Lam Xảo Nhiên cẩn thận mở vòi nước rửa tay sạch sẽ, sau đó lấy cây nĩa ghim một miếng táo, há miệng thật to rồi đút vào, vừa nhai ngốn vừa nói:
“ Đắp mặt nạ dưỡng da đó. ”
Sau đó, Lam Xảo Nhiên mang dĩa trái cây và cốc nước ấm lên phòng ngủ. Lúc này, Vu Duẫn ngơ ngác nhìn theo, sự hoảng sợ này có lẽ anh phải tập làm quen.
Vu Duẫn mở cửa vào phòng, nhìn thấy Xảo Nhiên vừa ăn trái cây vừa nói chuyện điện thoại cùng bạn. Nghe giọng nói của đối phương xác định là con gái, nên anh cũng yên tâm lên giường nằm chờ, lấy chiếc iPad lướt xem tin tức.
“ Cũng còn khá lâu mà. ”
“ Tớ thông báo trước để sắp xếp, dẫu sao cậu đã có gia đình, thiệp tớ sẽ gửi sau. ”
“ Hình như ngay ngày chủ nhật đúng không? ”
“ Ừ, hôm đó cùng chồng cậu sang thành phố A nha, chúng tôi quyết định sẽ hạ gục cậu rồi đấy, có gì để ngài ấy bế về khách sạn. ”
“ Haha, hạ được tớ dễ lắm sao? ”
Tám chuyện thêm chút nữa thì kết thúc. Lúc này, Lam Xảo Nhiên từ sofa đi tới bàn trang điểm, tháo bỏ chiếc mặt nạ trên mặt quẳng vào thùng gác, tiến hành các bước chăm sóc da trước khi đi ngủ.
Thời cơ đã đến, Vu Duẫn vội vàng bỏ chiếc iPad xuống giường và lập tức tiến lại gần với Xảo Nhiên, đứng ở phía sau lưng cô và đặt hai tay xuống bả vai nhè nhẹ xoa xoa, cuối cùng khom người âu yếm hôn vào vành tai nhỏ nhắn của cô, nhìn cô trong gương phản chiếu tà tứ cất lời:
“ Chúng ta chưa động phòng luôn đấy. ”
Lam Xảo Nhiên trở nên lúng túng nhìn Vu Duẫn, bất giác nuốt một ngụm nước bọt, điệu bộ ngại ngùng lắp bắp lên tiếng:
“ Thật ra thì... chúng ta đã trở thành vợ chồng, nên việc đó đương nhiên sẽ xảy ra... nhưng mà... bây giờ không phải là lúc. ”
Hai hàng chân mày của Vu Duẫn tức khắc chau chặt, sắc mặt lộ rõ sự thay đổi trở nên cáu kỉnh nóng giận, hỏi lại:
“ Bây giờ không phải là lúc thì đến khi nào mới thích hợp? ”
Nhận được thái độ cọc cằn từ đối phương, Lam Xảo Nhiên nổi giận vung hai tay của Vu Duẫn, sau đó đứng thẳng người dậy và xoay lại đối diện trực tiếp với anh, cất tiếng:
“ Anh khó chịu việc gì? ”
Vu Duẫn nén lại cơn nóng, cố giữ bình tĩnh, nói:
“ Cho anh lý do đi. ”
Rốt cuộc thì trong lòng của Lam Xảo Nhiên cô có tồn tại người chồng này không? Hay vẫn còn lưu giữ hình bóng người cũ?
Anh nhẫn nhịn, chiều theo tất cả những ý muốn của cô, liệu điều đó có đủ khiến cô rung động?
“ Em vừa đến kỳ kinh nguyệt, lý do như thế đã hợp lý chưa? ”
Nói xong, Lam Xảo Nhiên dứt khoát cầm lấy chiếc điện thoại quay ngoắc bỏ đi lại giường, tỏ thái độ rõ ràng với Vu Duẫn.
