Hồng Liên Bảo Giám

Chương 115: Có được cũng có mất (2)



Nhưng Lâm Hoành Sơn không hối hận, Tô Kính là đệ tử của gã, đệ tử duy nhất, dù thế nào gã sẽ không nhìn hắn chết trước mặt mình. Huống chi nếu Tô Kính chết thì bỏ vốn làm Huyết Long Biến cũng thành bọt nước, khó ăn nói với bên Tiêu Dao Hầu.

Long xà chân khí vận chuyển nhanh trong cơ thể Tô Kính, các kinh mạch được khai phá ra. Trong cơ thể Tô Kính vốn chỉ có hai mươi bốn kinh mạch để tu hành Thanh Minh Chân Giải, lũ long xà chân khí này đi qua người hắn chớp mắt thêm số lượng lên đến một trăm lẻ tám kinh mạch.

Mở kinh mạch xong long xà chân khí chui vào khí hải đan điền, Tô Kính ngồi dậy lập tức quan sát minh văn Long Xà Đồ Lục ngưng kết trên Lục Đạo Thần Giám.

Long Xà Cửu Biến!

Tô Kính từ trong minh văn thấy vị trí mình có thể quan sát trong Long Xà Đồ Lục là gì.

Trong gương cổ thanh đồng sáu mặt Lục Đạo Thần Giám đều có một ảo ảnh có thể quan sát. Ba cái là Xà Vẫn, Băng Sơn, Đoạn Ngọc mà Tô Kính đã học. Ảo ảnh ba thức sau cũng xuất hiện, Tô Kính cố nén lòng tò mò không nhìn chúng, hắn quay đầu xem lại ba thức đầu.

Các tia long xà chân khí bị Tô Kính ngưng tụ ra chuyển động một vòng trong kinh mạch rồi quay về khí hải đan điền, hắn bỗng hiểu ra lúc trước tu luyện có sai lầm gì. Ban đầu Tô Kính chỉ có hai mươi bốn kinh mạch, tu luyện ra long xà chân khí không đủ thuần túy.

Hiện giờ trong Long Xà Đồ Lục sinh ra một lũ chân khí mở mang kinh mạch cho hắn, tu luyện ra long xà chân khí mới phẩm chất khác ban đầu. Những chân khí tiến vào khí hải đan điền làm khí hải đan điền trướng lớn, khuếch trương.

Long xà chân khí mới tu luyện ra tốc độ tăng trưởng không quá mau, phẩm chất không bằng một lũ long xà chân khí cũ. Hai loại long xà chân khí vào đan điền, cái long xà chân khí mà Tô Kính tu luyện ra bám vào long xà chân khí cũ, từ từ bị đồng hóa. Loại đồng hóa này hầu như là bản năng tiến hóa, Tô Kính thậm chí cảm giác long xà chân khí cũ dính đặc như keo nhựa, long xà chân khí nào vào khí hải đan điền sẽ bị hút lấy, với mức độ tỉ mỉ mà hắn không cách nào quan sát xếp hàng thành phù văn bẩm sinh.

Hàng phù văn này tăng tốc độ đồng hóa.

Tô Kính yên lòng, dù có long xà chân khí cũ thì tốc độ tu hành của hắn vẫn chậm chút, nhưng không ảnh hưởng hắn tu luyện Thanh Minh Chân Giải và bí pháp Binh gia. Hơn nữa long xà chân khí không bị cảnh giới ảnh hưởng, mỗi ngày chỉ cần quan quan sát ảo ảnh trong Lục Đạo Thần Giám là sẽ liên tục tăng trưởng, hiệu giống như đã tu thành Kim Đan.

Thanh Minh Chân Giải cũng tốt, bí pháp Binh gia cũng thế, mỗi ngày tu luyện bao lâu liên quan rất lớn đến cảnh giới của mình. Nên tu luyện long xà chân khí ngược lại tăng tốc mau nhất, vậy là Tô Kính có đủ thời gian tiến hóa, chiết xuất long xà chân khí.

Có long xà chân khí thì Tô Kính mới nội thị được, thần thức quét mỗi góc cơ thể, hắn mới biết người mình xảy ra biến đổi lớn cỡ nào.

Đại não bảo vệ thức hải là Lục Đạo Thần Giám, các phần khác đầu lâu là Ngũ Luân Chân Bảo biến ra. Chỗ rắn chắc nhất trên người Tô Kính là cái đầu, có bị đạo khí đánh trúng cũng không sứt mẻ. Xương cốt khác trên người đều là Khổng Tước Mâu luyện hóa ra, trong xương rỗng có lực lượng sự sống cường đại chuyển động, cơ năng tạo máu tăng lên đến mức độ khủng bố.

