Hồng Liên Bảo Giám

Chương 400: Hành lang chết chóc (1)



Quân Vô Tà tìm được đường sống trong chỗ chết, gã không ngờ Ám Hắc Thực Nhân Ma bị mất một cái đầu vẫn phản kích mau lẹ. Mới rồi Quân Vô Tà dồn hết sức đánh một kích không phát ra thuật đạo nào được.

Quân Vô Tà hét to một tiếng:

- A!

Ánh sáng tím từ sau lưng Quân Vô Tà bay lên hóa thành chín tầng phật tháp chặn đường Ám Hắc Thực Nhân Ma.

Ám Hắc Thực Nhân Ma đã cuồng bạo, chiến chuy kéo theo thân thể nó bỗng chốc đập nát phật tháp hóa thành ánh sáng tím.

Ám Hắc Thực Nhân Ma muốn tìm Quân Vô Tà nhưng không thấy người đâu nữa.

Rầm một tiếng kim chuy của Khuyển Thập Lang ở trên trời xoay mấy vòng lại đập xuống. Cây búa của Khuyển Thập Lang nhỏ hơn Ám Hắc Thực Nhân Ma mấy chục vòng, nhưng một cái đầu quái vật đã bị chém nát sọ.

Khuyển Thập Lang giật mình nhìn, ngẫm lại Ám Hắc Thực Nhân Ma chỉ có cảnh giới Trúc Cơ, bị chặt một cái đầu dù cuồng bạo thì chắc chắn phòng ngự giảm thấp, Đại Thế Chuy của gã từng đánh gục luyện khí sĩ Trúc Cơ kỳ.

Một Ám Hắc Thực Nhân Ma chết trận, con còn lại hãi hùng. Nhưng phía sau là mục sư chỉ huy ma binh, Ám Hắc Thực Nhân Ma không dám lùi ra ngoài chiến tháp, cắn răng huơ chiến chuy chắn trước cửa.

Quân Vô Tà lại xuất hiện, gã chỉ tàng hình được giây lát. Nếu Ám Hắc Thực Nhân Ma chém một búa vào vị trí ban đầu Quân Vô Tà đứng thì gã đã thành thịt nát.

Hàng đống ma binh đến trước Phật môn chiến tháp, mục sư thêm mấy tầng thần thuật lên người bọn họ. Chặn lại cửa đã quá nguy hiểm, mục sư của đối phương áp sát rồi. Quân Vô Tà lắc đầu rút lên thang đá tầng hai.

Tiếng rầm rập vang lên, ma binh ở phía sau đẩy cái xe gỗ to đến trước tháp, nhét khuông kim loại trên xe vào lỗ thủng cửa tháp. Hai ma pháp sư khảm khuông kim loại vào cửa tháp, kim loại có màu xám khiến người tuyệt vọng. Sau khi khảm xong cánh cửa Phật môn chiến tháp không tự khép lại nữa, vị trí khác dần đổi màu mục rữa như tùy thời nát rớt xuống đất.

Còn vài trăm yêu thú trong tầng một, tăng binh buộc phải rút lui.

Yêu thú phá hủy nhiều tượng đá, thiếu tượng đá bảo vệ thì trong tầng một rộng rãi tăng binh sẽ bi bao vây diệt sạch. Chỉ có tám tăng binh chết trận, nhưng đối phương toàn là tốt thí, tượng đá tầng môn đã bị hủy. Tượng đá bị yêu thú hoặc ma binh đập nát không cách nào tự sửa lại.

Lực lượng thần thuật tử vong và phật pháp khắc chế lẫn nhau.

Khi đám người Quân Vô Tà rút lên tầng hai, nhìn khung cảnh tầng hai đã khác hẳn. Vốn giữa các căn phong có sân nhà nhưng giờ thì thành hành lang bình thường không có cuối, hành lang do băng cứng màu lam đông lại. Quân Vô Tà giơ trường đao chém thử, vì không có chân khí rót vào nên đao chỉ để lại cái hố nhỏ rất cạn trên băng cứng màu lam.

Phía cuối đường là từng hàng thiết giáp binh sĩ đeo mặt nạ chỉ lộ ra đôi mắt hờ hững. Đằng sau thiết giáp binh sĩ mới là hai trăm người Ám Dạ Song Long quân. Hành lang hẹp nên không dùng chiến xa. Tô Mộ cưỡi Yên Vân thú trong sự vây quanh của binh sĩ nhìn cuối hành lang.

Thấy Quân Vô Tà, Tô Mộ chỉ nói hai chữ:

- Về đội.

- Tuân lệnh!

Quân Vô Tà bây giờ không còn có suy nghĩ gì với Tô Mộ nữa, nàng nói một câu gã liền ngoan ngoãn mang theo tăng binh tham gia vào hàng Ám Dạ Song Long quân.

