Hôn Trộm 55 Lần

Chương 895: Sau này (11)



Viện trưởng ngỡ cha mẹ của Tiểu Hồng đậu và người nhà của Tiểu Niên Cao không quen biết, còn nhiệt tình giới thiệu giúp bọn họ: "Cô Tống, chào cô, đây là chú của Tiểu Niên Cao, anh Hứa Gia Mộc Hứa. "

Lúc viện trưởng nói ra tên Hứa Gia Mộc, người đàn ông ôm Tiểu Hồng đậu vẻ mặt hơi kinh ngạc, rất nhanh liền khôi phục bình thường, tiếp tục đùa với Tiểu Hồng đậu, nhưng màtrong khóe mắt, lại nhìn về phía Hứa Gia Mộc đứng, liếc nhiều lần.

Viện trưởng nhìn Hứa Gia Mộc mỉm cười tiếp tục mở miệng nói: "Anh Hứa, chắc người này anh biết, đại minh tinh, Tống Tương Tư, vị này là chồng của cô ấy, Giang Ly Thành –Anh Giang."

Cô bỏ con của anh... Sau đó gả cho người khác, làm mẹ kế của con người khác...

Lúc Hứa Gia Mộc nghe viện trưởng giới thiệu, tay nắm thành quyền , bởi vì dùng sức, móng tay nổi lên một tia máu.

Giang Ly Thành nghe xong viện trưởng giới thiệu, một tay ôm Tiểu Hồng đậu, xoay người, hướng về phía Hứa Gia Mộc cười cười, vươn tay: "Anh Hứa. "

Hứa Gia Mộc giống như máy móc, vươn tay, mở miệng rất nhẹ: "Chào anh Giang.”

Lúc Hứa Gia Mộc vàGiang Ly Thành buông tay, Tống Tương Tư đứng ở bên cạnhGiang Ly Thành tự nhiên hào phóng vươn tay, hướng về phía Hứa Gia Mộc mỉm cười cười một tiếng tư thái thong dong, cung kính lễ độ nói: "Anh Hứa, đa tạ vừa rồi anh giúp chăm sóc Tiểu Hồng đậu."

Cô gọi anh là anh Hứa, giọng nói bình thản không có tâm tình gì, phảng phất như cô và anh chưa từng quen biết, đây là lần đầu tiên gặp mặt vậy.

Hứa Gia Mộc không chớp mắt nhìn chằm chằm Tống Tương Tư một lúc lâu, mới giơ tay lên, cùng cô bắt tay.

Giống như lúc trước, tay của cô dù là mùa hè, cũng rất lạnh, nhưng rất mềm, khiến trái tim anh không thể khống chế mà run rẩy.

Hứa Gia Mộc mất rất nhiều sức lực, mới bình tĩnh mở miệng: "Không khách khí, cô Tống."

Tống Tương Tư hướng về phía anh bình thản ung dung cười yếu ớt, không có nói lời dư thừa, trực tiếp rút tay đi, quay đầu hướng về phía viện trưởng mang theo vài phần áy náy nói: "Thật sự xin lỗi, làm trể nãi thời gian như vậy mới tan việc, thời gian cũng không còn sớm, chúng tôi phải đi trước."

Viện trưởng cười nói: "Tạm biệt."

Tống Tương Tư nở nụ cười, sau đó nhìn Giang Ly Thành, Giang Ly Thành hướng về phía Hứa Gia Mộc nói một câu "Tạm biệt", sau đó liền cùng Tống Tương Tư vai sóng vai ôm Tiểu Hồng đậu rời đi.

Tống Tương Tư rời đi hồi lâu, Hứa Gia Mộc vẫn còn ngơ ngác đứng tại chỗ, đèn trong phòng, kéo bóng của anh dài ra.

Tiểu Niên Cao ăn cơm xong, thấy Hứa Gia Mộc không có động tĩnh gì, leo xuống ghế, đi tới trước mặt anh, kéo kéo ống quần: "Chú, chúng ta cũng trở về nhà đi."

Vẻ mặt Hứa Gia Mộc tỉnh táo phảng phất như vừa rồi chưa có việc gì xảy ra, cúi xuống, ôm lấy Tiểu Niên Cao, sau đó ôm cặp sách của cậu, cùng viện trưởng nói lời từ biệt, rời khỏi nhà trả.

Trở lại Cẩm Tú viên, Lục Cẩn Niên cùng Kiều An Hảo cũng đều trở về nhà, mẹ Trần vừa chuẩn bị hảo bữa ăn tối, Kiều An Hảo mở cửa, hướng về phía Hứa Gia Mộc cười yếu ớt, liền phát hiện anh không ổn, sắc mặt cực kỳ tái nhợt, Kiều An Hảo không nhịn được lo lắng lên tiếng hỏi: "Sao vậy? Thân thể không thoải mái?"

Hứa Gia Mộc lắc đầu, đặt Tiểu Niên Cao ở trên mặt đất, sau đó đem bọc sách đưa cho Kiều An Hảo, vội vã nói một câu "Anh đi trước", cũng không chờ Kiều An Hảo phản ứng, liền xoay người rời đi.