Hồng Liên Bảo Giám

Chương 286: Cống hiến gia tộc (Hạ) (2)



Tô Kính vui vẻ cười hỏi:

- Tỷ tỷ biết ta thiết kế chiến xa này ra muốn đổi cái gì không?

- Đổi gì cũng được, không thành vấn đề.

- Ta muốn đổi một ghế trưởng lão cho Tô Mộ, trưởng lão thật sự.

Thấy Tô Tiên lắc đầu, Tô Kính nhấn mạnh:

- Việc này miễn thương lượng. Đương nhiên trước khi Tô Mộ lên Kim Đan tứ trọng sẽ không nêu ý kiến gì trong quyết nghị gia tộc, còn những quyền lực khác thì không thể thiếu.

Tô Mộ hơi giật mình. Thiết kế của Tô Kính có thể đổi lấy nhiều ích lợi nhưng hắn chỉ vì nàng?

Trưởng lão trung tâm thật sự của Tô gia chỉ có tám người, tối đa mười hai người, yêu cầu trên Kim Đan tứ trọng. Trưởng lão trung tâm có quyền lực kiểm soát bất cứ quyết nghị gì của gia tộc, nhận đãi ngộ càng tốt, mỗi trưởng lão có hai linh trì.

Tô Mộ nghi hoặc hỏi:

- Ca, làm vậy không tốt lắm?

Yêu cầu như thế gần như bắt chẹt, dù Tô Mộ chen vào được chẳng có ý nghĩa gì, sẽ bị người bài xích.

- Có gì không tốt, giờ ta là phò mã, sau này không thể nào vào trung tâm gia tộc, muội đi cũng giống nhau.

Tô Tiên câm nín. Nếu Tô Kính kiên quyết chắc gia tộc sẽ đồng ý, Tô Mộ cũng là người Tô gia, mặc dù xuất thân của mẫu thân nàng hơi có vấn đề nhưng đã chết, không ảnh hưởng toàn cục.

Có điều thái độ của Tô Kính quá cứng rắn.

Nghĩ đến đây Tô Tiên nói:

- Ngươi muốn gì cứ yêu cầu cụ thể, ta sẽ nói với gia chủ giúp cho.

- Đa tạ, sau khi tỷ tỷ trở về chắc không quản lý việc hiện giờ nữa?

- Đúng rồi,ta đã Kim Đan mấy năm, nếu tiếp tục lo việc bên ngoài sẽ ảnh hưởng tu hành. Gia tộc đã quyết định cho ta tu hành trong Thanh Minh phủ, trước khi đến Kim Đan tam trọng sẽ không được cắt cử nhiệm vụ.

Tô Kính chân thành chúc phúc:

- Vậy thì chúc mừng tỷ tỷ.

Đó là chuyện tốt. Làm việc bên ngoài tuy béo bở nhưng yên lòng tu luyện trong Thanh Minh phủ mới là quan trọng nhất với luyện khí sĩ.

- Khách sáo cái gì, ta về Thanh Minh phủ rồi vị trí này có Tô Hà ngồi, về sau cần gì Tiểu Kính Tử cứ tìm hắn. Chu Bất Nhị là người thành thật, nếu muốn qua lại với Chu gia thì Tiểu Kính Tử nhớ bắt đầu từ Chu Bất Nhị.

Hai thiếu niên lộ biểu tình hâm mộ.

Tô Tiên cười nói:

- Các ngươi làm vẻ mặt đó là sao, sau khi Tô Hà trở lại sẽ thuận lợi Trúc Cơ, hắn ức chế cảnh giới đã quá lâu rồi. Sau Trúc Cơ tối đa hai năm Tô Hà sẽ đến Trúc Cơ trung kỳ, các ngươi không có năng lực ngồi vị trí này.

- Đại tỷ, chúng ta không hề muốn ngồi vị trí đó, chỉ hâm mộ Thập Bát ca thôi.

Tô Tiên trêu đùa:

- Cố gắng chăm chỉ đi, các ngươi cũng có hy vọng, hãy nhìn phò mã gia xem.

Tô Mộ nhắm mắt vùi người trong ghế da, gió lạnh từ cửa sổ xe thổi vào nhưng nàng cảm giác ngực ấm áp. Tô Kính có tấm lòng với nàng, dù hắn vì lý do gì làm vậy cũng khiến Tô Mộ rất vui rồi.

Tô Mộ không có nhiều tình cảm với Tô gia, nhưng vì không để Tô Kính khó xử nàng tạm thời chấp nhận làm trưởng lão bù nhìn. Hừ, làm trưởng lão ít ra địa vị trong gia tộc của nàng không dưới Tiêu Dao Hầu. Từ nay người ta nhắc đến nàng sẽ gọi là trưởng lão Tô gia chứ không phải nữ nhi của Tiêu Dao Hầu.

Đội Tô gia xuyên qua Trung Châu, Ngô châu đi vào Hà châu.

Địa hình Hà châu phía nam bắc rộng, đông tây hẹp. Con đường Tô Kính phải đi xa vạn dặm, dọc đường hắn tăng thêm nhiều kiến thức.

Tô Kính thấy cây cầu đá dài ba công lý bắc qua sông lớn, nhìn hang núi dài hơn hai công lý, xem vô số lạch trời bị thuật đạo biến thành con đường bằng phẳng.

Vì Tô Kính đến từ Trái Đất nên mới cảm giác giật mình.

Vì đây không phải xã hội tự do hiện đại mà là thế giới hoàng quyền tập trung. Hoàng thất dồn hết công sức, nhiều tiền bạc vào dân sinh, khiến người thường trong thế giới này sống gần bằng Trái Đất hiện đại hóa.

Không, bọn họ sống tốt hơn Trái Đất, thực phẩm không có ô nhiễm, không khí trong lành, thuế má rất nhẹ, chữa bệnh giá rẻ. Giao thông phát đạt khiến gia đình trung lưu có thể du lịch, bầu không khí tốt đẹp ngăn cách luyện khí sĩ đấu tranh với thế giới người thường.

Giấc mơ lớn nhất của gia đình bình thường là con của mình được mười hai Đạo Cung xem trọng.

Làm Tô Kính bất ngờ là thế giới này có thứ giống phim ảnh. Trấn nhỏ mấy đều có nhà hát, nơi người ta thường diễn kịch. Ngày lễ ngày tết sẽ có đế quốc tổ chức kịch lớn, dùng thuật đạo phát ra ảo ảnh toàn chiếu câu chuyện giống phim. Đa số chiếu về Đông Tần đế quốc lật đổ chính sách tàn bạo của bách gia. Có điều luyện khí sĩ chiếu phim, không có đặc hiệu khoa học kỹ thuật.

Người thường không cách nào sử dụng thuật đạo nhưng cảm nhận được thuật đạo mang đến tiện lợi. Mỗi tòa thành đều sạch sẽ, hệ thống nước trên dưới tốt đẹp, hệ thống xử lý rác thải.

Tiểu thuyết trong thế giới này cũng phát đạt, trừ tác phẩm đậm hơi thở văn hóa ra có nhiều tiểu thuyết do nghệ nhân thuyết thư kể. Dàn truyện khác biệt không lớn, thường đều kể về thời đại bách gia, một thiếu niên đạo sĩ dựa vào cố gắng của mình trở thành luyện khí sĩ cường đại, trợ giúp hoàng thất tiêu diệt Thánh Nhân bách gia tàn bạo, sau khi công thành danh toại thì vũ hóa phi thăng.

Thú vị là trong thế giới pháp luật chỉ thừa nhận một thê tử nhưng nhân vật chính trong tiểu thuyết thường được nhiều nữ nhân theo đuổi, thiên kiều bá mị vây quanh.

Tu tiên không quên hậu cung, bình dân ở thế giới khác nhau đều có ảo tưởng giống nhau. Đế quốc không cấm loại tiểu thuyết này, vì tuy pháp luật chỉ thừa nhận một thê tử nhưng thật ra Đạo Môn làm giống Nho gia, chẳng qua không thừa nhận địa vị pháp luật của thiếp thất, có tìm nhiều nữ nhân cũng không phạm pháp.

Nữ nhân trong thế giới này cũng rất lợi hại, thích vài nam nhân cùng lúc cũng không trái pháp luật, cùng lắm bị người chửi.

Trong mắt vài người đây là thế giới lung tung nhưng thật ra gọn gàng ngăn nắp. Luyện khí sĩ ẩn trong phố phường không ai biết. Người thường sợ nhất không phải luyện khí sĩ mà là yêu ma. Hoàng tộc kiềm chế luyện khí sĩ không tổn thương người thường, yêu ma thì khác, nếu cánh cứng cáp sẽ gây ra vụ án đẫm máu.

Luyện khí sĩ cố ý không diệt tuyệt yêu ma, giữ lại sự đa dạng sinh vật của thế giới này, kết quả khiến người thường càng ỷ lại luyện khí sĩ nhiều hơn.

Đa số người cho rằng nếu không có luyện khí sĩ tồn tại thì mọi người khổ sở giãy dụa trong dâm uy của bách gia. Điều này không lạ, lúc Thánh Nhân bách gia còn tồn tại thì nhiều yêu ma hoành hành, nhiều đại yêu có địa vị cao trong triều đình, trở thành quý tộc. Những đại yêu đó muốn ăn thịt người rất dễ dàng.