Khí thế của Lôi Kiếp càng lúc càng hung hãn, bên dưới mặt đất gió cũng đã thành cuồng phong, thổi từng đợt phong bạo, bao phủ cả một ngọn núi vào bên trong.
Con cháu dòng chính của Nhậm gia được nhận đặc quyền quan sát một trận Tử Sắc Lôi Kiếp này để mở mang tầm mắt, và học hỏi.
Lúc bấy giờ không ít thiếu niên trẻ tuổi cảm thấy da đầu tê dại từng hồi, một trận Tử Sắc Lôi Kiếp này phải nói mạnh mẽ hơn gấp trăm lần Lam Sắc Lôi Kiếp mà bọn họ từng trải qua.
Không ít thiếu niên, thiếu nữ tự hỏi, rốt cuộc Vũ Phàm nắm giữ thứ sức mạnh gì bên trong cơ thể mà Thiên Đạo phải dùng đến Tử Sắc Lôi Kiếp để diệt sát con đường đại đạo của y.
Vũ Phàm bình thản đi vào trung tâm đại trận, cuồng phong làm đạo bào hắn bay phần phật trong gió, mái tóc phiêu bồng tuấn lãng.
Hắn lẩm bẩm một mình, tựa như nói với Nhất Niệm.
- Nhất Niệm, hôm nay ta cùng ngươi nghịch thiên một hồi!
Nhất Niệm từ trong mi tâm của Vũ Phàm nhanh chóng bay ra đứng trước mặt hắn.
Vỏ kiếm trầy xước cũ kỹ, đôi chỗ lem vết chạm trổ, nhưng để cho người xem cảm giác sâu lắng không thấu.
Kiếm ra khỏi vỏ, thiên địa dữ tợn đáp trả.
Phù văn trận pháp dần dần tỏa sáng, chốc lát đã sáng rực rỡ một màu kim quang.
Vũ Phàm ở bên trong nắm lấy Nhất Niệm kiếm mà súc thế, ánh mắt từ sâu lắng trầm tĩnh chuyển sang một loại cường ngạnh vô địch, quyết tâm đối kháng với thiên đạo.
Không gian xung quanh dường như chậm lại, rơi vào một trạng thái trầm tĩnh sâu lắng bên dưới lớp cuồng phong bạo loạn, như cơn sóng ngầm dưới đáy đại dương, trực chờ bạo phát như cơn sóng thần.
Chân khí trong cơ thể của Vũ Phàm cấp tốc lưu chuyển theo lộ tuyến của kiếm pháp, Sát Long kiếm kỹ, Sát Long Thôn Thiên mà quán đỉnh vào Nhất Niệm kiếm.
Kim hệ kiếm khí bén nhọn, mang theo khí tức Giao Long ẩn ẩn hiện hiện trên sóng kiếm, đồ hình Giao Long phát ra kim quang nhàn nhạt rồi dần trở nên nồng đậm, từ từ đổi sang một màu huyết sắc pha lẫn kim quang.
Nhậm Thiên Hành vô cùng hài lòng với một thế này của Vũ Phàm, một chiêu Sát Long Thôn Thiên này của hắn cũng được xem như là đã đạt tới đại thành.
Thường Sơn hít vào một ngụm khí lạnh, thiên phú này, hắn quả thực không có tuổi để so với Vũ Phàm, chênh lệch quá lớn.
Một kiếm kia chém ra, nếu là hắn đến chống đỡ, nhất định sẽ bị đối phương trảm đôi.
Vũ Phàm cảm nhận được Lôi Kiếp đã đến gần, liền động ý niệm, nội giáp ngoại giáp đồng loạt kích hoạt, phát sáng rực rỡ bao phủ lấy toàn thân thể của hắn.
Giao Long Tý cũng phát ra quang mang đại thịnh, lân giáp nhìn như lượn sóng từng hồi, nối liền kinh mạch của Vũ Phàm với mạch kiếm của Nhất Niệm.
Bầu trời đột nhiên trở nên yên tĩnh, lôi điện lượn lờ tầng mây đột ngột biến mất không một dấu vết, bầu trời lặng gió một cách kỳ lạ.
Một tiếng nổ rền vang, một tia sáng tử sắc chói lòa, một tia Lôi Kiếp như thuấn di mà bổ xuống.
Tử Sắc Lôi Kiếp hàng lâm!
Vũ Phàm ánh mắt rực rỡ kim quang, Bạch Ngọc Cổ trùng phát huy phòng ngự đến cực điểm, hắn ngửa mặt lên trời, gầm lên bốn chữ đầy kiêu ngạo:
- Sát Long Thôn Thiên!
OÀNH! Grào ...
ĐOÀNG ...
Uỳnh ... uỳnh ... uỳnh ... uỳnh ...
Một hư ảnh Hoàng Kim Chân Long Kiếm Khí lao thẳng đến Tử Sắc Lôi Kiếp trên bầu trời há to cái miệng ngạnh kháng với Thiên Đạo.
Tử Sắc Lôi Kiếm chẻ đôi Hoàng Kim Chân Long Kiếm Khí, uy lực giảm đi hai thành, bổ thẳng xuống người Vũ Phàm, mặt đất chấn động dữ dội.
Trận pháp rung chuyển từng hồi, từng đạo lôi điện bị trận pháp hấp thu tản ra xung quanh, thạch trụ nứt nẻ tràn lan, từng cái từng cái vỡ nát, ầm ầm đổ xuống, để lộ cả hàn thiết vạn năm cốt trụ ở bên trong.
