Hồng Liên Bảo Giám

Chương 238: Chuyên gia vũ khí (Thượng) (1)



Đạn pháo bằng đá, bên trong trống rỗng chứa nhiên liệu bằng rượu thuần và độc dược.

Vô Ưu công chúa nghe Tô Kính giới thiệu tính chất của thứ này, khuyên:

- Bỏ đi, Lạc Xà bẩm sinh không sợ lửa, trừ phi là lửa thuật đạo ngưng kết ra có nhiệt độ cao hơn, còn loại lửa này với Lạc Xà tựa như tắm nước lạnh.

Tô Kính không nản lòng, hắn mới chỉ thiết tưởng đạn pháo lửa, có rất nhiều cách nâng cao nhiệt độ lửa, ví dụ phân giải thuốc nổ, trừ bỏ chất liệu dễ cháy nổ là có thể nâng cao nhiệt độ đốt nhiên liệu.

Khương Phong tiếc nuối nói:

- Đáng tiếc lần này không mang chiến xa đến, không thì có thuật đạo liên mỗ pháo bắn Băng Sương phù đạn là có thể giảm chậm tốc độ Lạc Xà, khá an toàn.

Khương Phong chỉ đoán mò, đến thế giới này chủ yếu là săn bắn, mục tiêu nguy hiểm duy nhất là Tiểu Lĩnh Chủ, ai biết khu vực này xuất hiện Lạc Xà.

Giống như nông dân ở thế giới Thần Châu ít khi quan tâm châu chấu, vì châu chấu vừa xuất hiện đế quốc sẽ phái luyện khí sĩ đi tiêu diệt. Từ khi dựng nước đến nay đất đai của Đông Tần đế quốc chưa từng có nạn châu chấu.

Cho nên lần này săn bắn không mang theo chiến xa, chiến xa là vũ khí ít nhất phải có biên chế năm trăm người mới được trang bị, săn bắn quy mô nhỏ mang theo chiến xa không có ích gì.

Tô Kính nói một câu hấp dẫn mọi người tụ lại:

- Nếu là chiến xa chở nó thì ta có một chiếc.

Một hoàng tử không biết hình dung như thế nào:

- Tiêu Dao Hầu thật là...khí phách.

Một chiếc chiến xa? Nó chiếm không gian lớn cỡ nào, để mở ra trang bị không gian lớn như thế cho Tô Kính chắc chắn là đặc chế hoặc đạo khí đặc biệt. Hoàng tử vốn định nói là giàu, nhưng người có tiền chưa chắc có thực lực khiến Tô Kính tùy thân mang theo chiến xa.

Tô Kính không biết rằng vòng tay của hắn là loại kỳ lạ trong đạo khí, tính an toàn rất kém nhưng không gian chứa vật thể thì khiến người trố mắt.

Vô Ưu công chúa thúc giục Tô Kính:

- Mau lên đi!

Các huynh đệ của nàng mang theo hơn một trăm binh sĩ phòng ngự công kích của Lạc Xà suốt một canh giờ? Đó là kết quả về mặt lý luận, chỉ dùng thuật đạo mô phỏng luyện tập, Vô Ưu công chúa không chắc có thể phòng ngự một canh giờ nổi không. Điều này thành lập trên cơ sở không ai sai sót, bên Lạc Xà không xuất hiện yêu thú khác.

Đáng mừng là mặc dù Lạc Xà hung tàn nhưng trí lực quá thấp, tương đương với côn trùng. Lạc Xà chỉ dựa vào bản năng và hành vi quần thể để sinh tồn, nơi chúng đi qua sinh vật dưới Kim Đan không thể chống cự bị Lạc Xà ăn mất rồi sinh ra nhiều trứng nhét sâu xuống lòng đất, chờ lần sau bùng nổ.

Tô Kính lập tức lấy bốn bánh xe ra khỏi vòng tay, phớt lờ ánh mắt quái dị của mọi người, hắn lấy các linh kiện chiến xa ra chất đống chiếm khoảng trống mấy trượng.

Đôi tay Tô Kính nhanh chóng lắp ráp linh kiện chiến xa, mỗi khi hai linh kiện gắn vào nhau hắn sẽ phát ra một chút chân khí kích phát phù văn có trên linh kiện. Sau đó hai linh kiện khít chặt vào nhau như vốn chỉ là một thể.

Chưa đến ba phút Tô Kính đã lắp xong chiến xa. Đám người Vô Ưu công chúa hơi kính nể Tô Kính. Tách rời rồi lắp ráp chiến xa đế quốc không khó, lúc thiết kế chiến xa đã có tính năng như vậy. Nhưng tách rời tỉ mỉ như Tô Kính chẳng khác nào thiết kế lại chiến xa. Sau khi tổ hợp độ cứng của chiến xa càng mạnh, có thể chịu đợt vũ khí hạng nặng trùng kích.

Trận pháp thuật đạo trên chiến xa không thiếu cái nào, Tô Kính lấy ra một đống linh kiện bắt đầu lắp ráp xa nỗ kiểu hàng loạt. Bên dưới xa nỗ có một hộp máy to, động lực bên trong là một yêu thú loài nhện phun tơ, bánh xe quấn quanh, khi kéo đến giới hạn dài nhất thì qua truyền động lực treo trên các bánh răng, cung cấp động lực bắn cho ống nõ.

Tơ nhện kéo căng, động lực hoàn toàn giải phóng có thể bắn ra mấy ngàn mũi nỗ tiễn. Hộp nỗ của chiến xa đế quốc mẫu tiêu chuẩn là hai trăm nỗ tiễn, có thể bắn hết trong một phút rưỡi.

Mọi người nhìn Tô Kính lấy nhiều thứ ra, Khương Hoàn nói ngay:

- Ai có dược tề thích hợp mau bôi lên nỗ tiễn!

- Ta có!

- Ta có Khổ Tâm độc, phải thấy máu mới được!

Khương Hoàn gần như rống to:

- Ai có thể làm mũi tên càng sắc bén?

Vì Khương Hoàn thấy lấy ra từng bó nỗ tiễn, nỗ xa không thể nào tiêu diệt hết Lạc Xà nhưng dư sức phong tỏa năm khe hở. Nỗ tiễn của Tô Kính là mũi tên tinh cương, hầu như chỉ bắn một lần, phần mũi tên bén là cương thiết tốt nhất.

Vậy là đủ rồi, cộng thêm thuật đạo thuộc tính sắc bén cơ bản có thể bắn thủng lớp da dày của Lạc Xà.

Trên bầu trời vẫn có Lạc Xà không ngừng thử xuyên qua bình chướng hình thành từ ánh sáng trắng. Nhưng xuyên qua ánh sáng trắng rồi người Lạc Xà bốc khói trắng, trong phút chốc người cứng ngắc, bị Yên Vân thú dễ dàng đạp nát. Sau khi chết mấy trăm con Lạc Xà thì không con nào thử đường trên không nữa.

Binh sĩ canh giữ năm lỗ hổng đằng trước tăng lớn áp lực.

Khương Phong lấy làm lạ hỏi:

- Tô Kính, sao ngươi tùy thân mang theo nhiều quân giới vậy?

Mang theo nỗ xa còn dễ giải thích, mọi người nhìn là biết Tô Kính dùng nỗ xa để nghiên cứu, xe có nhiều tật xấu. Nhưng cơ bản thiết kế đã hoàn thành. Đống nỗ tiễn là vật tư trong quân bình thường, không có dấu hiệu bị cải tạo.

Tô Kính trả lời:

- Vừa lúc gom một mớ, ta muốn cải tạo mũi tên, đã làm hỏng mấy ngàn cây.

Đúng là Tô Kính có nghiên cứu cải tạo mũi tên, hắn cảm thấy chuyện này rất thú vị.

Hình dạng tiêu chuẩn tên đế quốc là tam giác, có ba mặt, mỗi mặt nếu đều thêm phù văn thì là phù tiễn. Tô Kính cảm thấy có rất nhiều chỗ có thể cải tiến, ví dụ mặt bên rộng, tăng thêm phù văn trong lỗ thủng có thể nâng cao tầm bắn của nỗ tiễn gấp mấy lần, có thể khống chế độ chính xác và quỹ tích bắn.

Đừng nói nỗ tiễn, thời đại trên Trái Đất đã có thể cải tạo viên đạn đơn binh, để viên đạn bay đường cong. Có vi tính đan binh có thể tính đường đạn đạo, bắn chính xác nhất.

Khương Phong lại cảm thán rằng:

- Ngươi không đi Luyện Khí Ti của hoàng gia thật đáng tiếc.

Tô Kính phớt lờ Khương Phong, vào Luyện Khí Ti của hoàng gia là không thể từ chức, có quá nhiều cơ mật ở bên trong. Bắt đầu có người bôi độc lên bó nỗ tiễn, tẩm độc là môn kỹ thuật, phải tiết kiệm độc dược vừa khiến chất độc kéo dài lâu chút, nhưng giờ không sao, quan trọng nhất là tránh cho thương vong.