Hôn Trộm 55 Lần

Chương 195: Tại sao không phải là tôi ? (5)



Lục Cẩn Niên hung hăng nuốt nuốt nước miếng, hung hăng chôn đầu vào hõm cổ của cô, tay lại càng nắm chặt hai bả vai của cô, cả người anh run rẩy, ngay cả giọng nói cũng run rẩy: "Tại sao không phải là anh? Tại sao người em yêu không phải là anh?"

Tại sao không phải là anh? Tại sao người em yêu không phải là anh... Kiều An Hảo vẫn không hiểu rốt cuộc những lời này của Lục Cẩn Niên có ý gì, sau cùng khi nghe anh nói xong, buồng tim nặng nề nhảy "bộp" một cái, trong nháy mắt hiểu được, lời kia là anh muốn nói cho cô gái anh thích nghe.

Kiều An Hảo cảm giác như có người bóp lấy trái tim của mình, khiến cô đau đớn không có cách nào để thở, cô vốn bị anh áp đảo, tay anh vịn bả vai, chợt gia tăng sức lực.

Một cảm giác đau đớn đớn kịch liệt truyền từ miệng vết thương ở bả vai, trong nháy mắt truyền khắp cả người Lục Cẩn Niên, thân thể anh hung hăng co quắp, bởi vì uống rất nhiều rượu, mà đầu óc có hơi lờ mờ, trong nháy mắt tỉnh táo lại.

Lục Cẩn Niên chôn ở cổ Kiều An Hảo, không tiếng động nhíu mày, tay dùng sức nắm chặt khăn trải giường, dùng hết toàn lực đè nén sự quay cuồng trong lồng ngực, bất cứ lúc nào cũng có thể nói ra tiếp những lời kia, đè nén đến cuối cùng, toàn thân của anh cũng bắt đầu run rẩy, cổ họng của anh chuyển động lên xuống, sau đó chợt ngẩng đầu lên, hung hăng chặn môi của cô, bắt đầu dùng sức xé rách quần áo của cô.

Tay Lục Cẩn Niên nắm bả vai Kiều An Hảo, theo động tác của anh, sức lực càng phát ra mạnh hơn, mi tâm Lục Cẩn Niên càng cau chặt lại, cuối cùng giống như không chịu nổi sau lưng truyền tới đau đớn, trực tiếp nắm lấy cổ tay Kiều An Hảo, đặt trên giường, sau đó liền mang theo vài phần kiên quyết và thô bạo xông vào thân thể của cô.

Dáng vẻ của anh, thoạt nhìn rất hung ác, giống như trước đây cùng cô làm những chuyện này, không có gì khác nhau, nhưng cô lại biết rõ, động tác của anh rốt cuộc có bao nhiêu dịu dàng, thậm chí nụ hôn của anh, cũng trở nên êm ái như vậy, lộ ra tình yêu sâu đậm và che chở.

-

Lục Cẩn Niên giằng co hồi lâu, mới ngừng lại, cuối cùng lúc kết thúc, tay của anh nắm chặt tay của cô, thành mười ngón tay đan vào nhau, cúi đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm Kiều An Hảo thật sâu hồi lâu, sau đó chậm rãi cúi đầu, hôn mi tâm cô, lại hôn tóc cô, nhẹ nhàng chậm chạp ôm cô vào trong ngực của mình.

Trong trí nhớ của Kiều An Hảo, chỉ có một lần, chỉ có một lần Lục Cẩn Niên cùng cô làm xong chuyện này rồi ôm lấy cô ngủ.

Đó là lần thứ hai cùng cô, anh bị sốt, cô tới chăm sóc anh, anh mê man, mạnh mẽ dứt khoát ngủ với cô.

Đêm đó, cô biết rõ anh không cam tâm tình nguyện ngủ với cô, hay bởi vì có thể sau khi hai người tiếp xúc thân mật như vậy, được anh ôm vào trong ngực mà cảm thấy hạnh phúc, thậm chí cô còn ngu ngốc lấy điện thoại di động ra, chụp một tấm hình.

Sau này, lúc anh gặp cô, chỉ là dáng vẻ độc ác một bộ hận không thể giết chết cô, đừng nói là cho cô một cái ôm, ngay cả một cái hôn dịu dàng cũng không cho, mỗi lần làm xong, giống như muốn bỏ rơi vật gì bẩn, không chút do dự nào từ trên người của cô nhanh chóng rời đi.

Bây giờ, cô mới hiểu được, đêm anh bị sốt, đối với cô dịu dàng dịu dàng, có lẽ cũng giống như tối nay, chẳng qua anh lầm tưởng cô thành cô gái kia.