Hồng Liên Bảo Giám

Chương 409: Không có lòng từ bi (2)



Răng rắc!

Thiết Phật Đà thứ nhất bị Lưỡi Hái Tử Thần chém trúng vai xéo xuống dưới, cắt vào nửa thân thể.

Lưỡi liềm to lớn khảm vào người Thiết Phật Đà, thuộc tính cắt và ăn mòn trên lưỡi liềm đều có hiệu lực. Thiết Phật Đà cũng có thuộc tính, ở trong chiến tháp được gia cố, Thiết Phật Đà vứt nửa khúc gậy, hai tay chộp đao phong. Lưỡi liềm bị Thiết Phật Đà bắt chặt, bàn tay kim loại bốc khói đen kêu kít kít.

Một Thiết Phật Đà khác huơ gậy đập trúng mắt cá chân của Lưỡi Hái Tử Thần.

Keng một tiếng mắt cá chân Lưỡi Hái Tử Thần nứt ra cái khe. Đám người Vô Niệm mừng. Nhưng khe hở nháy mắt tự động khép lại, nếu mọi người không là tu luyện giả thì người thường không nhận ra vết thương đã khép, tựa như mắt cá chân chưa từng bị thương tổn.

Nhưng Lưỡi Hái Tử Thần trúng một gậy, thân thể tạm dừng khiến công kích của Thiết Phật Đà đập thêm gậy nữa vào sau eo nó. Lần này gậy bị đánh bật ra, Thiết Phật Đà không bị tổn thương chút nào.

Đám người Vô Niệm bắt đầu tụng kinh. Thiết Phật Đà thứ ba lao ra, tay không cầm gậy kim loại mà là chuy cán dài kỳ dị. Đầu chuy hình dạng như nụ hoa, phạn văn dày đặc trên đó.

Thiết Phật Đà thứ bốn cầm tấm chắn hẹp dài, rộng chưa đến bốn trượng, cao trên hai trượng.

Thiết Phật Đà thứ năm cầm kim giản tám mặt. Thiết Phật Đà thứ sáu cầm vũ khí là kiếm lớn hình rắn.

Mỗi Thiết Phật Đà cầm binh khí khác nhau, chiến pháp cũng khác biệt. Lưỡi Hái Tử Thần thầm rầu, cách chiến đấu của đám quái vật này sao không có quy luật gì hết.

Các Thiết Phật Đà sinh ra nhưng không chỉ vây công Lưỡi Hái Tử Thần. Lưỡi Hái Tử Thần giết những vật làm bằng sắt, mười mấy Thiết Phật Đà kiềm chế hành động của nó, hơn ba mươi Thiết Phật Đà thì cầm các loại vũ khí chạy xuống tầng hai.

Thiết Phật Đà mặc kệ đám kỵ sĩ, ma pháp sư leo lên cầu thang, tượng đá tầng một bắt đầu sống lại. Uy lực của tượng đá nhỏ hơn Thiết Phật Đà nhiều, nhưng chúng nó thật sự là không giết chết được, trừ phi Phật môn chiến tháp bị san bằng.

Ba mươi mấy Thiết Phật Đà vào tầng hai như hổ vào bầy dê. Không gian tầng hai lớn hơn tầng một, chứa mấy ngàn binh sĩ, có mấy chục kỵ sĩ cảnh giới Trúc Cơ.

Chế tạo một Thiết Phật Đà tiêu hao đủ để bồi dưỡng một luyện khí sĩ Trúc Cơ kỳ. Đám Vô Niệm lòng nhỏ máu, tiền bỏ ra uổng phí, trước tiên thúc đẩy Thiết Phật Đà sinh ra chỉ có thể chiến đấu năm, sáu canh giờ rồi sẽ vỡ ra thành đống sắt vụn.

Nhưng nếu không thúc đẩy Thiết Phật Đà sinh ra, Lưỡi Hái Tử Thần có thể liên tiếp phá mở phòng ngự của mỗi tầng, lên thẳng tầng mười.

Trừ nhóm Vô Niệm cùng ra tay, những người khác không ngăn được.

Thiết Phật Đà đồ sát, trong chiến tháp tầng hai có mấy ngàn người vẫn khá trống trải. Ba mươi mấy Thiết Phật Đà giết đến quanh quảng trường, một con mắt dựng đứng trên đỉnh đầu Thiết Phật Đà phát ra phật quang liên kết với nhau rồi tụ vào giữa. Cái này như một dây chuyền xay thịt vận chuyển, hễ bị hợp vây bên trong, Thiết Phật Đà đi qua chỉ toàn là thịt vụn hoặc mấy mảnh vụn.

Tô Kính thấy cảnh này, hỏi Vô Niệm:

- Ta nghe nói Phật môn lòng nhân từ mà sao chiến pháp của Thiết Phật Đà bạo ngược vậy?

Vô Niệm kinh ngạc hỏi lại:

- Phật môn lòng nhân từ bao giờ?

Tô Kính hiểu ra. Tổ cha nó, thì ra lòng chân từ chỉ là quảng cáo, như câu châm ngôn thanh tâm quả dục của Đạo Môn.

Nếu không có dục vọng nghịch thiên mãnh liệt thì sao bước lên đường tu tiên? Nếu Phật môn lòng từ bi thì so đấu với chư thiên thần ma làm khỉ gì?

Phật môn phổ độ chúng sinh cũng là quá trình diệt thế, khi mọi người đều vào phật quốc thì thế giới ban đầu không tồn tại.

Bên ngoài biết đồ sát trong tầng hai, kỵ sĩ cường đại lao vào tầng một Phật môn chiến tháp để chi viện. KHông có Phạm Long chỉ huy, những người này chiến đấu dựa vào bản năng nên hiệu quả kém rất nhiều.

Sức chiến đấu cá nhân của Phạm Long không đáng gì trong nguyên quân đội nhưng rất rành chỉ huy, không tính là soái tài cũng đáng làm dũng tướng.

Mấy ngàn người tràn vào tầng một Phật môn chiến tháp, trên nóc nhà chậm rãi ngưng tụ một đại thủ ấn màu vàng. Khi cả đám ùa vào bàn tay đập xuống.

Trong phút chốc tử thương nặng nề, bàn tay vàng đập một cái cũng bị tiêu hao nhiều, nhưng cũng giết sợ kẻ địch.

Bàn tay vàng đập xuống thì tất cả mục tiêu bị bao phủ đều nát bấy. Trong áo giáp móp méo phun ra máu thịt, chớp mắt mặt đất đã chồng lên tầng máu loãng, thịt nát cao cao.

Binh sĩ không nằm trong phạm vi bàn tay vàng bao phủ bị hù sợ ngây người. Máu loãng chảy qua mắt cá chân bọn họ, giày dính vào thịt vụn lẫn trong máu khuếch tán trước mắt họ.

Khi sông máu thịt tuôn ra từ cửa tháp, binh sĩ ngừng bước lao lên. Bọ họ nhìn cái lỗ lớn trên cửa thấy cảnh tượng bên trong, chỉ một bàn tay đè xuống, mấy ngàn người cứ thế chêt rồi?

Mấy vạn người xếp trận bên ngoài, không nhiều người trông thấy cảnh này. Nhưng Vô Niệm không để lãng phí cơ hội như vậy, ngoài Phật môn chiến tháp còn gần chín vạn người đều trông thấy cảnh khủng bố đó.

Trong phút chốc sĩ khí rớt xuống đáy cốc.

Trong tầng hai Phật môn chiến tháp, Thiết Phật Đà đồ sát nhưng triệu hoán trận ngay chính giữa chiến tháp còn đó. Mục sư đứng bên mép triệu hoán trận không thể nhúc nhích.

Thiết Phật Đà thử đến gần, phát hiện bị bình chướng vô hình ngăn cản.

Mục sư không thể tham gia chiến đấu nhưng người bên ngoài cũng không cách nào công kích bọn họ. Triệu hoán trận có năng lực phân cách không gian.

Cho đến bây giờ năm mươi mục sư chỉ có một người chết, cái chết kỳ lạ. Một tiểu yêu Tiên Thiên kỳ lúc bị nguyền rủa gây ra phản phệ hại chết một mục sư đẳng cấp Đại Thần Quan.

Mục sư còn lại như rắn mất đầu, bọn họ đề cử ra mục sư trung niên lúc này không có ý kiến gì hết. Đẳng cấp Tử Vong Thần Điện nghiêm ngặt, người không bò lên vị trí nhất định thì không có quyền lực ra lệnh. Gã có thể chỉ huy binh sĩ, uy phong như quốc vương. Nhưng mấy chục người xung quanh là đồng liêu của gã, địa vị ngang nhau. Gã không biết nên làm sao, không có cách nào giải quyết vấn đề.

Lúc này mục sư rất muốn Phạm Long sống lại, đáng tiếc chỉ có mục sư trong Sinh Mệnh Thần Điện năm xưa bị chư thần tiêu diệt mới có thuật sống lại, giờ nhớ lại Phạm Long cũng đã muộn.

Tuy Lưỡi Hái Tử Thần gây áp lực lớn cho Tô Kính, thứ này xông lên không biết sẽ chết bao nhiêu hòa thượng Kim Đan kỳ mà hắn thu phục. Nên Tô Kính nỡ bỏ ra xá lợi Bồ Tát để giữ cho chiến tháp vận chuyển, nâng cao năng lực của chiến tháp.