Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1213: Quang minh thiên sứ (6)



- Đừng nóng vội, ngươi tới nơi này gặp ta.

Tô Kính liên lạc với Tô Mộ sau đó trở lại chiến trường Phạm thành. Sau khi hắn tới chiến trường liền thúc dục chiến xa chém giết ngoài thành.

Hắn vừa chém giết vừa dùng Quan Tinh Thuật quan sát vị trí trước đó, vị trí Vô Ưu công chúa biến mất còn lưu lại khí tức mãnh liệt, trong mắt Tô Kính xuất hiện từng quỹ tích, cuối cùng hình thành một thần văn.

Thần văn lưu đày, Vô Ưu công chúa bị mang tới khu vực không gian không ổn định.

Bên thành thị số một. Lưu Bạch đã qua trợ giúp. Không có Tô Mộ tọa trấn, thành thị số 1 chết không ít, nếu không có ác ma nữ quan tre già măng mọc, hiện tại đã bị công phá cửa thành.

Tô Mộ chạy đến, nhìn thấy Tô Kính liền hối hận. Nàng đi ra ngoài thành phóng thích kỹ năng một vòng mới bắt đầu đi sưu tầm Vô Ưu công chúa, nàng cho rằng là nàng chậm trễ thời gian.

Nghe Tô Kính giải thích, Tô Mộ mới thoải mái.

Tô Kính và Tô Mộ đứng trên chiến xa, chiến xa truyền tống dựa theo tọa độ mà Tô Kính tính toán ra, đây là lần truyền tống thứ ba, mỗi một lần tiêu hao ngọc thạch to lớn. Những ngọc thạch này hao tổn đủ để chèo chống một hồi đại chiến quy mô hai mươi vạn người, hơn nữa là tiêu chuẩn minh quân.

Chiến xa có được năng lực truyền tống cũng là một trong những năng lực cường hãn của Tô Kính, bởi vì tại thế giới này, hắn có thể tùy thời tùy chỗ đi tới khu vực có tọa độ, trợ giúp còn nhanh chóng hơn cả chiến hạm phù không.

Hai người Tô Kính và Tô Mộ bị truyền tống đến một nơi không có ánh sáng. Tô Kính sử dùng Quan Tinh Thuật nên không bị ảnh hưởng, Tô Mộ dùng lôi điện lên mắt mới có thể nhìn rõ chung quanh.

Thế giới này cho dù có ánh sáng cũng biến thành đen kịt. Đại địa là màu đen, dòng sông là màu đen, mây trên bầu trời ngưng kết cũng là màu đen.

Chiến xa rơi xuống đất và phát ra tiếng va chạm cứng rắn, mặt đất là kim loại tạo thành.

Phía trước chính là chiến trường, một âm phù màu bạc đang trôi nổi trên không trung, Vô Ưu công chúa cầm trường tiêu trong tay, âm phù bay chung quanh người nàng, đó là sáu quang minh thiên sứ bốn cánh.

Hiện tại sáu quang minh thiên sứ bốn cánh lông vũ biến thành màu đen, vũ khí trong tay cũng hóa thành thập tự thương sắc bén.

Bên người Vô Ưu công chúa có Thương Thiên Vũ Hồn đã tổn hại nhiều chỗ, chỉ còn lại một cánh tay vung vẩy binh khí. Nhìn thấy Tô Mộ và Tô Kính, Vô Ưu công chúa cũng không bị ảnh hưởng, âm phù bay quanh, mỗi lần va chạm với quang minh thiên sứ bốn cánh sẽ mang theo năng lượng màu đen.

Vô Ưu công chúa bây giờ lâm vào hoàn cảnh xấu, cũng có thể tạo thành sát thương rất nhỏ lên đối phương.

Tô Kính thở ra một hơi, nếu như Vô Ưu công chúa dốc sức liều mạng tổn thương trường tiêu, hắn sẽ rất khó phát hiện Vô Ưu công chúa. Trường tiêu của nàng là Tô Kính chế tạo, tài liệu tạo thành chỉ có Tô Kính rõ ràng nhất, thời điểm định vị Vô Ưu công chúa, Tô Kính lợi dụng trường tiêu này chứ không phải thân thể Vô Ưu công chúa.

Thế giới này không có ánh sáng, Tô Kính không rõ vì sao đối phương mang Vô Ưu tới đây.

Trong tay hắn có một mộc phù bay ra và hóa thành một mặt trời lơ lửng giữa không trung, chỉ qua vài giây mặt trời này biến mất.

Tô Kính kinh ngạc, hắn phát hiện trong thân thể có một chút chân khí biến mất không thể khôi phục.

