Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1389: Sa di (1)



- Thiên địa một tấc vuông, vô hạn giang sơn ah!

Vô Ưu công chúa thở dài:

- Dường như chúng ta đi vào nơi không tốt lắm.

Đám người Tô Kính cũng tỉnh ngộ lại, nơi này là thế giới chân thật, cũng không phải là ảo cảnh. Nhưng thế giới chân thật chưa hẳn không thể vây khốn ngươi, thiên địa một tấc vuông là thần thông của Phật môn, vô hạn giang sơn là bí truyền của đạo môn. Tác dụng chỉ có một, trong một tấc vuông mở rộng giang sơn vô hạn.

Chỉ cần ngươi tiến vào khu vực này, như thế nào cũng không có khả năng đào thoát ra ngoài, trừ phi ngươi có cảnh giới cao hơn.

Giống như Tôn Ngộ Không lộn nhào một cái đã cách xa vạn dặm nhưng không thể bay ra khỏi tay Phật tổ. Đừng nhìn hắn đại náo thiên đình hung ác, đó là thiên đình kiếp số, không cách nào thực giết chết hắn. Đổi lại là Ngọc Hoàng Đại Đế, thần thông của Phật tổ không có chút ý nghĩa nào, tùy ý cũng có thể phá giải.

- Nếu là như vậy, chúng ta vĩnh viễn không ra được.

Đường Hà cảm thấy mờ mịt, đương nhiên biết rõ mình chênh lệch với Phật tổ bao nhiêu, muốn rời khỏi thiên địa một tấc vuông là chuyện không có khả năng.

- Tại sao phải đi ra ngoài?

Tô Kính tò mò nhìn Đường Hà nói:

- Phật tổ đều niết bàn, chỉ cần chúng ta phá nơi này là có thể ra ngoài.

Đường Hà xấu hổ, đúng vậy a, Phật tổ chết rồi, thiên địa một tấc vuông cường đại hơn nữa cũng sẽ bị hủy hoại.

- Làm sao hủy mới là vấn dề.

Tô Mộ nói:

- Ta có chút máu chó, một chút Thái Sơ tử khí là có thể phá hủy thiên địa một tấc vuông, vấn đề là sau khi phá, chúng ta không có biện pháp đạt được thiên địa một tấc vuông nguyên vẹn. Thứ này đặt trong thế giới tiên cảnh sẽ thành động thiên của chúng ta.

- Ngốc a.

Vô Ưu công chúa cười nói:

- Phật quốc như vậy làm sao có thể chỉ có một nơi như thế này, hủy nơi này còn nơi khác, về sau chúng ta lại nghiên cứu.

Tô Mộ cũng đỏ mặt, đây chẳng phải là thói quen sao? Phật tổ xa xỉ, thiên địa một tấc vuông trong Phật giới không ít, phá hư nơi này sẽ còn nơi khác.

- Ngươi không nên động thủ, ta đến.

Vô Ưu công chúa ngăn cản động tác của Tô Mộ, Tô Mộ có chút máu chó quá trân quý, dùng để phá hư thiên địa một tấc vuông có phần lãng phí. Thái Sơ tử khí tiêu hao tại nơi này cũng không đáng, bởi vì Tô Mộ muốn luyện ra cũng không dễ dàng.

Nếu nàng đã thành tiên còn không sao, cảnh giới Kim Đan có một chút Thái Sơ tử khí cùng cần tu hành mấy tháng mới có đấy.

Vô Ưu công chúa thả người bay ra khỏi chiến xa, trong tay cầm một kiện đồ vật, nó là ống sắt dài một tiết.

- Cái này cũng được?

Đám người Tô Kính ngạc nhiên nhìn Vô Ưu công chúa, đây chính là Tiểu Ngũ Hành pháo phiên bản cầm tay ah. Thứ này trinh sát của minh quân không thể thoát khỏi kẻ địch mới dùng tới, uy lực đương nhiên cường hãn, nếu muốn hủy thiên địa một tấc vuông là không đủ ah.

Vô Ưu công chúa lại cho thần binh khôi lỗi cầm bổng chấn động trong tay đánh ra lỗ thủng trên mặt đất, sau đó nàng lại thúc dục trận pháp, đám người Tô Kính nghe được tiếng nổ đinh tai nhức óc, sau đó sụp đổ bay ra ngoài, bồng bềnh đung đưa, bay xa vài trăm dặm cực nhanh.

