Tiễn Tứ Thập Cửu mồ hôi đầm đìa, sau khi thành tựu Chân Tiên thì hắn không chảy mồ hôi. Tại sao vừa rồi mình bị bị Khuyển Thập Lang khống chế được? Phải biết rằng chính mình cho một khối tiên ngọc, bản thân không phải thừa nhận thực xin lỗi Khuyển Thập Lang sao.
Đây là vận mệnh liên quan, chính mình tự mình thừa nhận chuyện gì, sau khi bị pháp tắc ảnh hưởng thì hậu quả vô cùng đáng sợ.
Khuyển Thập Lang không phải muốn tiên ngọc của mình, mà là tương lai.
- Đa tạ sư bá.
Tiễn Tứ Thập Cửu không có quên cảm tạ Tô Kính. Nếu không phải Tô Kính ngăn cản thì mình không may.
- Thập Lang chỉ nói đùa với ngươi, ngươi bỏ qua cho. Gia hỏa này đôi khi không làm người ta yên lòng, tốt nhất đừng cho hắn bắt được tay cầm gì đó.
Tô Kính nói nghiêm túc.
Tiễn Tứ Thập Cửu lại chảy mồ hôi, gật đầu đồng ý.
Khuyển Thập Lang nhìn hắn, nói:
- Ngươi không thể phối hợp một chút được sao?
Tiễn Tứ Thập Cửu nghiêm mặt nói:
- Được sư phó đồng ý mới được. Khuyển huynh giơ cao đánh khẽ.
Tô Kính không hề để ý tới, Tiễn Tứ Thập Cửu lại không ngốc, chính mình nhắc nhở còn bị trúng chiêu vậy thì không có thuốc chữa. Hắn nhìn vào sâu trong lỗ đen, Địa Tiên chi tổ, còn tốt hơn cảnh giới vô thượng nhiều, chính có năng lực quan sát bầu trời, năng lực khống chế quá cường đại.
Người khác nhìn không ra trong hắc động xảy ra chuyện gì, Tô Kính có thể.
Sau khi Tô Mộ tiến vào, đã tìm được nơi có hỗn độn chi khí, hơn nữa nàng dùng hỗn độn thần hỏa tiến hành hấp thu luyện hóa. Trong hắc động không có địch nhân. Tô Mộ chỉ dùng một thành lực lượng hấp thu, tùy thời chuẩn bị chiến đấu.
Tô Kính quan sát lỗ đen, hắn hao tổn nhỏ nhất, đám người Ưng Dương cãi nhau, căn bản không quan tâm chuyện khác.
Hắn nhìn Tô Mộ rút lực lượng hỗn độn cuối cùng của vũ trụ này, bất an trong nội tâm cũng bình phục trở lại. Phật đà sợ nhất Tô Mộ làm chuyện như vậy nhưng mà Phật tổ không thể nhìn thấu tương lai, cảm giác mình và Tô Mộ nguy hiểm mà thôi.
Nếu không hắn sẽ không tiếc bất cứ giá nào cũng phải ra lệnh khế ước giả lưu mình trong tinh vực.
Một bước sai, từng bước sai, xem nhẹ kết quả của mình chính là muốn trảm thảo trừ căn mà thôi. Nhưng mà Tô Mộ rút chậm như vậy dường như là có chút vấn đề, chính mình một đường đi tới. Hậu kỳ cũng không có giấu diếm hành tung gì đó. Nếu Phật tổ không xuất quân, cảm thấy khế ước giả lực lượng chưa đủ sẽ dẫn lực lượng khác tới đây.
Chính mình hiện tại là Địa Tiên chi tổ nhưng không có nắm chắc thủ hộ tốt lỗ đen này.
Cũng may khu vực lỗ đen dừng lại không có Kim Tiên nào, hạm đội chỉ có thể chờ ở xa xa, lúc này đang tính toán thời gian. Bỗng nhiên hỗn độn chi bên trong có con rắn nhỏ bạo phát, nó nhe răng cắn cổ Tô Mộ.
Tô Mộ nhíu mày cười nói:
- Đợi ngươi đã lâu.
Tô Kính kinh ngạc, mình không có phát hiện ra thứ này tồn tại, nếu là mình không chuẩn bị có lẽ sẽ bị đánh lén thành công. Hôm nay Tô Mộ dùng ngón tay nắm cổ con rắn và nói:
- Thần phục với ta. Lưu ngươi một mạng.
