Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1024: Tặng kiếm (2)



Tô Kính đổ mồ hôi, Kiếm ca lại nói:

- Ta chỉ thử dò xét một chút mà thôi, ta nghe Kiếm Việt nói ngươi tu hành binh gia không kém. Cho nên mới nghiệm chứng một phen. Mặc dù ta đã tu luyện thành tiên, thế nhưng cũng không thể nhìn thấu được thiên địa luân của ngươi biến hóa.

Kiếm ca nói xong, lại ngồi xuống chỗ của mình. Lúc này trên người Tô Kính mới khôi phục lại lực lượng vốn có.

- Chân...

Tô Kính muốn gọi một câu chân nhân, thế nhưng nghĩ đến đối phương tự nhận mình đã thành tiên. Cho nên hắn cũng không biết nên xưng hô như thế nào cho phải.

- Ngươi có thể gọi ta là đạo hữu, ta cũng sẽ không gọi ngươi là thế tử gì gì đó a.

Kiếm ca khẽ cười, ánh mắt vừa vặn rơi vào trên người nam tử kia.

Không đợi Tô Kính nêu câu hỏi, Kiếm ca đã tiếp tục nói:

- Đây là kiếm tiên của Tàng Kiếm đạo cung, là đạo lữ của ta. Bởi vậy cho nên ta mới có thể phá cảnh thành tiên. Đáng tiếc sau khi ta thành tiên, người khác trong Tàng Kiếm đạo cung cũng không còn cơ hội nữa. Ta mời ngươi tới đây cũng bởi vì muốn làm cho vì cung thịnh vượng, không thể đoạn tuyệt truyền thừa trong tay ta được.

Tô Kính đã hiểu rõ đại khái. Bất quá hắn vẫn hỏi lại:

- Nếu như đạo hữu đã thành tiên, vì sao lại không đi Tây chinh chứ?

Kiếm ca nói:

- Bởi vì đạo lữ của ta không thể rời đi, ta cũng bị vây ở trên Tam Sinh Thạch. Nếu không phải vì khối Tam Sinh Thạch này, như vậy đạo lữ của ta đã sớm rời khỏi thế giới này, cũng không còn ở trong Thần Châu nữa.

- Tiểu gia hỏa.

Nam tử kia mở miệng, nói với Tô Kính:

- Biện pháp tu hành của ngươi không tệ, ta không có biện pháp chỉ điểm cho ngươi. Như vậy đi, chuyện giữa các ngươi ta không quan tâm. Sau này nếu như ngươi gặp phải Chân tiên muốn đả thương ngươi, ta sẽ xuất thủ một lần chủ trì công đạo cho ngươi.

Vừa nói xong, nam tử kia lập tức điểm một chỉ ra. Trên trán của Tô Kính nhất thời xuất hiện một đạo tuyến văn, ngay sau đó đã biến mất ở dưới làn da của hắn.

Nam tử này lại nói:

- Chân tiên xuất hiện, ta sẽ chém giết thay ngươi, nhớ lấy. Dưới Chân tiên đừng làm phiền ta, không đáng giá a.

Nói xong, nam tử kia cũng không lên tiếng nữa.

Tô Kính có chút dở khóc dở cười, hắn cũng không rảnh rỗi như vậy a. Mà đối phương thật sự đúng là đủ ngay thẳng, cũng không có quanh co gì cả.

Phân thân Tà Thần phủ xuống cũng không có cảnh giới Chân tiên, đối phương nói muốn giúp mình chém giết một Chân tiên, như vậy hắn cũng phải gặp được rồi lại nói sau a.

Cũng may, đây cũng có thể coi như là một cái bùa hồ mệnh, cho nên Tô Kính cũng không thể cưỡng cầu thứ khác. Đồ miễn phí, chung quy cũng có chút hạn chế.

Kiếm Việt tiếp tục nói:

- Bản vẽ đâu?

Tô Kính mở miệng, phun bản vẽ ra, Kiếm Việt nhìn thoáng qua cổ của Tô Kính. Xương cốt trong đó là do Hoàng Đình thần ngọc biến thành, vật phẩm có thể dung nạp được cũng không nhiều lắm, bất quá độ an toàn lại có thể tin tưởng được.

Kiếm Việt nắm lấy bản vẽ, ném cho nam tử ở trước mặt, người do kiếm tiên biến thành kia.