Tất cả khiến cơ thể Tô Kính trở nên vô cùng cứng cỏi, Huyết Long Biến đúc ra thân thể cứng rắn hơn xa đệ tử Binh gia bình thường. Quan trọng hơn hết là kinh mạch biến đổi, tốc độ thổ nạp của Tô Kính mau hơn một số người gọi là thiên tài gấp mấy lần.

Long xà chân khí khơi thông kinh mạch, mỗi huyệt khiếu không có hiện tượng tắc nghẹn, sinh ra vòng xoáy kỳ diệu tăng tốc độ chân khí. Nên dù Tô Kính có thêm hơn tám mươi kinh mạch ngược tốc độ tu hành tăng lên.

Chân khí vận chuyển, yết hầu của hắn là thú vị nhất. Hoàng Đình Thần Ngọc biến ra cổ họng, năng lực cơ bản còn giữ, bị tổn hại đã chữa lành, thứ trong không gian không thiếu cái gì.

Tô Kính há mồm phun ra một bộ khôi giáp to lớn.

Thú vị thú vị!

Tâm tình Tô Kính siêu tốt, một phần cơ thể mở ra không gian, muốn gì thì há mồm phun ra, gần giống năng lực của đại yêu.

Nhưng không gian Hoàng Đình Thần Ngọc hơi nhỏ, không gian yêu dị trong người đại yêu nhỏ nhất cũng tương đương với một căn phòng to. Tô Kính mặc vào liên hoa giáp mới phun ra, đẩy cửa thấy sư phụ Lâm Hoành Sơn buồn bực đứng.

Đúng rồi, Long Xà Đồ Lục đã mất, đổi lại là hắn cũng sẽ buồn.

Tô Kính thầm nghĩ có nên nói cho Lâm Hoành Sơn biết hắn có thể tiếp tục tu luyện Long Xà Đồ Lục?

Lâm Hoành Sơn quay đầu lại cười nói:

- Thôi, dù sao là vật ngoài thân, chỉ đáng tiếc ngươi không thể tu luyện ba thức sau.

Tô Kính thầm áy náy, suy nghĩ một chốc rốt cuộc không nói thật ra. Dù sao Lục Đạo Thần Giám không thể để người biết, nếu hắn nói thật thì các loại quái dị lúc trước đều thành manh mối. Việc hắn là đệ tử Binh gia đã đủ nhức đầu, còn bị lộ thân phận kẻ xuyên qua thật là chết không có chỗ chôn.

- Tô Kính, chờ ngươi tu luyện thành Thiên Địa Luân ta sẽ truyền ba thức phần giữa cho. Có Long Xà Lục Thức ít ra đủ cho ngươi điều hòa hai loại chân khí, sẽ không tẩu hỏa nhập ma. Nhưng đạo trường sinh của ngươi...

Tô Kính lạnh nhạt nói:

- Sư phụ, được là may mắn của ta, mất là số phận, vậy thôi.

Lâm Hoành Sơn nhìn hướng ngoài cửa viện:

- Vậy thì tốt, đêm nay ngươi đừng về, ta truyền dạy công phu thật cho ngươi.

Tô Kính hiểu ý bước qua ngưỡng cửa đi vào phòng.

Lúc chạng vạng Ưng Dương, Khuyển Thập Lang lại đây một chuyến, bị Lâm Hoành Sơn đuổi về. Suốt đêm Tô Kính theo Lâm Hoành Sơn nghe gã truyền dạy bí pháp Binh gia từ đầu tới cuối, còn có lịch sử, tri thức liên quan Binh gia.

Chín ngàn năm trước Binh gia đến đỉnh hưng thịnh, khi ấy Binh gia ra sáu vị Thánh Nhân, một người cường đại nhất được tôn là Tôn Ly Võ Thánh.

Sau Tôn Ly tuy Binh gia không có kỳ tài có thể vượt qua Võ Thánh, Tôn Ly đã đặt nền móng cho Binh gia, mãi khi Binh gia diệt vong vẫn có sức chiến đấu mạnh nhất trong bách gia.

Bí pháp Lâm Hoành Sơn truyền từ mạch Võ Thánh.

Cả đời Võ Thánh sáng tác rất nhiều, Lâm Hoành Sơn tu luyện Âm Phù Kinh it được chú ý, chuyên nghiên cứu Đại Thế Yên Diệt Chuy Pháp, Võ Thánh Kiếm, Truy Tinh Thương.

Lâm Hoành Sơn truyền dạy cho Tô Kính cũng là Âm Phù Kinh, năm xưa môn bí pháp này hiếm khi lưu truyền, đến thời Đạo Môn hưng thịnh càng không ai tu luyện.