Mặt đất lún sâu mấy chục trượng, nứt nẻ như mạng nhện, cả sơn phong rung chuyển ầm ầm.
Thiếu niên thiếu nữ dòng chính Nhậm gia trợn mắt há mồm mà nhìn, một tia Lôi Kiếp này cũng quá ư là khủng bố đi, bọn họ run rẩy sợ hãi không thôi.
Thân ảnh Vũ Phàm đứng ở giữa đại trận dần dần lộ ra sau lớp bụi mù mịt.
Tị Lôi Châu trong tay Vũ Phàm vỡ nát rơi xuống đất, nội giáp và ngoại giáp bị chấn cho tan thành cát bụi, để lộ thân thể cường tráng ở bên trong.
Một lớp ngọc quang lờ mờ bao phủ quanh thân Vũ Phàm, một thân toàn là máu tươi, hắn vẫn đứng đó, hơi thở vẫn hùng hậu, mạch đập vẫn mạnh mẽ.
Tử sắc lôi kiếp không ngừng lập lòe trên Nhất Niệm kiếm, kiếm nứt nẻ tràn lan, một đạo Lôi Kiếp này đã vượt qua sức chịu đựng của nó, nhưng Nhất Niệm giống như Vũ Phàm vậy, vẫn kiên cường không vỡ nát, vẫn giữ được hình dạng, vẫn còn mạch kiếm liền mạch.
Chỉ cần tu bổ, nó sẽ được liệt vào Danh Kiếm Phổ của Nhậm gia.
Ngưng Nhi muốn chạy qua chỗ của Vũ Phàm, nhưng Nhậm Phi Phi liền ra tay ngăn cản nàng, kiếp nạn của Vũ Phàm chưa xong, lôi kiếp đã tán nhưng lực lượng phá hoại bên trong kinh mạch hắn vẫn còn.
Vũ Phàm bây giờ đứng yên bất động chính là đang đối kháng lực lượng phá hoại ở bên trong, hắn phải vượt qua một kiếp này nữa, mới được xem là độ kiếp thành công.
Bên trong Chân Nguyên Giải, Côn Bằng Cổ Trùng lâu nay yên tĩnh một chỗ đột nhiên vỗ cánh thật mạnh, nó há to cái miệng, hút một hơi.
Một cái lỗ đen nhanh chóng xuất hiện, ầm ầm thôn phệ Tử Sắc Lôi Kiếp bên trong cơ thể Vũ Phàm, chuyển hóa thành năng lượng bồi bổ cho nó.
Côn Bằng Thôn Thiên!
Vũ Phàm liền vận chuyển Bất Tử Quyết, cắn nát Niết Bàn Đan thượng phẩm trong miệng nuốt xuống, nhanh chóng trục xuất lực lượng Tử Sắc Lôi Kiếp, hồi phục cơ thể.
Thiên Độc Vương Cổ Tằm liên tục phát ra mộc hệ sinh cơ nồng đậm hồi phục nội thương bên trong cho Vũ Phàm, đẩy nhanh quá trình trục xuất Tử Sắc Lôi Kiếp.
Qua hơn một khắc, Vũ Phàm mở to đôi mắt của hắn, vận khí toàn thân, đất đá ầm ầm vỡ vụn, dư uy tản thành vòng tròn lớn.
Hắn đã độ kiếp thành công!
- Hảo, hảo ...
Nhậm Thiên Hành không nhịn được hưng phấn, liên tục hô to, lão đạp hư không mà tới vỗ vai hắn.
- Ngươi, ... làm tốt lắm!
- Đệ tử may mắn không làm nhục mệnh của sư phụ!
Đệ tử trẻ tuổi của Nhậm gia toàn bộ khiếp sợ, tên họ Khương kia vậy mà có thể sống sót dưới một đạo lôi kiếp khủng khiếp như vậy.
Từ nay trở đi, dưới Nguyên Anh kỳ ai dám trêu chọc Vũ Phàm hắn.
Ngưng Nhi hai tay giữ chặt đôi môi, hạnh phúc rơi lệ nhìn thân ảnh hiên ngang của Vũ Phàm ở phía bên kia.
...
Bạch Khởi bế Diệm Cơ trên tay, hắn nói:
- Công tử độ kiếp thành công rồi!
- Oa, công tử lợi hại quá!
Diệm Cơ vỗ tay vui mừng lên tiếng, Bạch Khởi hắn tim đập thình thịch, mong một ngày hắn có thể cầm một thanh kiếm, chỉ thẳng lên trời, hô lớn một câu "Sát Long Thôn Thiên" bệ nghễ như vậy.
Ở hậu sơn của Nhậm gia, Kiếm Thánh chợt nở nụ cười, Vũ Phàm giống như một làn gió mới của Nhậm gia vậy.
Y dùng truyền âm hạ lệnh cho Nhậm gia gia chủ:
"Dùng thượng phẩm nguyên liệu sửa chửa Nhất Niệm kiếm cho hắn, ghi tên vào Danh Kiếm Phổ của Nhậm gia, chiêu cáo thiên hạ!"
"Tuân mệnh lão thủy tổ!"
truyện não to , khá hay logic đồng nhân tiêu biểu của Phàm Nhân Tu Tiên