Ngón tay của Tô Kính có chút đau đớn, một đạo tinh huyết đã theo vết thương chảy ra, rơi xuống trên mặt đất rồi thẩm thấu vào bên trong. Tên nam tử do kiếm tiên biến thành kia đưa ngón tay cắm vào mặt đất, lúc này Tô Kính mới ngửi được một tia mùi máu tanh.

Nam tử do kiếm tiên biến thành đã trở nên sinh động. Bất diệt chân linh, lại tu luyện ra huyết nhục, đây là chuyện khó khăn tới cỡ nào a!

Kiếm ca có thể thành tiên, cũng không phải là tình cờ, mà là chuyện tất nhiên. Đổi lại là Tô Kính, nếu như hắn cũng có một đạo lữ như vậy thì cũng có thể thành tiên được.

- Hắn nói con đường tu hành của ngươi không cần chỉ điểm, như vậy ta đây cũng không có gì có thể giúp cho ngươi.

Kiếm ca lại nói với Tô Kính:

- Ta sẽ đưa cho ngươi một đạo tiên văn, có thể khắc sâu lên trên bất kỳ một loại mũi tên nào. Có thể tăng lực sát thương lên. Chỉ bất quá loại mũi tên này sẽ không thể nào chữa trị được. Ngươi có một lượng lớn Thụ Yêu tiêu hoa, có lẽ sẽ không đau lòng tổn thất như vậy a.

Kiếm ca vừa nói xong lại ném cho Tô Kính một khỏa ngọc phù, cộng thêm một quả ngọc giác.

- Bên trong ngọc phù là một chút chi viện mà ta có thể đưa cho ngươi, ngươi cứ tùy ý dùng. Ngọc giác là tượng trưng cho thân phận của ngươi, nếu như gặp phải đạo nhân của Tàng Kiếm đạo cung, dưới Kim đan ngươi có thể trực tiếp chỉ huy, điều phối và sử dụng. Trên Kim đan, sẽ ưu tiên yêu cầu của ngươi trước tiên.

Tô Kính bái tạ, sau đó mới nhận ngọc giác và ngọc phù, ngọc giác thì hắn trực tiếp nuốt vào Hoàng đĩnh thần ngọc, ngọc phù thì lại kiểm tra một chút. Sau khi phát hiện ra ở bên trong là một ít đạo văn, còn có phương thức khắc tiên văn vào các loại đồ vật.

Chữ khắc vào đồ vật rất cẩn thận, bởi vì nó rất dễ bị tổn hại. Nếu như chất liệu không tốt, thậm chí còn sẽ không chịu nổi được lực lượng của đám đạo văn này. Cho nên căn bản sẽ không chế tạo ra được.

Có những đạo văn cường đại này, Tô Kính đã có thể không cần dùng trận pháp khác trên mũi tên trong doanh nữa. Hắn có thể trực tiếp đạo văn vào đồ vật, như vậy đã là thể cung cấp được đủ loại lực lượng cho đồ vật.

Đây mới là thứ mà Tô Kính cần thiết nhất, hắn còn đang thu mua xương cốt của động vật biển, không ngừng vận chuyển tới quân doanh. Mà Chu gia cũng coi như biến ý cho nên cố hết sức giúp Tô Kính làm chuyện này. Mà giá tiền Tô Kính đưa cũng rất là thoải mái, nhất là sau khi đạt được vị diện tiên cảnh. Quả thực Chu gia đang kiếm ra tiền a.

Tô Kính cũng không có dừng thu mua lại, bởi vì biển xương cốt của động vật so với tài liệu khác vẫn còn quá rẻ. Rất phù hợp với yêu cầu của các loại vũ khí dùng một lần, mà chế tạo cũng rất dễ dàng.

Lúc này Tô Kính mới tính toán một chút, biển xương cốt của động vật mà hắn thu mua, hơn phân nửa cũng có thể thừa nhận được loại đạo văn cấp bậc này. Nói cách khác, phù tiễn sau này của hắn, phí tổn sẽ hạ thấp xuống gấp mấy lần, không cần luyện chế ra trận pháp khác ở trên mũi tên trong doanh mà chỉ cần dùng một loại trận pháp gia cố thường thấy nhất. Lại cộng thêm đạo văn khắc vào đồ vật là đã có thể gia tăng uy lực, giảm giá thành được rồi.

- Kiếm Việt, đưa Tô đạo hữu rời đi.

- Dạ.

Ở bên ngoài, Kiếm Việt vươn tay ra, dẫn Tô Kính ra bên ngoài. Trong nháy mắt Tô Kính đã đi ra tới bên trên huyệt động.