Mặc dù là đàn ông, nhưng anh cũng hiểu được câu nói của cô vừa nói, sắc mặt dịu hẳn và dõi theo cô đang ngồi trên giường.
Vậy anh phải nhịn thêm bao lâu?
Cuối cùng, chẳng biết là Vu Duẫn đã nhận ra mình sai hay vì điều gì, từ tốn bước lại và ngồi xuống mép giường cạnh Lam Xảo Nhiên, dịu dàng lên tiếng:
“ Anh xin lỗi! ”
Nét mặt của Xảo Nhiên vẫn còn lạnh lùng chứng tỏ đang giận, xoay sang hướng khác không muốn đối diện với Vu Duẫn. Lần nữa, anh nhẹ nhàng nhích người tới gần, chủ động nắm lấy hai bàn tay mềm mại của cô ấp ôm, nói tiếp:
“ Tại anh nghĩ em không muốn cho anh... ”
Đôi mắt Lam Xảo Nhiên lay chuyển, chứng tỏ trong lòng của cô cũng đang xao động sau khi anh nói.
Chấp nhận hôn ước, có nghĩa cô đã tự nguyện chấp nhận anh là chồng. Ban đầu tiếp xúc chưa đủ nhiều, tình cảm chỉ ở mức thích thích, nên trên tinh thần cô không sẵn sàng tiếp nhận và hơn nữa rất sợ đau.
Thế nhưng, sau ba tháng gần gũi, kết quả cô đã yêu anh, trong lòng cũng rất nôn nao và thậm chí lén lút chuẩn bị mấy bộ váy ngủ sexy cho đêm đầu tiên của cả hai.
Lúc này, Vu Duẫn nhìn sang chiếc tủ đặt ở đầu giường, lập tức đưa tay cầm lấy cây nĩa ghim một miếng lê, sau đó nâng lên đặt trước miệng của Lam Xảo Nhiên, da diết cất tiếng:
“ Hết giận anh đi mà. ”
Lam Xảo Nhiên xoay sang nhìn trực tiếp vào ánh mắt tha thiết mong cầu được cô tha lỗi của Vu Duẫn, sau đó há miệng cắn phập nhưng vẫn tỏ ra hờn dỗi, nói:
“ Tại anh đẹp trai nên em tha thứ. ”
“ Lỡ anh không được điển trai lắm thì sao? ”
“ Thì ra sofa mà ngủ. ”
Cuối cùng, hai vợ chồng chính thức làm hòa, vốn dĩ chẳng phải chuyện gì to tát, chỉ là chưa thấu hiểu được đối phương.
“ Đẹp trai cũng có lợi quá đó! ”
Vừa nói, Vu Duẫn vừa đặt cây nĩa xuống dĩa, sẵn tiện kéo ngăn tủ đầu tiên, lấy ra một tấm thẻ tín dụng đen, sau đó đột ngột đặt vào lồng bàn tay của Xảo Nhiên, nói tiếp:
“ Em yêu thích kinh doanh thì cứ thoải mái thực hiện, chồng em luôn luôn ủng hộ. ”
Lam Xảo Nhiên ngạc nhiên nhìn xuống tấm thể trên tay. Thú thật cô muốn độc lập tài chính, tiền ai nấy tiêu. Thế nhưng, cách hai hay ba tuần là Vu Duẫn anh chuyển tiền vào tài khoản cho cô, bảo cô cứ thoải mái tiêu sài, thiếu thì nói anh chuyển thêm.
“ Vu Duẫn, em không thích thế đâu, anh giữ lại đi. ”
Vu Duẫn lắc đầu rồi cười khẽ, lên tiếng:
“ Chưa thấy người vợ nào như em, tiền của chồng em mà, có phải người khác đâu. Anh sang rước em về nhà của mình, thì nhiệm vụ phải nuôi em cả đời, không kiếm được nhiều tiền cho em tiêu đủ chứng tỏ anh bất tài vô dụng. ”
Lam Xảo Nhiên hậm hực đánh vào cánh tay của anh, nói: