Hồng Liên Bảo Giám

Chương 2104: Vực sâu (2)



Tiểu ngũ hành trận mở ra, Tô Mộ đi đầu, nàng đứng ở vị trí kim, Tô Kính đứng ở vị trí thủy, khoảng cách Tô Mộ rất gần. Tô Mộ mạnh nhất chính là điều khiển hỗn độn yêu thần binh, mọi người cũng không có ý kiến. Vô Ưu công chúa đặt song song với Tô Kính và tiếp ứng với Tô Mộ.

Mất đi Tô Mộ, mọi người chạy trốn không có vấn đề, tiến công sẽ có áp lực.

Thiên Tru thần quang mũi tên tác dụng quá lớn, người khác bằng vào trang bị cũng không phóng thích ra. Thời điểm mấu chốt, một mũi tên có thể cải biến cách cục. Huống chi hôm nay Tô Mộ có thể liên xạ bốn mũi tên, tăng thêm lòng bàn tay nàng có Thiên Tru thần nhãn còn cường đại hơn thiên tru thần tiễn, đối mặt cường địch như thế, bọn họ không thể bỏ qua nàng.

Tốc độ phi hành của hỗn độn yêu thần binh vượt qua độn pháp của Chân Tiên. Trong vực sâu không gian có chút hỗn loạn, một ít không gian trọng điệp với nhau uy hiếp độn thuật.

Phi hành thuần túy như thế này, tốc độ nhanh hơn nữa cũng còn dư lực. Ba vạn hỗn độn yêu thần binh bay thẳng xuống dưới, mỗi khi phi hành vạn dặm sẽ hoa tổn chừng ba trăm, Tô Mộ lại lấy trong long châu ra ngoài để bổ sung, từ đó bảo trì số lượng ba vạn.

Vực sâu còn sâu hơn bọn họ tưởng tượng, đại khái phi hành bốn ngàn vạn dặm, thần niệm của đám người Tô Kính mới tính là chạm đáy. Tốc độ của hỗn độn yêu thần binh đột nhiên giảm xuống, lúc này âm thanh thu cánh vang lên, cải thành phi hành không cánh, bọn chúng têến vào trạng thái chiến đấu, tốc độ chậm một chút nhưng tùy thời có thể tấn công.

Cuối vực sâu quá mức bình thường, nơi này có bùn đất và cỏ dại sinh trưởng, thần thức khó tỏa ra ngoài, cảnh giới vô thượng cũng chỉ có thể khống chế trong phạm vi ngàn dặm..

Trước mặt Tô Mộ có hỏa diễm tỏa sáng.

Gần đây mọi việc không thuận, không có giết Hán Anh, cũng không có giết chủ thần phân thân nên lưu lại phiền toái nhỏ. Tô Mộ cảm giác mình nên nghiêm túc một chút. Lần sau gặp phải dịch nhân gì, tốt nhất giết ngay là được.

Nếu không chết thì về sau sẽ là kiếp số.

Cỏ xanh dưới chân chập chờn quấn lấy chân trần của Tô Mộ, trên lá cây có thứ gì đó vặn vẹo như tóc, ý đồ đâm vào làn da Tô Mộ.

Làn da Tô Mộ còn chắc chắn hơn cả tấm chắn của nàng, đó là tồn tại tương đương tinh bích.

Tô Mộ cúi đầu nhìn cây cỏ. Xem ra ma thảo muốn ăn gì đó, trên thực tế, đây là ý chí vực sâu dò xét, Tô Mộ không quan tâm và phất tay, trên bầu trời, ba vạn yêu thần binh tuyển một hướng sau đí tùy ý bay đi.

Trong ngàn dặm không có bóng người, hẳn là đáp xuống không đúng. Chủ thần muốn lại tới nơi này cũng có truyền tống trận hoặc là trùng động.

Bởi vì pháp tắc tại nơi này nên trùng động không quá ổn định. Cổng truyền tống an toàn hơn một ít, sẽ có người canh giữ truyền tống trận, nếu không mỗi lần cách không sửa chữa sẽ lãng phí thời gian cực lớn.

Khả năng tu bổ truyền tống trận như vậy tiêu hao hết năng lượng, sẽ cưỡng éo chủ thần bản thể xé rách không gian và trực tiếp hàng lâm.

- Tìm một cái truyền tống trận.

Tô Mộ ra lệnh, ba vạn hỗn độn yêu thần binh tản ra, lúc này tìm kiếm phạm vi chung quanh.

Trong vực sâu này có sinh vật cường đại, Tô Mộ rất xác định nhưng chúng còn cách vô cùng xa xôi. Nếu tao ngộ nhất định phải đánh một chầu.

