Hồng Liên Bảo Giám

Chương 277: Chỉ hươu bảo ngựa



May mắn không lâu sau Khuyển Thập Lang vào cửa, phía không xa ngoài cửa là mười binh sĩ đế quốc tụ tập nhìn vào trong tiệm.

Bọn họ biết trong tiệm có người Tô gia, Tiêu Dao Hầu Tô Dương cũng là người Tô gia, là cấp trên của họ. Nếu người Tô gia đồ sát máu me tại đây thì đám binh sĩ phải đứng ra ngăn cản. Nên Khuyển Thập Lang túm hai người trở lại, gã không giết người thì đám lính cũng chỉ đứng ngoài cửa nhìn.

Nếu hai người kia lỡ chết, dù sao số người chết ít ỏi, đám lính sẽ suy xét làm sao phủi trách nhiệm.

Khuyển Thập Lang lôi hai người vào có một là luyện khí sĩ Tiên Thiên kỳ bị gã đá gãy chân, một người khác là võ giả mặc giáp da bông, cảnh giới không bằng Tiên Thiên kỳ kia. Hai người có thực lực mạnh nhất trong nhóm người Lý gia. Luyện khí sĩ còn đang hôn mê, võ giả thì tỉnh táo, bị Khuyển Thập Lang bóp cổ không thể nhúc nhích.

Khuyển Thập Lang bóp cổ hai người ném mạnh xuống ghế. Luyện khí sĩ hôn mê tỉnh dậy ngay.

Khuyển Thập Lang dán sát mặt vào lớn tiếng hỏi:

- Huynh đệ sao xỉu vậy?

Luyện khí sĩ vừa mở mắt đã thấy rõ thế cục, gã có ngốc mấy cũng biết mình bị lợi dụng. Gã không cách nào né thoát một cước vừa rồi của Khuyển Thập Lang, những người ngồi quanh cái bàn lớn khác vốn lười nhúc nhích.

Luyện khí sĩ còn ấm ức mình bị thua:

- Một cước kia ngươi dùng chiêu thức gì?

Cảnh giới của đối phương chưa chắc cao hơn gã nhưng một cước kia tựa như thiên ngoại phi tiên, không dấu vết bắt lấy.

Khuyển Thập Lang đắc ý khoe:

- Chiêu của ta gọi là chó vàng đi tiểu.

Luyện khí sĩ tức giận quát:

- Mạng của ta đã nằm trong tay ngươi, tại sao còn nhục nhã ta?

- Huynh đệ, ta nhục ngươi làm gì? Chó vàng đi tiểu, tên như ý nghĩa, khi muốn tiểu thì đá ra một cước, chân đó như chân thần, huynh đệ...

- Ta không phải huynh đệ của ngươi!

- Đừng dỗi.

Khuyển Thập Lang vỗ cái chân gãy của luyện khí sĩ:

- Năm xưa ngươi dứt sữa liền bỏ nhà đi, nghe nói bị người Lý gia Định châu bắt, thành nô lệ rồi?

Luyện khí sĩ tức xì khói, tuy gã là đệ tử vòng ngoài của Lý gia nhưng lai lịch rõ ràng, sao có thể bị bắt đi làm nô lệ?

Khuyển Thập Lang nói bậy bạ:

- Lý gia thật là khinh người quá đáng, hại huynh đệ của ta chịu khổ nhiều năm như vậy, quên luôn xuất thân của mình. Trời ơi, là kẻ nào mất trí phát cuồng che đi linh hồn của ngươi, còn khống chế ngươi?

Luyện khí sĩ máu nóng dồn lên não sắp tẩu hỏa nhập ma.

Đám đệ tử Tô gia nhóm Tô Tiên hào hứng xem Khuyển Thập Lang đùa giỡn luyện khí sĩ Lý gia. Lý gia dùng thủ đoạn ti tiện kích động Tô Tiên, nàng rất thích thú cách làm của Khuyển Thập Lang.

Tiểu yêu thuộc hạ của Tô Kính hơi thú vị đây.

Mắt luyện khí sĩ đỏ ngầu khàn giọng quát:

- Ta không phải huynh đệ của ngươi!

Khuyển Thập Lang nước mắt lưng tròng, khóc ròng nói:

- Huynh đệ, chẳng lẽ ngươi thật sự không nhớ ra chút gì sao?

Luyện khí sĩ nhìn biểu tình của Khuyển Thập Lang làm gã hầu như tin tưởng, còn thẫn thờ nhớ lại lúc nhỏ.

Vẻ mặt bi thương của Khuyển Thập Lang đổi sang quyết tuyệt:

- Không sao, đời này chúng ta không làm huynh đệ được thì kiếp sau đi.

Khuyển Thập Lang há mồm cắn. Luyện khí sĩ vốn không đề phòng, bị Khuyển Thập Lang cắn cổ họng xé mạnh, yết hầu kèm da bị xé đứt, máu tuôn như suối phun ướt mặt Khuyển Thập Lang.

Khuyển Thập Lang thấy luyện khí sĩ đã chết, gã dùng tay áo lau máu dính trên mí mắt, quay đầu vỗ vai một võ giả khác:

- Huynh đệ cũng không nhớ ca ca sao?

Võ giả muốn phản bác bỏ: Ta không phải huynh đệ của ngươi!

Nhưng có vết xe đổ luyện khí sĩ ngay trước mắt, mặt Khuyển Thập Lang dính đầy máu, dù biểu tình của gã dịu dàng mấy cũng trở nên dữ tợn đáng sợ.

Binh sĩ ngoài cửa hơi ồn ào, thập trưởng dẫn đầu kéo lại đồng liêu đứng cạnh mình nói nhỏ:

- Bọn họ đang nhận người thân, đừng quấy nhiễu.

Khuyển Thập Lang dịu dàng hỏi:

- Xem ra ngươi nhớ đến ca ca ta đây. Huynh đệ hãy nói xem mấy năm nay sống thế nào trong Lý gia? Có khổ không?

Võ giả run cầm cập không dám phản bác, không biết nên trả lời thế nào.

Khuyển Thập Lang thè lưỡi liếm máu dính khóe miệng:

- Huynh đệ, ta biết. Ngươi khác với hắn, chắc chắn ngươi nhớ được chút gì, ví dụ ai xúi ngươi đến để cùng ta cốt nhục tương tàn?

Góc đại sảnh, một chỗ gần cửa sổ nhỏ, một nam nhân trung niên đập bàn đứng dậy:

- Đủ rồi! Các ngươi đừng quá đáng!

Lúc người này ngồi ở chỗ đó chỉ là luyện khí sĩ Dẫn Khí Nhập Thể, khi đứng dậy thì khí thế tăng vọt trong phút chốc lên cảnh giới đỉnh Trúc Cơ.

Khuyển Thập Lang thầm giật thót, gã không đánh lại nam nhân trung niên. Nhưng ngẫm lại có một đống người đứng sau nhìn, tất cả là hậu thuẫn mạnh mẽ, Khuyển Thập Lang cắn răng xoay người lại nhìn luyện khí sĩ đó.

Khuyển Thập Lang hỏi:

- Chẳng lẽ là ngươi làm?

Nam nhân trung niên lạnh lùng hỏi:

- Ta làm cái gì?

Tuy Tô Tiên có mặt ở đây cũng không thể làm gì gã. Gã là đệ tử hạch tâm của chi nhánh gia tộc, có tên có họ, Tô Tiên mà xuống tay sẽ dẫn đến luyện khí sĩ Kim Đan kỳ của Lý gia, những người này không quay về Dực châu được.

Tô Tiên cau mày, Lý gia chơi thật sao?

Với thủ đoạn cả nàng thì có là luyện khí sĩ Kim Đan nhị trọng cũng không thoát khỏi tay nàng được. Nhưng nơi này rất gần Định châu, cách xa Dực châu, nếu so đấu số lượng Kim Đan thì Tô gia chịu thiệt.

Khuyển Thập Lang cuồng cười:

- Ngươi làm cái gì?

Khuyển Thập Lang phun ra nước mắt nước mũi như có thần thông thiên phú bắn hướng nam nhân trung niên.

Nam nhân trung niên vung tay áo, trước mặt gã sạch sẽ, thứ Khuyển Thập Lang phun ra đều mất hết.

Khuyển Thập Lang bóp cổ võ giả xách lên, dán sát mặt gã hỏi:

- Huynh đệ nói cho hắn biết hắn đã làm gì.

Võ giả đâu dám nói thật, nhưng không chịu nói thì Khuyển Thập Lang tùy thời lấy mạng gã. Nam nhân thoạt trông thanh tú gầy yếu này quá hung tàn, há mồm liền cắn đứt cổ họng người, giống con chó điên.

Nam nhân trung niên mặt không biểu tình, không nhúc nhích, gã chỉ nhìn võ giả trong tay Khuyển Thập Lang:

- Được thôi, ngươi nói đi, ta làm cái gì?

Phụt!

Đầu võ giả nổ tung.

Khuyển Thập Lang tức giận chỉ vào nam nhân trung niên, quát:

- Tồi tệ vô sỉ, thế nhưng dám giết người diệt khẩu!

Nam nhân trung niên lạnh nhạt nói:

- Ta không hề làm gì.

- Ngươi không làm gì vậy tại sao huynh đệ của ta chết? Không lẽ ta giết?

Khuyển Thập Lang tùy tay ném xác võ giả, chỉ vào nam nhân trung niên căm hờn mắng:

- Ngươi giết huynh đệ của ta, ta phải đòi lại lẽ công bằng!