Tượng đá một mình anh dũng chiến đấu ở tầng một, dựa vào trận pháp chuyển động được mười mấy phút thì bị ma binh ùa vào phá hỏng hết. Vô Niệm trên tầng mười thấy kết quả này chỉ đành bất đắc dĩ.

Nếu có đủ tăng binh thì kết cục không phải vậy, Phật môn chiến tháp thật sự cần có mười tám Kim Đan, ba ngàn Trúc Cơ, mười vạn Tiên Thiên của Phật môn mới điều khiển tháp được.

Hiện tại chỉ có năm ngàn tăng binh, Trúc Cơ kỳ chưa đến hai trăm người.

Mười tầng trên mặt đất chớp mắt đã bị phá một tầng, cho kẻ địch quyết tâm mãnh liệt. Vô Niệm nghĩ đến đây đưa ra mệnh lệnh. Ba tầng Phật môn chiến tháp ầm ầm xoay tròn xóa bỏ lắp đặt ban đầu, tám trăm tăng binh chuyển qua bày lại trận địa.

Tô Mộ đứng cuối hành lang, sau lưng nàng là chỗ nghỉ, có thang lầu cuốn kéo lên tầng ba. Hành lang dài khủng khiếp, chắc là mở ra không gian khác. Khí lạnh khiếp người, băng cứng màu xanh biếc toát khói trắng do nhiệt độ thấp.

Dưới thang đá chiến đấu đã kết thúc, cùng với tiếng nổ ầm ầm, những tượng đá vốn đã bị đập nát bỗng từng mảnh vụn nổ tung tóe.

Vô Niệm đã bất chấp tiêu hao, Bồ Tát xá lợi hủy cũng không sao hết, lão phải tạo thành sát thương lớn nhất cho kẻ địch.

Ma binh xông lên tầng hai Phật môn chiến tháp thì bị giảm chậm tốc độ. Hành lang huyền băng có hiệu quả giảm tốc độ rõ rệt, khi Tô Mộ nhìn thấy mấy trăm ma binh, nàng phất tay một cái.

Thiết giáp binh sĩ đứng đằng trước tháo cung tên xuống bắn xa. Hành lang dài hơn ba trăm thước, mũi tên của thiết giáp binh sĩ chớp mắt đến nơi, tiếng phập phập liên hồi. Áo giáp của đám ma binh không ngăn được tên bắn.

Binh sĩ theo sau chưa kịp vượt qua xác chết đã bị đợt tên thứ hắn mang đi mạng sống. Đợi lúc tướng lĩnh ở phía sau kêu ngừng thì hành lang hầu như bị mấy trăm chặn kẹt cứng.

Không có chướng ngại vật, khi tốc độ chậm thì trước mưa tên có sức xuyên thấu cực mạnh mọi người đều là bia.

Quân đội quốc gia Tà Thần không thể nào tiêu hao mãi không giới hạn, nương xác chết yểm hộ trọng thuẫn bộ binh từ hậu phương lên. Những trọng thuẫn bộ binh chỉ cao khoảng một thước rưỡi nhưng rất vạm vỡ, độ rộng hơn người trưởng thành bình thường. Áo giáp dày nặng trên người trọng thuẫn bộ binh lấp lóe phù văn, tay cầm tấm thuẫn cao đến sống mũi bọn họ.

Trọng thuẫn bộ binh đi đầu che, mục sư triệu hoán yêu thú kéo xác ra sau. Xác chết bị vận chuyển một nửa thì trọng thuẫn bộ binh thấy phía cuối hành lang có nỗ pháo đen ngòm.

Mấy ngàn viên đạn tản ra bay cái vèo đến hất bay trọng thuẫn bộ binh vạm vỡ, bộ binh bay lên mất đi tấm chắn bảo vệ bị viên đạn cương thiết liên tục đánh trúng, tiếng bụp bụp nối liền không ngớt. Trọng thuẫn bộ binh bay lên không biết bị xuyên thủng bao nhiêu lỗ máu.

Dường như có cơn mưa máu, người đằng sau chỉ kịp sấp trên mặt đất đã bị máu tưới ướt người, chớp mắt bọn họ bị đóng băng cùng huyền băng không bò dậy nổi.

Đường băng, tên lông chim, sắp xếp đơn giản đã thành con đường dẫn đến cái chết.

Mục sư ở phía sau đã biết tình cảnh tuyến đầu, mỗi tội thang đá có rộng rãi mấy cũng không chứa quá nhiều binh sĩ được, không cách nào hình thành ba đợt công kích. Hơn nữa đang vọt lên trên xung phong, vừa đi lên đã gặp hoàn cảnh giảm tốc độ, chuyện này rất rắc rối với người thường.