Hồng Liên Bảo Giám

Chương 380: Khi Phiền Giả Tiết Tây Tư



Tình báo bộ của quốc gia Tà Thần chính xác nên Tiết Tây Tư cho rằng vòng qua bên Dực châu hầu như không gặp chống cự. Đại quân tấn công Dực châu đông trăm vạn, một thành thị hoang vắng xa xôi chỉ cần một ngày là công chiếm được thôi.

Tiết Tây Tư đến vì đầu cơ trục lợi, làm người đầu tiên hạ thành thị Đông Tần đế quốc thì tất cả tội lỗi lúc trước của gã đều sẽ được xóa bỏ, Thần Đình thậm chí nhận gã vào. Mặc kệ Tiết Tây Tư ghét thần linh nhiều thế nào khi đối diện thần linh thì phải hết sức cẩn thận.

Nếu không có hoàng thất che chở Tiết Tây Tư đã chết từ lâu.

Tiết Tây Tư định dùng tình báo thật đổi lấy tình báo chân thật của Đông Tần đế quốc, điều này mới quan trọng nhất. Dù sao viễn chinh Dực châu là một đội quân yểm trợ, có bị diệt hết cũng chẳng sao.

Kế hoạch đông chinh quyết định vì thần dụ, dốc hết sức mạnh toàn quốc phải tiêu diệt Đông Tần. Trăm vạn đại quân không phải tinh nhuệ đế quốc mà là quân đội của vài vương quốc.

Nếu được tình báo trực tiếp của Đông Tần đế quốc, sau khi Tiết Tây Tư quay về muốn thưởng gì cũng được, rất có thể gã sẽ vào thần điện nghiên cứu pháp điển của thần linh.

Còn về làm sao lừa gạt Tô Kính, Tiết Tây Tư rất giỏi chuyện này. Trước khi đầu hàng Tiết Tây Tư dùng ma pháp phong ấn một phần trí nhớ, ngụy tạo ký ức mới, gã đã chuẩn bị hết rồi.

Sau khi bị bắt dù có ký kết khế ước ma pháp gì Tiết Tây Tư cũng không sợ, vì ma pháp của gã có thể lừa gạt khế ước. Sau một tháng phong ấn sẽ giải trừ, đủ cho gã thăm dò tình báo.

Ai ngờ Khuyển Thập Lang dùng cách đặc biệt của mình phá vỡ phong ấn trong óc Tiết Tây Tư, hỏi gì nói nấy.

Tiết Tây Tư mếu, vì sao Đông Tần đế quốc có kẻ cực phẩm như thế? Tất cả kẻ vô sỉ nhất cõi đời không đáng sợ bằng một mình Khuyển Thập Lang.

Thú vị, Khi Phiền Giả Tiết Tây Tư.

Tô Kính lẩm bẩm một câu, chợt hỏi:

- Hắn có thể gặp người không?

Khuyển Thập Lang trả lời:

- Có thể, ta chỉ tàn phá về mặt tinh thần chứ thân thể của hắn còn nguyên vẹn.

- Ngươi luôn ở trên đỉnh tầng?

Khuyển Thập Lang liếm môi nhớ lại mười ngày tuyệt vời:

- Ừm, hoàn cảnh nơi đó khá tốt, phong cảnh đẹp, không gian đủ lớn. Đám hòa thượng già lo việc của thiếu gia nên không quấy rầy ta, thật là...

- Ta đi nhìn xem.

Tô Kính kêu Khuyển Thập Lang, Ưng Dương đi theo, gọi Quân Vô Tà đi cùng thay vì Tô Mộ.

Giờ Quân Vô Tà đang phấn khởi tinh thần, lần trước xông vào doanh gã được chiến tích huy hoàng, chém giết hơn ba mươi kỵ sĩ địch, tiểu binh thì không đếm hết.

Quân Vô Tà bây giờ thói quen mặc giáp, áo giáp này chuyên chế tạo cho luyện khí sĩ, đưa chân khí vào hành động thoải mái. Khi chinh chiến bách gia luyện khí sĩ Đạo Môn không mặc áo giáp nên tử thương nặng nề, vì đối kháng với Binh gia mới nghiên cứu chiến giáp cho luyện khí sĩ.

Hòa bình quá lâu, nhiều tán tu đã quên Đạo Môn trước kia khó khăn thế này, bắt đầu không quen mặc giáp.

Tầng mười Phật môn chiến tháp, hai mắt Tiết Tây Tư đờ đẫn nửa nằm trên ghế, trước mặt gã có cái bàn chân lùn. Trên bàn đặt thức ăn, một bình rượu, bên cạnh có khăn và đũa, không ai chạm vào.

Thấy Tô Kính đi vào cổ họng Tiết Tây Tư phát ra tiếng rì rầm, không biết gã nói gì.

Thật đáng thương.

Ánh mắt đầu tiên nhìn Tiết Tây Tư làm Tô Kính cảm thán như vậy.

Khuyển Thập Lang ló đầu ra từ sau lưng Tô Kính, hung tợn nói:

- Thiếu gia đừng bị lừa, hắn đang giả tội nghiệp thôi. Nếu thiếu gia không tin ta kêu hắn biểu diễn cho thiếu gia xem?

Tiết Tây Tư lập tức ngồi thẳng người nghiêm túc nói:

- Tô nguyên soái, ta là tù binh của người, ta nên đứng trả lời câu hỏi hay ngồi yên tại chỗ này?

Tô Kính hỏi:

- Khi Phiền giả Tiết Tây Tư?

- Đúng vậy, ta là Khi Phiền giả Tiết Tây Tư.

- Ngươi định dùng tình báo của ngươi trao đổi tình báo của Đông Tần đế quốc sau đó trở lại thăng quan phát tài?

- Đúng vậy, đây chính là tính toán của ta.

- Vậy bây giờ ngươi có tính toán gì mới không?

Tiết Tây Tư đáp:

- Ta định đầu vào người, chiến đấu vì người.

- Tại sao?

- Ta phân tích đơn giản quốc gia chư thần tuyệt đối không có thuộc hạ giống như người, thuộc hạ của người thành phần phức tạp, hiển nhiên hắn không phải đặc biệt duy nhất. Mấy ngàn năm nay quốc gia chư thần càng lúc càng khô khan nhạt nhẽo, thần linh, hoàng thất, không hơn. Một quốc gia đa dạng hóa sẽ sinh ra đủ loại thiên tài kỳ quặc, không bị người đàn áp số lượng cường giả của các người sẽ hơn chúng ta gấp ba đến năm lần. Tính luôn mục sư của đám thần linh e rằng không thể thay đổi được gì.

Tô Kính lấy làm lạ hỏi:

- Đây là kiểu tính gì vậy?

- Ta nghiên cứu lịch sử quốc gia chư thần cho ra kết luận này. Khi chư thần chưa giáng lâm thời đại đó có nhiều chủng tộc, văn hoa rực rỡ, hệ thống chức nghiệp cực kỳ phức tạp. Giờ thứ chúng ta còn lại cứ ít dần, kỵ sĩ, Ma Pháp Sư, mục sư. Có lẽ chỉ còn lại ba loại này.

Tô Kính gật đầu, từ góc độ tiến háo thì kết cấu như vậy đưa đến tự mình hủy diệt.

Tô Kính từ tình báo của Tiết Tây Tư đã hiểu về ma pháp, hỏi:

- Ta đang cần một quân đội tốt thí, ưm, ngươi biết loại giống thuật mị hoặc không?

Tiết Tây Tư chỉ hướng Khuyển Thập Lang:

- Ta không được, thật sự không thể! Ngươi kêu ta khuyên hàng không bằng sai hắn!

Tô Kính chợt phát hiện Tiết Tây Tư đã thay đổi.

Ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Tiết Tây Tư làm Tô Kính cảm giác gã rất sạch sẽ, từ trong ra ngoài. Giờ Tiết Tây Tư cho cảm giác hỗn tạp, yếu ớt.

Khuyển Thập Lang đã vấy bẩn một Ma Pháp Sư, ài.

- Không, ta không cần ngươi chiêu hàng. Thuật mị hoặc của ngươi chỉ sử dụng lúc chiến đấu, áp dụng với người ta chiêu lãm khiến bọn họ bộc phát ra đủ sức chiến đấu. Mặt khác muốn họ thuật mị hoặc, thuật phong ấn ký ức, thời đại thời gian của ngươi.

- Thứ không giống nhau người sẽ không học được.

Tô Kính cười tươi nói:

- Yên tâm, ta rất nhanh sẽ học được.

Luyện khí sĩ khác không học được vì ma pháp và thuật đạo là hai loại hệ thống, long xà chân khí của Tô Kính có thể mô phỏng tất cả năng lượng vận chuyển. Lục Đạo Thần Giám có thể ghi lại chi tiết tất cả ma pháp, Tô Kính chỉ cần từ từ quen thuộc là được.

Tô Kính không nghĩ đến việc dùng ma pháp chiến đấu, tuy uy lực ma pháp lớn nhưng biến háo ít, bạo phát cao bằng với tiêu hao lớn.

Luyện khí sĩ sức chiến đấu tương tự chấp ba Ma Pháp Sư.