Kiều An Hảo bước vào, đưa thư mời, lập tức có phục vụ dẫn cô đi về phía đại sảnh được trang hoàng giống như thủy tinh cung, bên trong ánh đèn sáng chói, có tiếng dương cầm êm ái, toàn bộ danh gia vọng tộc ở Bắc Kinh đều có mặt đông đủ, người người quần áo đắt tiền, vây quanh những người mình quen biết chuyện trò vui vẻ.
Kiều An Hảo mặc một chiếc váy dài hở vai, cô đưa áo khoác cho phục vụ, tay cầm túi, đứng ở cửa nhìn quanh một vòng, cuối cùng tầm mắt liền rơi vào mấy người phụ nữ đang tụ chung 1 chỗ, mẹ Kiều đang bưng ly rượu đỏ vừa nói vừa cười, sau đó liền đi tới.
"Thím."
Mẹ Kiều nghe tiếng, lập tức xoay người, thấy Kiều An Hảo, lập tức thân mật vươn tay nắm tay của cô: "Kiều Kiều tới rồi?"
"Dạ." Kiều An Hảo lấy một cái ly trên khay của phục vụ , khéo léo đứng ở bên cạnh mẹ Kiều, chờ bà giới thiệu những người trước mặt xong, lập tức giơ ly rượu lên, lần lượt chào hỏi.
Kiều An Hạ và Trình Dạng đi Nhật Bản, không thể tới tham gia bữa tiệc tối nay, nhưng mà bởi vì có Kiều An Hảo, mặc dù không lộng lẫy bằng Kiều An Hạ, nhưng lại rất dịu dàng, cộng thêm nhận quay hai bộ phim, cũng được khen ngợi rất nhiều, khiến cho mấy vị phu nhân kia cũng không ngừng tán thưởng với mẹ Kiều.
Mặc dù Kiều An Hảo không phải là con ruột của mẹ Kiều, nhưng là con nuôi hơn 10 năm, nghe người khác khen như vậy, vui vẻ không ngừng cười.
Trên mặt Kiều An Hảo mỉm cười ở bên cạnh mẹ Kiều, sau đó nhìn quanh một vòng bốn phía, rốt cuộc tìm được Hàn Như Sơ đang cụng ly và nói chuyện, sau đó liền tiến tới bên tai mẹ Kiều, thấp giọng nói: "Thím, con đi chào bác gái."
Mẹ Kiều hiền từ cười gật đầu.
Kiều An Hảo nhìn những vị phu nhân kia rồi mỉm cười, nói một câu "Xin lỗi không tiếp được", mới xoay người đi về phía Hàn Như Sơ đứng đi tới.
Mặc dù cổ đông lớn nhất của công ty Hứa thị là Lục Cẩn Niên, nhưng người phụ trách cũng là Hứa Gia Mộc, trong 5 tháng này, Hứa Gia Mộc đóng góp cho cổ phần Hứa thị từng tí một càng ngày càng nhiều, quyền phát biểu cũng càng lúc càng lớn, khiến Hàn Như Sơ tụt dốc không phanh rất là trấn an, lúc này hơn 1 tháng không thấy, ngược lại thoạt nhìn
bà ta vui vẻ hơn sinh nhật năm ngoái, có lẽ đêm sinh nhật đó, cô khiến mẹ con Hứa Gia Mộc xảy ra mâu thuẫn, cũng đã bị bà ta ra tay dọn sạch.
Thật ra thì cũng bình thường.
Kiều An Hảo vốn không trông cậy vào chuyện đêm đó, mà có thể khiến cho quan hệ mẹ con bọn họ tan vỡ, dù sao máu mủ tình thâm, cho dù Hàn Như Sơ đã làm chuyện có lỗi to hơn, Hứa Gia Mộc vẫn mềm lòng như cũ.
Nhưng mà, mâu thuẫn có thể giải quyết, nhưng mà khoảng cách không thể xóa sạch.
Mà nay cô lại từng bước khiến khoảng cách giữa mẹ con bọn họ càng sâu hơn!
Nghĩ tới đây, đáy mắt Kiều An Hảo thoáng hiện một tia lạnh, nhưng trong nháy mắt, liền khôi phục vẻ dịu dàng, đi tới trước mặt Hàn Như Sơ vài bước, ân cần thân thiết mở miệng gọi một tiếng: "Bác gái."
Hàn Như Sơ nghe được giọng của Kiều An Hảo, rõ ràng đang nói chuyện vui vẻ thì đờ đẫn 1 chút, qua ước chừng mười giây, mới nhìn về phía Kiều An Hảo, cười ấm áp: "Kiều Kiều."
Trải qua chuyện sinh nhật năm ngoái, chắc hẳn trong lòng bà ta rất hận cô!