Con rắn nhỏ không có phản ứng, Tô Mộ dứt khoát đầu nhập nó vào hỗn độn thần hỏa. Lúc này con rắn nhỏ kêu to tha mạng.
- Muộn rồi, đầu hàng phải làm sơm, ngươi chưa nghe nói qua?
Tô Mộ không để ý tới con rắn nhỏ cầu khẩn, hai tay nắm chặc, trong hỗn độn chi khí còn có mười một sinh vật kỳ quái khác xuất hiện. Đều đưa vào trong hỗn độn thần hỏa.
Mười một sinh vật cổ quái bắt đầu chửi bới con rắn nhỏ, ý tứ không ngoài việc bạo lộ mọi người.
- Những gia hỏa này là cái gì?
Tô Kính hoàn toàn không biết gì cả, cho nên mới mạo hiểm liên lạc với Tô Mộ.
Tô Mộ không nghe thấy Tô Kính nói, Tô Kính tức cười, lỗ đen này mình có thể quan sát, không phải có thể tùy ý truyền âm. Lực lượng lỗ đen trái với tinh bích, có lẽ quy tắc của nó không có cường đại nhưng cũng không phải tiên thuật của mình có thể đột phá.
Tô Mộ không có lại rút hỗn độn chi khí, nàng kiên nhẫn luyện hóa mười hai sinh vật cổ quái.
Thời gian ngày từng ngày trôi qua, Tô Kính cảm giác gặp nguy hiểm tới gần, nếu như chờ đợi nữa, tối đa nửa năm nguy hiểm sẽ hàng lâm. Hắn cho tới bây giờ chưa từng dự cảm chính xác như thế này, hắn muốn đi vào trong lỗ đen nhắc nhở Tô Mộ, lại nhìn thấy Tô Mộ làm thủ thế bảo hắn yên tâm.
Tô Kính không có vọng động, tiếp tục chờ bên ngoài lỗ đen, Tô Mộ nhanh chóng luyện hóa mười hai sinh vật, đại khái một tháng sau mười hai sinh vật đã bị hỗn độn thần hỏa luyện hóa.
Thiên Tru thần nhãn dò xét bốn phía, tấm chắn yếu nhất phát sinh biến hóa vi diệu. Trên tấm chắn mười hai sinh vật hiện ra rất sống động, chúng chạy khắp tấm chắn. Dường như mặt ngoài tấm chắn là đại thế giới.
Sau khi bổ sung nhược điểm này, Tô Mộ klaij dẫn phát Thiên Tru thần nhãn chung quanh thân thể, lúc này âm thanh kim thiết vang lên suốt nhiều giờ và dừng lại.
Tô Mộ thậm chí có bộ dạng mệt nhọc, nàng nghỉ ngơi một ngày lại đi vào trong lỗ đen, không có tiếp tục rút hỗn độn chi khí.
- Như thế nào?
Tô Kính nhìn ra, Tô Mộ không phải nói không muốn, mà là bất lực.
- Ở bên trong khôi phục quá chậm, ta cần ổn định mới được.
Trong hai mắt Tô Mộ mang theo mệt nhọc cực độ. Tô Kính nói:
- Còn có bốn tháng hai mươi tám ngày, đó là thời gian tối đa của ngươi, nếu như ngươi vẫn không thể hoàn thành, hạm đội chúng ta lưu phía trơớc sẽ nổ tung, sau đó địch nhân sẽ xông tới, ta không thể giữ vững vị trí lỗ đen.
- Đầy đủ, ca, ngươi biết đây là vật gì không?
Tô Mộ giơ tay thứ ba lên, hỗn độn thần hỏa bộc phát bốn phía.
- Ta cũng đang muốn biết rõ.
- Mỗi vũ trụ đều ra đời trong hỗn độn, trong hỗn độn sẽ xuất sinh sinh vật cường đại tiên thiên mà thành, thần linh tự tại. Mười hai sinh vật này là kẻ cạnh tranh thất bại, không thể hình thành lực lượng huyết mạch, chúng không thể khai chi tán diệp. Chúng có được pháp tắc là thứ vũ trụ này thiết hụt. Thời kỳ Thái Sơ có rất nhiều sinh vật ý đồ săn giết chúng, Lôi Long cũng ưa thích làm vấn đề này.