùng Y Y, hung hăng cho một cái tát, gọn gàng và dứt khoát.

Phùng Y Y lập tức trợn trừng mắt, cô ta há hốc mồm, sau đó giơ tay lên che má phải của mình, khóe mắt có nước, tuôn rơi cả xuống.