“Vậy cậu biết hai cộng hai bằng mấy sao?” Tiểu Niên Cao lại hỏi.
Tiểu Đậu Đỏ hai tuổi rưỡi, sở dĩ biết “Một cộng một bằng hai” là vì lúc ở Mỹ, anh Kiều Ân đã nói qua, cho nên mới có thể đáp lại, về phần “Hai cộng hai bằng mấy”, vẻ mặt cô bé mờ mịt lắc lắc đầu nhìn tiểu Niên Cao.
Tiểu Niên Cao muốn cùng tiểu Đậu Đỏ chơi đùa thấy cô bé không nói, cắn cắn môi, sau đó liền mở miệng nói: “Không biết sao? Không sao, tớ dạy cậu.”
“Hai cộng hai bằng bốn.” Tiểu Niên Cao nói xong, còn vươn tay, đếm bốn ngon tay của tiểu Đậu Đỏ, cường điệu một lần: “Bốn.”
Tiểu Đậu Đỏ nhìn chằm chằm bốn ngón tay của mình bị tiểu Niên Cao cầm, lặp lại nói theo: “Bốn.”
Tiểu Niên Cao tiếp tục dạy tiểu Đậu Đỏ: “Bốn cộng bốn bằng tám.”
Sau đó còn thuận thế lại đếm thêm bốn ngons tay của tiểu Đậu Đỏ.
Tiểu Đậu Đỏ gật đầu, phụ họa nói: “Tám.”
Tiểu Niên Cao: “Tám cộng tám bằng......”
Mười ngón tay của tiểu Đậu Đỏ không đủ dùng, tiểu Niên Cao cũng mở ra ngón tay của bản thân, sau đó đếm sáu ngón, nói: “Mười sáu.”
Tiểu Đậu Đỏ nhìn chằm chằm mười ngón tay của mình và sáu ngón tay của tiểu Niên Cao bắt đầu đếm, chỉ tiếc tiểu Đậu Đỏ chỉ biết đếm tới mười, vì thế liền “Mười, mười, mười” nói lắp lên, tiểu Niên Cao vội vàng đếm theo tiểu Đậu Đỏ,“Mười một, mười hai, mười ba, mười bốn, mười lăm, mười sáu”.
Dạy xong tiểu Đậu Đỏ “Tám cộng tám”, tiểu Niên Cao liền thuận thế nói:“Mười sáu cộng mười sáu......”
Phép cộng trừ hai số, cậu còn chưa có học qua...... Tiểu Niên Cao nói không được .
Khuôn mặt nhỏ nhắn của tiểu Niên Cao đỏ lên, cậu ấp úng một hồi lâu, sau đó khóe mẳt lại đột nhiên lóe ra linh quang, phá lệ kích động nói: “Mười sáu cộng mười sáu, bằng hai mười sáu.”
-
Kiều An Hảo vốn nghĩ đến tiểu Niên Cao lần đầu tiên tới nhà trẻ, đi một ngày, ngày mai sẽ khóc nháo không muốn đi, kết quả lại không nghĩ rằng, nằm ngoài dự đoán của cô, năm giờ sang ngày thứ hai, tiểu Niên Cao liền thùng thùng đông bắt đầu đập cửa phòng ngủ của cô và Lục Cẩn Niên, thúc giục bọn họ nhanh rời giường rửa mặt đưa cậu đến nhà trẻ.
Thần kỳ hơn là, từ nhỏ không thích ăn táo, mỗi lần ăn đều là do tiểu Niên Cao bị ép lien tục hoặc là bị lừa, thế nhưng lúc ăn sáng, chủ động mở miệng yêu cầu giúp chuẩn bị táo mang tới nhà trẻ.
-
Buổi trưa Hứa Gia Mộc có hẹn ăn cơm, ăn cơm xong, Trương tổng đề nghị mọi người đi “Cung Vàng Điện Ngọc” đánh bài.
Hứa Gia Mộc vốn là không muốn đi , nhưng mà đi ra khách sạn, nhìn thấy một trời toàn mây mù, giống như săp mưa, tâm tình mạc danh kỳ diệu liền trở nên có chút nặng nề, nghĩ đến trong công ty không có việc gì, vì thế liền sửa lại ý niệm trong đầu, theo mọi người đi “Cung Vàng Điện Ngọc”.
Mọi người đùa rất hăng say, không khí trong phòng vô cùng náo nhiệt .
Vận mãy của Hứa Gia Mộc xem như tương đối khá, thắng liên tục ba bốn lần, vẻ mặt từ đầu đến cuối đều là thản nhiên , vừa thấy thắng mãnh liệt, nhưng mà chỉ cười yếu ớt, bộ dáng thực ôn hòa.
Ngồi ở đối diện Hứa Gia Mộc, là một trong số năm người đàn ông, họ La, làm đồ trang sức, bởi vì mờ làm người đại diện thương hiệu dều là nữ minh tinh, phẩm bài thực nổ, sản phẩm mới Hứa Gia Mộc còn chiếm 30% cổ phần công ty.
Trương tổng lúc sờ bài, giống như nhớ tới cái gì, đột nhiên mở miệng nói: “La tổng, sản phẩm năm nay của các người có phải tính thay đổi người phát ngôn hay không?”