Tiểu Niên Cao nhìn Lục Cẩn Niên nháy ánh mắt, ý thức được mình làm ba không vui, mặc dù cậu mới hai tuổi rưỡi, nhưng đã rất thông minh, lập tức liền quay đầu, nhìn Kiều An Hạ đổi lời nói nói: "Mẹ tốt. "
Nói xong, Tiểu Niên Cao còn len lén liếc Lục Cẩn Niên, thấy sắc mặt anhthay đổi, vẻ mặt lúc này mới vui vẻ.
Kiều An Hạ liếc Lục Cẩn Niên, bệnh thần kinh. . . Về phần thê nô đến mức này sao?
Sau đó quay đầu, nhìn Tiểu Niên Cao đáng yêu thân thiết mở miệng cười: "Vậy dì hỏi con, con yêu ba nhiều hơn hay yêu mẹ nhiều hơn? Nhớ nha, giống lúc nãy, chỉ được chọn một."
Kiều An Hạ còn nhìn Tiểu Niên Cao giơ một ngón tay, ý bảo cậu chỉ chọn một.
Yêu ba ba nhiều hơn hay yêu mẹ nhiều hơn?
Tiểu Niên Cao đảo đảo mắt, nghĩ tới trong năm tháng, ba ba vẫn luôn cùng mình chơi, vì vậy liền mở miệng nói: "Ba ba. "
Nói xong Tiểu Niên Cao liếc nhìn Lục Cẩn Niên đứng, phát hiện sắc mặt Lục Cẩn Niên trở nên lại bắt đầu khó coi, lần này cậu không đợi Lục Cẩn Niên mở miệng, liền lập tức nói tiếp: "Nhưng mà yêu mẹ hơn."
Còn nhỏ tuổi, đã biết nhìn thái độ của người khác. . . Trưởng thành không biết sẽ phúc hắc tới cỡ nào!
Kiều An Hạ muốn nôn, vừa cảm thấy Tiểu Niên Cao đáng yêu, vì vậy liền sờ sờ đầu của cậu: "Vậy nếu như ba ba cùng mẹ ly hôn. . ."
"Kiều An Hạ!" Vừa nghe đến hai chữ "Ly hôn" này, sắc mặt Lục Cẩn Niên lập tức u ám.
"Lục Cẩn Niên, không thích nghe thì ra ngoài, đã nói là đang chơi mà!" Kiều An Hạ không yếu thế quay đầu nhìn Lục Cẩn Niên tức giận, sau đó liền quay trở lại đổi thành vẻ mặt dịu dàng nhìn Tiểu Niên Cao tiếp tục hỏi tiếp: "Con theo ba hay theo mẹ?"
Tiểu Niên Cao hoàn toàn không biết "Ly hôn" là có ý gì, chẳng qua là thấy Lục Cẩn Niên rất không cao hứng, vì vậy liền nhẹ nhàng hỏi: "Có thể không ly hôn sao?"
"Không thể." Kiều An Hạ lắc đầu, sau đó lại dụ dỗ nói: "Ultraman. . ."
Tiểu Niên Cao không bỏ được sự hấp dẫn, rất ngây thơ mở miệng nói: "Ba ba. . ."
Cậu vừa nói, vừa nhìn về phía Lục Cẩn Niên, phát hiện Lục Cẩn Niên nhíu mày, một đôi mắt nhìn chằm chằm mình, nhất thời khuôn mặt nhỏ nhắn chột dạ, một bộ muốn khóc, nói: "Mẹ, con chọn mẹ."
Kiều An Hạ bị Tiểu Niên Cao chọc cho không nhịn được bật cười: "Vậy dì hỏi con. . ."
Tiểu Niên Cao nhất thời bĩu môi khóc, cậu không hề nghĩ ngợi liền lắc đầu, nói: "Dì, con không muốn Ultraman, con xin dì, dì, đừng hỏi con nữa, tốt đều là mẹ, b aba xấu, con xin dì. . ."
Kiều An Hảo mới vừa pha sữa xong lên cầu thang, liền nghe được Tiểu Niên Cao khóc, nhất thời cũng nhanh bước vào phòng, bế Tiểu Niên Cao lên, vừa dỗ dành, vừa nhìn về phía Kiều An Hạ.
Kiều An Hạ lập tức khoát tay: "Không trách chị được, là Lục ảnh đế nhà em dọa Tiểu Niên Cao khóc."
Kiều An Hảo quay đầu, liền nhìn về phía Lục Cẩn Niên.
Lục Cẩn Niên cau mày, có chút sợ bà xã giận mình, lên tiếng giải thích: "Là Kiều An Hạ chọc thằng bé khóc."
"Rõ ràng là chị giỡn với Tiểu Niên Cao!" Kiều An Hạ hùng hồn.