Hồng Liên Bảo Giám

Chương 371: Hỗn loạn (1)



Kẻ thù chết nhiều mấy cũng có ý nghĩa gì đâu? Sau lưng kẻ thù là nguyên quốc gia Tà Thần, bên Tô Kính thì chỉ có một Ám Dạ Song Long quân. Quân Vô Tà đi theo Tô Kính chứ không phải hoàng thất đế quốc, gã sẽ không để thuộc hạ liều mạng vậy nữa.

Giờ Tô Kính kêu Quân Vô Tà đoạn hậu, hắn đã bắt được một nhân vật quan trọng của phe địch, gã rất hưng phấn. Nhiệm vụ đoạn hậu như vậy có ý nghĩa rất lớn, là công huân!

Quân Vô Tà ngoắc tay khiến một trăm hai mươi tăng binh sau lưng mình buông tấm chắn thay đổi với tăng binh khác. Một trăm hai mươi tăng binh này sẽ rút lui với Tô Kính, bọn họ chiến đấu khó khăn nhất, hầu như mỗi một bước cứng rắn đánh, thể lực tiêu hao rất nghiêm trọng. Nếu họ đi theo Quân Vô Tà ngăn cản tà thuật sư phỏng chừng không một người sống sót.

Tô Kính đồng ý yêu cầu của Quân Vô Tà, dùng chiến xa mở đường, lần này bắn ra Tử Mẫu Ly Hồn Pháo. Cương hoàn bay tán loạn có xung lực mạnh, dù trọng bộ binh cầm thuẫn cũng bị đánh bay ra. Tô Mộ một ngựa đi đầu, tay phải cầm roi dài màu ám kim dùng như trường thương, tay trái cầm quân đao kiểu mẫu Ám Dạ Song Long quân, đao bốc cháy lửa tím vàng.

Tô Mộ lao qua, ba trọng bộ binh địch nâng lên tấm chắn. Tấm chắn lấp lóe đấu khí đụng vào nàng.

Liên hợp thuẫn kích!

Tiêu thương thủ ở phía sau đã chuẩn bị sẵn sàng, nếu lần này không đụng chết Tô Mộ thì quyết tâm đụng bay mục tiêu sau đó bọn họ bay lên giải quyết.

Trường thương của Tô Mộ biến mềm dán sát ba mặt tấm chắn, Yên Vân thú bay lên, không bị đấu khí ảnh hưởng chút nào. Yên Vân thú lướt qua ba binh sĩ, móng sau giơ lên nhanh như tia chớp đạp ba tiếng nổ, lưng ba binh sĩ nát bấy mềm nhũn té dưới đất.

Tiêu thương thủ ở phía sau binh sĩ sợ tái mặt, giơ tiêu thương định đâm Tô Mộ nhưng roi của nàng đã cuốn lấy ba mặt tấm chắn ném tới trước, tiêu thương bị chắn ngược về.

Ba thuẫn bài thủ thoạt trông là đỉnh Tiên Thiên, mấy người này thì miễn cưỡng mới đến Dẫn Khí Nhập Thể, Tô Mộ thầm bình phán. Yên Vân thú lao qua, trường đao rực lửa trong tay trái nàng xẹt qua, mười mấy tiêu thương thủ toàn bộ bị cắt đứt yết hầu.

Mặt cắt cổ họng vết thương bị chưng khô, không có khả năng cứu chữa.

Đội người hỗn loạn, hai chiếc chiến xa chạy sau lưng Tô Mộ, Khuyển Thập Lang cầm kim chuy đuổi theo nàng. Tù binh tà thuật sư trẻ ngồi trên chiến xa, tay bị trói. Phái sau chiến xa có hai trăm kỵ binh Ám Dạ Song Long, thần kỳ là không một người chết.

Bộ binh phụ trách bảo vệ chiến xa tức là đám tăng binh không theo đến. khi Tô Kính giục Yên Vân thú đuổi theo có Ưng Dương bay trên trời cùng hắn, bên người chỉ có một trăm hai mươi tăng binh mệt rã rời.

Hai chiếc chiến xa khác để lại cho Quân Vô Tà đoạn hậu, Tô Kính tính thời gian không còn nhiều, hắn không thể nào đợi đúng nửa canh giờ sau mới rút. Lỡ khi đó hòa thượng già Vô Niệm thua hoặc chết thì hắn không có chỗ trốn.

Chỉ có chính mình rời đi trước thì bên Vô Niệm mới không cắn răng cố chống.

Con số tăng binh chết hơn năm trăm người, chờ tất cả rút ra ngoài chắc sẽ chết một ngàn người trở lên, thế này đã tốt hơn Tô Kính dự tính.

Bởi vì hắn trùng kích gây ra phá hoại cho doanh địa không thể cứu vãn. Mấy chục tà thuật sư bị liên hoàn nỗ bắn chết, vài tà thuật sư chết trong xung đột với tăng binh. Trong doanh địa tà thuật sư miễn cưỡng lọt vào mắt xanh của Tô Kính chỉ có hơn một trăm người, trong cuộc xung đột lần này chết hơn một nửa đã là đả kích lớn với kẻ địch.

Đệ tử tục gia đốt lửa, lửa đã lan tràn. Trong doanh địa có nhiều gỗ, cỏ khô, buồn cười nhất là có dầu, không biết người quốc gia Tà Thần nghĩ sao.

Tô Kính điển hình là đứng nói chuyện không đau lưng. Đông Tần đế quốc có tài lực hùng hậu, có thể chế tạo nhiên liệu đặc biệt cho binh sĩ khỏi phải dùng lửa cũng sưởi ấm trong lều được. Binh sĩ quốc gia Tà Thần thì dùng dầu hỗn hợp củi gỗ nửa khô sưởi ấm, không có dầu thì đám binh sĩ chết một nửa vì đông lạnh cũng không lạ.

Lửa cháy hung tàn, nếu không vì ngọn lửa này tăng binh sẽ tổn thất nặng nề hơn nữa, quân địch buộc phải cường công, tử thương càng nhiều thêm. Giờ lửa lan tràn ngăn cách tăng binh và quốc gia Tà Thần thành từng nhóm.

Tô Kính cố gắng tụ tập càng nhiều tăng binh về bên mình, Quân Vô Tà để lại Tố Nhân Long cho hắn, hai phó thủ khác đều chết trận.

Bởi vậy Quân Vô Tà mềm lòng khiến Tô Kính dẫn đám tăng binh chạy thoát trước. Ở Quỳnh châu luyện khí sĩ có tranh đấu với nhau nhưng không thảm liệt thế này, vừa rồi còn nói cười cùng nhau, sóng vai chiến đấu mà chớp mắt đã chết một phần ba.

Khấp nơi là đấu khí bùng nổ, phạn văn lấp lóe, tiếng tụng niệm liên tục.

Đầu người bay đầy, máu tung tóe, đây là chiến trường chứ không phải phim truyện. Tô Kính nhìn cũng rất bất nhẫn, nhưng hắn làm gì được? Quốc gia Tà Thần chủ động xâm phạm, chẳng lẽ đầu hàng thì không có chết chóc sao?

Đây là cuộc chiến diệt quốc!

Bên cạnh Tô Kính tụ tập càng lúc càng nhiều tăng binh, hắn bỗng đi hướng cửa doanh. Phía trước có Tô Mộ mở đường, ít gặp chướng ngại. Kẻ địch không có chủ soái nên mới vậy, nếu là binh sĩ đế quốc sẽ tự động tách ra một phần ngăn chặn Tô Kính tụt hậu. Làm vậy dù không thể giết hết kẻ thù cũng có thể cắt đuôi.

Tăng binh theo bên Tô Kính đa số đã kiệt sức, bọn họ rất xa lạ cách chiến đấu của kẻ địch. Đấu khí bộc phát ra, lực xung kích mạnh khủng khiếp, dường như bọn họ chưa hay biết đã bị xói mòn sự sống, cứ thế mãi dù cho ngươi có cảnh giới Kim Đan cũng chỉ sống hơn một trăm tuổi là đi bán muối.

Trong hỗn loạn Tô Kính mang theo ngàn người cùng Tô Mộ lao ra doanh địa, phía sau lại ra hơn năm trăm kỵ binh. Kỵ binh ít bị tổn thất, vốn là tinh nhuệ trong tăng binh nhận được trang bị tốt nhất.

Hai bên hơi tê dại vì chính giữa doanh địa như có động đất, tiếng ầm ầm phát ra dưới phật châu làm quân đội quốc gia Tà Thần bao vây quanh khu đó phải lùi lại trăm trượng tránh bị văng miểng.

Năm ngàn người Tô Kính lao vào, thời gian giao chiến chưa đầy một tiếng, hầu như chiến đấu và vận động không ngừng nghỉ. Kết quả chỉ ba ngàn người chạy ra, gần hai ngàn người ở lại doanh địa.

Không đúng, còn có Quân Vô Tà dựa vào hai chiếc chiến xa chạy trốn, gã mang theo hai trăm người khác xung phong trong doanh địa, liều chết chạy tới cửa doanh chỉ còn tám mươi mốt người.

Chiến quả thấp hơn Tô Kính nghĩ. trừ mục tiêu giết tà thuật sư đã hoàn thành, trong kẻ địch những binh sĩ mặc áo giáp tinh mỹ chỉ bị giết cỡ một ngàn người, trong đó hơn hai trăm người lúc bắt tù binh bị bốn hộp phù tiễn bắn trúng.