Lục Cẩn Niên dựa vào ghế xe, nhắm hai mắt lại, trên màn ảnh điện thoại di động vẫn sáng, là hình Kiều An Hảo vừa đăng lên Weibo.
Lục Cẩn Niên không để cho trợ lý lái xe đi, chẳng qua là dừng ở cửa Cẩm Tú viên, một mình xuống xe, một mình đi vào.
Cửa biệt thự khóa chặt, anh sờ soạng trong túi hồi lâu, lấy ra một cái chìa khóa, là lúc Kiều An Hảo đi, đặt chìa khóa trong xe anh, anh còn nhớ rõ, lúc mình giao cho cô cái chìa khóa này, cô còn chưa quen thuộc, cố gắng để vẻ mặt biểu hiện rất lạnh nhạt, chỉ sợ không cẩn thận tiết lộ ra sự kích động trong lòng trước mặt anh.
Mở khóa ra, đẩy cửa sắt ra, Lục Cẩn Niên đi vào, không có má Trần, đã nửa tháng không ai quét dọn, từ khi Kiều An Hảo đi, cả vườn nở rất nhiều hoa, lúc này rơi đầy đất.
Lục Cẩn Niên đạp lên cánh hoa rơi, đi tới cửa phòng, bấm mật mã, đẩy cửa ra, đi vào.
Trong phòng trống rỗng, giống như tim của anh, đi lên lầu, trong phòng ngủ vẫn giống như ngày Kiều An Hảo đi, cửa sổ không đóng, mấy ngày trước đây có một trận mưa, nước mưa vẩy lên ban công, để lại vết bùn.
Căn phòng yên tĩnh, khiến trong ngực Lục Cẩn Niên có chút đè nén, anh thấy túi trên đất trong phòng thay quần áo, nhớ tới trước khi Kiều An Hảo, nói với mình: Ở bên trong là bộ quần áo cô không muốn.
Lục Cẩn Niên dừng lại chốc lát, đi tới, mở túi ra, lấy quần áo bên trong, từng bộ một, lấy móc áo treo lên, cạnh quần áo của anh.
Bên trong túi còn có đồ dùng rửa mặt của Kiều An Hảo, anh lại rửa sạch sẽ, đặt lên vị trí cũ.
Đợi sau khi dọn dẹp, đáy lòng Lục Cẩn Niên mới dễ chịu chút, những thứ này cô không cần, nhưng anh lại xem trọng, giống như cô vẫn còn sống trong biệt thự này vậy.
Sau khi Hứa Gia Mộc xuất viện, suốt nửa tháng phải ở trong nhà cũ của họ Hứa không được ra khỏi cửa, ngay cả đi trong sân tản bộ, quản gia hoặc là Hàn Như Sơ, cũng sẽ ngạc nhiên dặn dò người giúp việc đi theo phía sau, chỉ sợ anh có chuyện gì.
Rõ ràng là ăn ngon mặc đẹp, mọi người giúp đỡ, nhưng mà Hứa Gia Mộc lại cảm thấy giống như đang cầm tù, rất khó chịu, rốt cuộc có ngày, không nhịn được, thừa dịp Hàn Như Sơ đến công ty, quản gia ở trong phòng bếp nấu cơm, len lén ra khỏi nhà.
Hứa Gia Mộc chạy ra trước cửa, trước kêu một chiếc xe taxi, vừa lên xe, bắt đầu gọi điện thoại, thu xếp tìm bạn bè quan hệ không tệ đi chơi.
Bởi vì Hứa Gia Mộc không thể uống rượu, suy nghĩ một hồi cuối cùng chọn tụ tập ở biệt thự Cẩm Tú viên, còn lời thề son sắt nói, anh sẽ bộc lộ tài năng nấu một bữa thịnh soạn cho mọi người.
Trước khi đến Cẩm Tú viên, Hứa Gia Mộc cố ý đi một chuyến đến siêu thị, mua rất nhiều nguyên liệu, thuận tiện giữ lại địa chỉ, cho người ta giao hàng tới cửa.
Biệt thự Cẩm Tú viên, nhà họ Hứa phái người tới quét dọn, rất sạch sẻ, Hứa Gia Mộc vừa tới không quá hai phút, Kiều An Hạ và Trình Dạng đã qua, Hứa Gia Mộc kêu bọn họ tùy tiện ngồi, còn chưa kịp cho hai người uống ly nước, điện thoại liền vang lên, siêu thị giao hàng đến.
Hứa Gia Mộc trực tiếp chỉ bình nước, ý bảo Kiều An Hạ tự nhiên, sau đó kéo cửa ra, đi ra ngoài, đứng trước cửa, Hứa Gia Mộc và nhân viên giao hàng kiểm tra lại hàng hóa, lại thấy Lục Cẩn Niên đang đứng trên ban công tầng hai ở biệt thự kế bên.