Nhiều người nhìn như vậy, Lâm Thi Ý biểu hiện thành ý như thế, cô tự nhiên không thể bị bại dưới tay cô ta, để cho người khác chê cười.
Kiều An Hảo duy trì nụ cười đến khi Lâm Thi Ý rời đi, mới tùy tiện đặt hai chén trà chiều ở một góc bàn, tiếp tục quay đầu, cùng Triệu Manh nói chuyện.
Lâm Thi Ý từ lúc bắt đầu quay phim đến giờ, không thiếu lúc mời mọi người uống trà chiều hoặc thỉnh thoảng rủ đi ăn cơm ca hát, thêm nữa sau lưng cô có người đầu tư, lúc này cô lại làm như thế khiến rất nhiều diễn viên và nhân viên công tác vây quanh cô nói lời khen hay nịnh hót.
“Chị Thi Ý, nhẫn này rất đẹp, chắc là mẫu mới nhất của Chanel rồi.”
“Còn có lúc sáng nay chị Thi Ý, chiếc váy của chị cũng là bản số lượng có hạn.”
“Ngày hôm qua chị Thi Ý lái chiếc xe nào, mọi người có thấy không?”
Đối mặt với những lời khen tặng của mọi người, Lâm Thi Ý chỉ duy trì nụ cười, cắn ống hút uống một ngụm cà phên, từ đầu đến cuối chỉ có trợ lý ở bên cạnh nói chuyện giúp cô: “Đó là bạn trai của chị Thi Ý đưa đến.”
Trợ lý của Lâm Thi ý nói một câu kia lại khiến rất nhiều tiếng khen người vang lên.
Kiều An Hảo đang ở cùng Triệu Manh, không nhịn được đảo cặp mắt trắng dã, thấp giọng mắng một câu: “Thật sự là đủ rồi, mỗi ngày đều quay phim chói lọi, chịu không nổi, Kiều Kiều, chúng ta đi ra ngoài một chút đi?”
Kiều An Hảo nghiêng đầu, liếc mắt nhìn cách đó không xa, mọi người đang vây quanh Lâm Thi ý, thường thường có tiếng cười nói truyền đến, thật là quấy rầy nhau, vì thế liền khép kịch bản lại, ném lên trên bàn, chỉ là lúc cô chuẩn bị đứng dậy, đột nhiên trợ lý đạo diễn chạy tới, đặt một phần kịch bản mới trước mặt Kiều An Hảo nói: “Cô Kiều, thật ngại quá, đây là đạo diễn bảo tôi đưa đến, nói là kịch bản có nhiều chỗ không phù hợp, lại chỉnh sửa một lần nữa, để tiện quay phim, lấy kịch bản này là chính.”
ở trong đoàn làm phim, thay đổi kịch bản là chuyện bình thường, thế nhưng đều là vì hoàn thiện bộ phim, trái lại Kiều An Hảo không có gì ngạc nhiên, cực kỳ lạnh nhạt nhận lấy, gật đầu với trợ lý đạo diễn một cái.
Trợ lý cong môi nhìn Kiều An Hảo sau đó chạy tới trước mặt Lâm Thi Ý, cũng đưa một phần kịch bản cho cô ta.
“Nội dung quay phim không đổi chứ?” Triệu Manh hỏi, vừa lấy kịch bản trong tay Kiều An Hảo mở ra, nhìn qua, sau đó lông mày liền nhăn lại, càng xem sắc mặt càng khó coi, đến sau cùng liền hung hăng ném kịch bản ở trên bàn: “Đây là
chuyện gì? Lần đầu tiên tôi nhìn thấy có kịch bản được thay đổi như thế này, rõ ràng nữ chính tát vào mặt nữ thứ, sau lại biến thành nữ chính bị tát, còn có, tại sao cuối cùng nữ thứ lại đến với nam chính, thì ra chúng ta ở đây lâu như vậy, bây giờ cậu lại biến thành nữ thứ rồi hả?”
Kiều An Hảo nghe thấy Triệu Manh nói thế, lông mày liền nhăn lại, lấy kịch bản lên xem.
Nói là thay đổi kịch bản, thực ra là mới hoàn toàn.
Triệu Manh đằng đằng sát khí lật được vài tờ, nguyên nhân vì tức giận, dùng rất nhiều lực chọc tay vào nội dung trên kịch bản, nói: “Còn có, Kiều Kiều, cậu nhìn đi, mấy cảnh nữa cậu sẽ bị nữ thứ đánh cho một cái tát, đây là loạn lạc gì thế không biết!”
“Làm sao vậy, tức giận nhiều như thế.” Đối mặt với nhiều lời khen ngợi như vậy đều không mở miệng nói một câu, bây giờ Lâm Thi Ý lại đột nhiên mở miệng.