Mọi người vội vàng không kịp chuẩn bị, loại nổ tung này không có dấu hiệu báo trước, trong nội tâm không có chút cảm giác nào. Uy lực nổ tung lớn như thế đã phá hủy thiên địa một tấc vuông.

Vị trí của mỗi người chiếm cứ một không gian, sau đó không gian tại nơi này vặn vẹo và chuyển di, đám người Tô Kính thực lực cường hãn, thân thể không bị phân giải nhưng cũng bị liên lụy, bị ném ra cự ly xa mà không biết.

Tô Kính lập tức dùng mỹ bảo hiểm liên hệ với kẻ khác, cũng không liên lạc được với ai.

Thời điểm này Ngõa Thiết Thú khôi phục tinh thần nhìn chung quanh, xa xa có dãy núi ẩn hiện, có núi sông uốn lượn, trên bình nguyên không có thiên địa một tấc vuông bao phủ, nó bắt đầu bắn ra hào quang sáng ngời.

- Đã tử vong sao?

Tô Kính Quan Tinh Thuật nhìn sang, nhìn thấy những cây cối hoa cỏ kia giống như đình trệ nhưng lại chập chờn theo gió, tính mạng sớm biến mất.

Đúng là chết triệt để ah.

Tô Kính nghĩ thầm, may mắn Bạch Tử Thần thôn phệ mảnh vỡ Tiên giới sinh ra cắn trả, nếu thôn phệ nơi này nói không chừng sẽ tăng thêm sức mạnh, từ đó trở thành chí cao thần nhẹ nhõm cỡ nào.

Mất đi liên lạc, Tô Kính cảm thụ trận pháp trong chiến giáp, còn có thể câu thông Thông Thiên tháp mượn lực lượng. Như vậy cũng tốt, không có Vô Ưu công chúa, hắn có chút kỹ năng không dám dùng, bởi vì tiêu hao chân khí không nhỏ chtuts nào.

Lại cảm ứng chiến hạm mang tới, hắn phát hiện không có tung tích, chuyện này rất không tốt. Tô Kính dừng lại, hắn thả ra một đám thần binh khôi lỗi và kiên tạo tọa độ phòng khi quay về.

Vô Ưu công chúa động thủ muốn xé nát thiên địa một tấc vuông, không nghĩ tới thiên địa một tấc vuông yếu ớt như thế, trực tiếp vỡ vụn làm chiến hạm không có tung tích.

May mắn trên chiến giáp còn có thể liên lạc với hai Thông Thiên tháp. Thật sự không được lại tạo một chiến hạm truyền tống trở về.

Tiên giới dám chinh chiến bốn phía chính là ỷ có vũ khí chiến lược như Côn Luân, có thể phái đại quân tấn công bất cứ nơi nào. Đám người Tô Kính không có Côn Luân, chỉ có hai tòa Thông Thiên tháp là không được. Nhưng bọn họ không cần quân đội quy mô, chỉ cần truyền tống chính mình trở về là được.

Tô Kính kiên nhẫn thiết lập tọa độ tại đây, Tiểu Ngũ Hành trận pháp đặt tại nơi này và cố định trong không gian. Lần này hắn càng cẩn thận, lúc này đặt một khối tiên ngọc vào trong, làm như thế không gian khó sụp đổ.

Sau khi xác định tọa độ, Tô Kính lại thu Ngõa Thiết Thú vào trong Long Xà Bát Cảnh Hồ, Ngõa Thiết Thú có chút không tình nguyện. Tô Kính nói:

- Nơi này phiền toái hơn so với ta suy nghĩ, ngươi đi vào, gặp được nguy hiểm ta cũng thâận tiện chạy trối chết.

Ngõa Thiết Thú đành phải gật đầu tiến vào trong Long Xà Bát Cảnh Hồ. Tô Kính dứt khoát hóa thành hào quang bay đi.

Đi ra ngoài hơn chín ngàn dặm, Tô Kính lướt qua không biết bao nhiêu sơn mạch mới nhìn thấy ngôi chùa lớn. Sơn môn ngôi chùa cao ngàn trượng, phía trên có ba chữ phạn văn biến hóa —— Lôi Âm tự.

Tô Kính bật cười, không nghĩ tới đúng là có.

Lôi Âm tự xây dựng dọc theo núi, ngọn núi này cao nhập vòm trời. Bị hào quang rực rỡ bao phủ nửa phần trên, không biết nó cao bao nhiêu. Nó tỏa ra hào quang sáng rực rỡ cùng loại với cửu thiên cương phong, Tô Kính cũng không muốn bay lên nếm thử thứ này.