Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1564: Cường sát



Đó là một tổn thất lớn, bất quá nếu có thể xử lý cường giả Ngư Nhân kia, liền không có gì lớn rồi.

Ông!

Đại đao chém xuống, Lôi Ngân hóa thành bốn đạo, tạo thành chữ tỉnh (*giếng), Khuyển Thập Lang vung song chùy, đánh văng Lôi Ngân ra, trong tay đã cực kỳ tê dại.

Sở Cửu dựa vào ba ngàn Trạch binh thả ra một kích kia, nếu Khuyển Thập Lang không phải từng vượt qua lôi kiếp, lần này sẽ bị đánh ngã xuống đất.

Chẳng qua là mặc dù Khuyển Thập Lang vượt qua, không có bị thương. Nhưng mà Lôi Ngân không có biến mất, hóa thành lao lung, khốn Khuyển Thập Lang ở chính giữa. Ánh mắt của Khuyển Thập Lang chớp động, muốn chạy trốn ra ngoài, nhưng trong thiên không, Lôi Ngân lần nữa ngưng kết, đại đao của Sở Cửu tiếp tục bổ xuống.

Trong lòng Khuyển Thập Lang kinh hãi, một trăm Yêu binh, đã bị ngăn cách ở bên ngoài, một đao kia, mình chỉ có thể dựa vào lực lượng bản thân chống cự, mà đối phương lại có ba ngàn tinh binh chi viện, trên lực lượng, mình đã thua.

Tô Kính ở trong hầm mai phục cũng cau mày, Khuyển Thập Lang lại về phía trước trăm trượng, mình liền có thể trực tiếp chi viện, hơn nữa có thể ám toán cường giả Ngư Nhân kia. Nhưng kém một trăm trượng như vậy, công kích của mình sẽ bị địch nhân cảm giác đến, không có hiệu quả đánh lén mà nói. Muốn giết chết hai trăm Ngư Nhân mập kia, khó khăn liền quá lớn.

Hai trăm Kình Ngư Nhân, khôi giáp trên người tốt hơn nhiều so với binh sĩ của Tô Kính hiện tại chỉ huy, cùng tinh binh của Tô Kính không sai biệt lắm.

Trực tiếp công kích những Kình Ngư binh này, Tô Kính không nắm chắc nhất cử bắt lại. Ba ngàn Trạch binh, trên người điện quang lượn lờ càng khó giết. Ba ngàn Trạch binh như một chỉnh thể, công kích kỳ một Trạch binh nào, Trạch binh còn lại cũng có thể dùng lực lượng tiến hành chi viện.

Kỹ năng chiến trận của Sở Cửu, Tô Kính cũng có chút ít kiêng kỵ. Lôi Ngân kia uy lực khổng lồ, không thể dùng trang bị cứng rắn ngăn chặn, tránh né mà nói, sẽ tạo thành lao lung. Mà Sở Cửu công kích, liên hoàn đền đáp lại, có ba ngàn Trạch binh chi viện, loại kỹ năng chiến trận này của hắn, liên tục phát mười mấy lần cũng không phải là vấn đề.

Tô Kính cũng là lần đầu tiên đụng phải cường giả Ngư Nhân như vậy, chuyện này, phải tốc chiến tốc thắng, hắn cắn chặt răng, truyền âm cho Khuyển Thập Lang nói:

- Thập Lang, ta muốn phát động Ngũ Hành đại pháo công kích bao trùm, ngươi nghĩ biện pháp phòng ngự đi!

Khuyển Thập Lang thiếu chút nữa khóc lên, Ngũ Hành đại pháo? Phạm vi công kích bao trùm?

Thiếu gia, ngươi đây là muốn ta chết a!

Ngũ Hành đại pháo đích xác là không thể trực tiếp bắn chết cường giả Kim Đan tầng chín, nhưng vấn đề là, Tô Kính nhất định sẽ chế tạo một hoàn cảnh phong bế, để cho uy lực của Ngũ Hành đại pháo gia tăng gấp mấy lần, Khuyển Thập Lang có thể gánh một đợt, nhưng gánh không được đợt thứ hai a!

- Thông Thiên Tháp!

Tô Kính cảm giác đến Khuyển Thập Lang sợ hãi, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhắc nhở một tiếng. Lúc này Khuyển Thập Lang mới an tĩnh lại, song chùy trong tay bay lên bầu trời, chạy thẳng tới Lôi Ngân.

Lợi dụng đạo thuật hoặc Yêu thuật trong Thông Thiên Tháp, mình có thể kháng nhiều mấy phát, hi vọng cường giả Ngư Nhân không có bản lãnh như mình, nếu không mà nói...

Bởi vì hắn không có chạy tới địa điểm mai phục dự tính, Tô Kính không thể không súc địa thành thốn, từ trong rãnh to lao ra, sau đó chung quanh thân thể, Lục Đạo Thần Binh giám hiện ra, mấy trăm đạo thuật đổ xuống.