Trong thế giới này, chân khí tiêu hao hết sẽ tiêu hao vĩnh cửu, trừ phi trở lại thế giới Thần Châu, bằng không không thể khôi phục.

Sáu quang minh thiên sứ bốn cánh có thân thể làm bằng năng lượng thuần túy, thập tự thương trong tay cũng là năng lượng biến thành, trong đó ẩn chứa năng lượng còn hơn xa đám người Tô Kính.

Nói cách khác, so tiêu hao tại thế giới này, Vô Ưu công chúa căn bản không tiêu hao nổi. Nếu như phóng thích kỹ năng cường đại thì nàng sẽ ngã xuống trong nháy mắt.

Trách không được Vô Ưu công chúa không dám thi triển lĩnh vực bản thân mà là dùng trường tiêu chiến đấu.

Bởi vì đẳng cấp ngã xuống, cho dù chém giết hai ba địch nhân cũng chẳng khác gì tự sát. Đẳng cấp giảm xuống, kỹ năng của đối phương có thể nghiền áp mà nàng không thể ngăn cản.

Thế giới tối tăm này cũng chỉ có cường giả trên Kim Đan mới có thể sống được, dưới kim đan không có lực lượng lĩnh vực, lực lượng trong thân thể sẽ bị xói mòn nhanh chóng, một luyện khí sĩ Trúc Cơ đỉnh phong chỉ có thể sống ở đây một hai tháng là biến thành thây khô.

Cảnh giới phía dưới không sống được quá ba ngày.

Nếu chỉ là cảnh giới Tiên Thiên chỉ không quá nửa giờ là chết.

Đây là thế giới không cho phép tính mạng sinh tồn, cường giả Kim Đan đã không tính là sinh linh một cách chân chính. Trong lĩnh vực tự thành thế giới, nếu không tiêu hao, ngoại giới như thế nào cường giả Kim Đan cũng không cần quan tâm, lĩnh vực có thể sinh sinh bất tức.

Tô Mộ cũng hoảng sợ, nàng sợ nhất là hoàn cảnh này, nếu như không phải cảnh giới đầy đủ cao thì nàng tiêu hao lớn trong nơi như vậy, nàng sẽ chết nhanh hơn cả Tô Kính.

Tô Kính lập tức khởi động tấm gương sáu mặt bao phủ quanh hắn và Tô Mộ.

Sau khi sáu tấm gương bay quanh, Tô Mộ lập tức cảm giác an tâm hơn nhiều. Nàng cũng có luyện chế một ít thứ này, có phỏng chế lục đạo thần giám, trong hoàn cảnh năng lượng trôi qua thật nhanh chẳng khác gì có thêm một lĩnh vực, có thể không cần để ý quy tắc chung quanh ảnh hưởng.

Sớm biết như vậy mình có hao tổn tài phú lớn hơn nữa cũng phải tiến giai.

Nếu như tiến giai tương đương với cảnh giới Kim Đan bát trọng, trong huyết mạch của mình sẽ thêm ra một loại lực lượng —— Thái Sơ Hồng Liên.

Thái Sơ Thanh Liên là năng lực cường đại, Thái Sơ Hồng Liên có năng lực gia tăng khôi phục với Yêu tộc, cung cấp yêu khí cường đại trợ giúp, đồng thời còn có được thuộc tính không gian cường đại. Khu vực có Thái Sơ Hồng Liên, không gian chung quanh sẽ vô cùng vững chắc, địch nhân muốn dùng kỹ năng không gian công kích cũng giảm uy lực rất nhiều.

Đồng thời tương đương với Thái Sơ Hồng Liên lĩnh vực, bản thân mình cũng có năng lực nắm giữ không gian vô cùng tinh diệu.

Hồng Liên, Thanh Liên, Bạch Liên sinh ra tại Thái Sơ, trong đó Hồng Liên là thánh vật của Yêu tộc, Thanh Liên thuộc về nhân loại, Bạch Liên thuộc về thần.

Thời kì Thái Sơ, nhân loại tranh đoạt bá chủ thất bại, Yêu tộc thống trị thế giới. Thẳng đến Yêu tộc suy sụp thì Nhân tộc mới lại quật khởi, về phần Thần Tộc, lúc bắt đầu số lượng rất thưa thớt, bị Yêu tộc và Nhân tộc áp chế, về sau số lượng to lớn nhưng lực lượng lại giảm xuống.

Loại suy giảm này không phải thiên hướng về thế giới, mà là trong tất cả vị diện, Thần Tộc không còn như lúc trước.