Yêu thần binh là chiến sĩ hợp cách, chúng không có nhiều trí tuệ, Tô Mộ tạo đủ để làm bia đỡ đạn.

Đi đại khái sáu canh giờ, Tô Kính nhíu mày, vực sâu này khác với hắn tưởng tượng, chính mình cảm giác với lục dục thiên ma phân thân u tương đối yếu ớt, đã không cách nào mượn nhờ lục dục thiên ma phân thân trực tiếp truyền tống.

Cũng may phi hành ngàn vạn dặm về phía trước điều này có thể lực có thể khởi động, có Ngân Hà hào tại đây, dùng phương thức phản trọng lực bay đi, một ngàn vạn dặm cũng không tốn bao nhiêu thời gian của bọn họ.

Ma thảo dưới chân Tô Mộ bị bước chân của nàng chặt đứt, chung quanh chỉ còn nghe tiếng vỗ cánh, hỗn độn yêu thần binh lúc này chịu tải thần thức cảnh giác của đối phương, hỗn độn yêu thần binh thấy cái gì cũng truyền tin tức cho Tô Mộ.

- Tìm được... Tính toán là địch nhân a.

Tô Mộ bất đắc dĩ địa tăng thêm tốc độ, nàng phát hiện ma vực ngủ say trong vực sâu thức tỉnh. Thứ này căn bản không có cách nào trao đổi, đó là cây nấm cực lớn.

Cây nấm cao hơn sáu mươi trượng, trên cây nắm có ký sinh trung là ma trùng thật nhỏ. Ma trùng và cây nấm là nhất thể, chúng sống nhờ vào nhau. Cây nấm cung cấp dinh dưỡng cho những ma trùng, ma trùng bảo hộ cây nấm không bị người ăn tươi.

Cây nấm bị người khác ăn tươi, ma trùng sẽ chết đói. Loại quan hệ này tương đối vững chắc. Phạm vi mấy vạn dặm chung quanh cây nắm cũng không tìm ra gốc cây nấm thứ hai xuất hiện, từ đó có thể triệt hạ đối thủ cạnh tranh.

Khí tức hỗn độn yêu thần binh chọc giận cây nấm, nó phóng độc trung ngăn cản yêu thần binh.

Thiên chư thần quang tiễn cách không một bắn một phát trúng vào cây nấm lớn kia. Cây nấm không cách nào di động, trên đầu cây nấm thả ra phòng nưự trùng điệp cũng không có ngăn cản thiên chư thần quang tiễn xuyên thấu.

Ở chỗ này thiên chư thần quang tiễn mất đi ưu thế tốc độ tuyệt đối, từ đó gia tăng thuộc tính sắc bén.

Cây nắm khổng lồ trúng một tiễn lập tức uể oải, những ma trùng kia mất đi khống chế nên kêu loạn phát động công kích. Hỗn độn yêu thần binh há miệng phun ra hỏa diễm màu đen, ngọn lửa này nối thành một mảnh và đốt cháy sạch toàn bộ ma trùng..

Nếu cây nấm không có bị thương còn có thể khống chế chúng, hiện tại những ma trùng kia bị hỏa diễm chứa khí tức hỗn độn đốt cháy thống khổ sống không bằng chết.

Tô Mộ xung trận ngựa lên trước, Lôi Long giác kích xoay tròn và tìm cơ hội, vượt qua ma trùng, một kích cắt cây nấm khổng lồ làm hai nửa.

- Quá yếu.

Tô Mộ thu hồi Lôi Long giác kích và lắc đầu.

Nàng cũng không có thoát ly đội ngũ, đổi lại người khác, muốn tru sát cây nấm không biết hao phí bao nhiêu tâm tư. Chiến kích của nàng là năng lượng tạo thành, trong đó có vật chất hóa thuộc tính, lực sát thương không nói, căn bản không sợ hiệu quả ăn mòn gì đó, cũng không quan tâm bất cứ hiệu quả xạ thuật nào.

Đổi lại người khác, cho dù là vô thượng tiên khí,lúc đánh trúng nấm độc đều chịu tổn hại. Đương nhiên tru sát ma vật không thể di động, người ở đây cũng có thể làm được nhưng không có nhẹ nhõm giống như Tô Mộ đồng mà thôi.

Tô Kính cầm Nghịch Lân Mâu là pháp tắc biến thành, nếu cây nấm chỉ ăn mòn cũng có hiệu quả phản kích, Tô Kính công kích đều nằm trong phạm vi bản thân thừa nhận.