Hôn Trộm 55 Lần

Chương 311: Hứa Gia Mộc có phản ứng (11)



Trợ lý đứng một hồi, không có nói chuyện, chỉ đóng cửa lại rồi rời khỏi phòng anh.

-

“Kiều Kiều, cậu và Lục Ảnh đế có chuyện gì sao?” Sau khi Triệu Manh đi vào thang máy, rốt cuộc cũng không nhẫn nại được nữa mở miệng hỏi.

Kiều An Hảo không nói gì, tầm mắt rơi xuống chiếc túi trong tay Triệu Manh, mấp máy môi.

“Thời gian trước đây hai người vẫn tốt mà? Anh ta chọc giận cậu hả?”

“Kiều Kiều, tới cùng là có chuyện gì?”

Dọc đường đi, Triệu Manh nhiều lẫn hỏi, nhưng Kiều An Hảo đều không nói gì, lúc trở lại phòng, trực tiếp đi vào nhà tắm, sau khi tắm xong, lại bò lên giường.

Kiều An Hảo đang chuẩn bị giũ chăn ra, một thứ gì đó đã bay đến trước mặt cô.

Là thuốc dạ dày mà Lục Cẩn Niên mua cho cô.

“Kiều Kiêu, đây là Lục Ảnh đế mua cho cậu, cậu muốn uống liền uống, không thích uống thì tự mình ném đi, dù sao mình cũng sẽ không xử lý giúp câu.” Triệu Manh nói rõ ràng một câu, sau đó đi vào toilet.

Kiều An Hảo nhìn chằm chằm hộp thuốc một lúc, sau đó tiện tay đặt lên tủ đầu giường, nằm xuống giường, trợn tròn mắt, nhìn trần nhà, đáy lòng như đang xoắn xuýt vào nhau.

Cô rất muốn uống thuốc mà anh mua, mà lại không muốn, giống như lúc ở dưới lầu, muốn tiếp nhận nó, nhưng lại bắt ép chính mình không được đưa tay ra.

Trong lòng cô hiểu rõ, đây chỉ là một phương thức vụng về của bản thân cô, muốn vãn hội lại sự tổn thương quá lớn mà anh gây ra.

Có lẽ là do đau bao tứ, Kiều An Hảo cảm thấy cả người đều mệt mỏi, rõ ràng một giây trước trong đầu còn đang tự hỏi có nên uống thuốc không, kết quả một giây sau đã đi vào giấc ngủ từ lúc nào.

Một đêm này thật sự ngủ ngon giấc, ngày hôm sau tỉnh dậy, Kiều An Hảo thấy tinh thần tốt hơn rất nhiều.

Từ sáng đến tối, một ngày liền quay phim, Kiều An Hảo nhanh chóng thu xếp cho bản thân, cũng Triệu Manh đi xuống lầu, đến nhà ăn ăn bữa sáng.

Bữa sáng thường ngày đều có dinh dưỡng rất phong phúc, Kiều An Hảo đặc biệt muốn ăn, còn cố ý lấy hai phần.

Cùng Triệu Manh ngồi xuống, cô uống hai cốc sữa đậu nành trước, mới cầm chiếc đũa kẹp lấy thức ăn rồi cho vào miệng, ngày thường ăn không hề thấy dầu mỡ, nhưng hôm này không biết có chuyện gì, Kiều An hảo lại cảm thấy ngấy vô cùng, tưởng ràng động tĩnh trong bụng qua một đêm đã hết, ai ngờ cô mạnh mẽ buông đũa xuống, không chờ Triệu Manh hỏi hạn, ngay lập tức chạy ra khỏi nhà ăn, vọt vào trong toilet.

Kiều An Hảo còn chưa kịp tiến vào phòng risng trong WC, chỉ có thể úp sấp người ở bồn rủa tay công cộng bên ngoài, ói ra từng trận.

-

Lục Cẩn Niên định xuống ăn sáng, vừa ra khỏi thang máy, đã thấy Kiều An Hảo vội vã đi vào trong toilet.

Sau đó liền thấy trợ lý ở bên cạnh kêu lên: “Cô Kiều có vẻ không ổn.”

Trán Lục Cẩn Niên hơi cau lại, chần chừ không quá nửa giây, trực tiếp để cho trợ lý đến phòng ăn trước chờ mình, sau đó đuổi kịp Kiều An Hảo.

Lục Cẩn Niên không có chút chần chừ vọt tới trước mặt Kiều An hảo, kéo cánh tay cô: “Sao vậy? Trong bụng vẫn còn khó chịu sao?”

Kiều An Hảo nghe thấy giọng nói của anh, cả người liền run lên một cái, vẫn chưa kịp làm ra phản ứng gì, lại cúi đầu, nôn mửa.