Ngũ Lôi Định Thân Chú tuy hai mà một, bao phủ Khuyển Thập Lang cùng Sở Cửu ở bên trong. Sở Cửu cũng quá sợ hãi, ngay sau đó phát hiện, đạo thuật này chẳng qua là quấy nhiễu tốc độ của mình, không có bao nhiêu lực sát thương.

Trên người của hắn, lôi quang nổ vang, ba ngàn Trạch binh mang cho lực lượng kháng lôi điện cường đại. Đang kỳ quái tại sao đối phương làm như vậy, trong thiên không, Liệt Dương Thần Hoàng hạm chiếu xuống ngũ thải quang mang.

Trên mặt đất, một đóa mây hình nấm theo tiếng nổ mạnh kịch liệt bay lên trời.

Sở Cửu cảm giác chung quanh mấy dặm, Thiên Địa Nguyên Khí sụp lui, dẫn đốt, hóa thành năng lượng Ngũ Hành vô cùng tinh khiết, lẫn nhau kích thích, dẫn nổ. Bởi vì Ngũ Lôi Định Thân Chú, nếu hắn đi, ba ngàn Trạch binh cùng hai trăm Kình Ngư binh sẽ bị oanh giết thành tro.

Sở Cửu vung đại đao lên, chậm chạp ở trên đỉnh đầu tạo thành một Lôi Ngân, Khuyển Thập Lang ở trong lúc nổ tung, khôi giáp sau lưng cũng nổ thành màu đen, hắn cố nén đau đớn, kích thích trận pháp trong khôi giáp, ở trong Thông Thiên Tháp, mượn tới một đạo thuật phòng ngự... Tiên Nguyên Bích Chướng.

Đây là đạo thuật bắt chước Tiên thuật mà thành, dựa vào lực lượng bản thân, cơ hồ không cách nào kích thích, đừng nói trong nháy mắt phóng ra. Này tất cả đều là lệ thuộc vào Thông Thiên Tháp, Khuyển Thập Lang mới có thể nhanh chóng tiến hành hai lần phòng ngự.

Oanh!

Đạo Ngũ Hành đại pháo thứ hai oanh xuống, Lôi Ngân tan biến, ba ngàn Trạch binh trong nháy mắt thiếu một ngàn hai trăm.

Một trăm Yêu binh của Khuyển Thập Lang chết sạch sẽ. Tô Kính tay cầm song đao, cả người núp ở trong ánh đao, lao thẳng tới Sở Cửu, cách nhau trăm trượng, ánh đao kia đã tới sát.

Đại đao của Sở Cửu đột nhiên bổ xuống, Lôi Ngân bao phủ tới. Lại nghe được giữa không trung có một tiếng vang thật lớn, ánh đao đụng vào nhau, song đao Tô Kính lâm thời dùng nát bấy, đao thế của Sở Cửu ngừng một chút, đạo Ngũ Hành đại pháo thứ ba đã oanh kích xuống.

Phốc!

Sở Cửu phun ra một ngụm máu màu vàng, lại nhìn Tô Kính trong tay, Ngũ Sắc Thần Quang lóe lên, một Nghịch Lân Mâu thành hình, đã đến trước mặt Sở Cửu.

Oanh!

Ngũ Hành đại pháo bộc phát ra uy lực, Sở Cửu cùng Tô Kính bị oanh kết kết thật thật. khôi giáp trên người Tô Kính hiện ra quang huy của Tiên Nguyên Bích Chướng, trực tiếp ngăn cách công kích của Ngũ Hành đại pháo. Sở Cửu lại phun ra một ngụm máu tươi, đại đao rời khỏi tay.

Tô Kính mừng rỡ, mình không có dùng ra bao nhiêu lực lượng, là có thể chém giết một cường giả như vậy, nếu địch nhân không cam lòng mà nói, phái ra càng nhiều người đến, như vậy mình có thể thành mồi nhử tốt nhất rồi.

Đinh!

Nghịch Lân Mâu đâm vào trên ngực Sở Cửu, không có đâm vào. Sở Cửu nhe răng cười, ngoắc muốn bắt đại đao trở về, bỗng nhiên ngực đau nhức, phảng phất như cả trái tim bị chấn nát bấy.

Tô Kính cười lạnh, nếu Ngũ Sắc Thần Quang dễ ngăn như vậy mà nói, cũng sẽ không trở thành đòn sát thủ của Khổng Tước Đạo Cung rồi.

Lúc này Sở Cửu mới phát hiện, Trạch binh cung cấp lực lượng thiếu rất nhiều. Ngũ Hành đại pháo đã oanh xuống đợt thứ tư, Liệt Dương Thần Hoàng hạm vô lực tái chiến, bay đi, nhưng mà bên cạnh Sở Cửu, chỉ còn lại có hơn hai trăm Trạch binh, hơn bảy mươi Kình Ngư binh.