Hồng Liên Bảo Giám

Chương 476: Sư phụ đến



Vô Ưu công chúa lắc đầu:

- Thứ này... không hợp lẽ thường, đừng để người ngoài biết. Chúng ta phải cải tạo hoàn toàn thay đổi, tự mình dùng đi. Ngươi có nghĩ tới không? Nếu ngươi hiến tặng nó cho phụ thân thì phụ thân lấy cái gì khen thưởng ngươi, để ngươi nhiếp chính thay thúc thúc sao?

Tô Kính gật đầu nói:

- Ta hiểu rồi, công lớn khó phòng.

- Đại khái là vậy. Ưng Dương, Khuyển Thập Lang, hai ngươi nghe kỹ, nếu chuyện này lộ ra nửa chữ từ miệng hai người là hại thiếu gia, bản vẽ này...

Tô Kính ném vào Long Xà Bát Cảnh Bình:

- Trừ phi là Chân Tiên nếu không chẳng ai có thể từ bên ngoài phát hiện bên trong có cái gì

Vô Ưu công chúa nhìn hòa thượng già:

- Vô Niệm.

Hòa thượng già cúi đầu.

- Trong Tâm Ý tông có ai biết chuyện này không?

- Chỉ có một mình ta, nếu ta cảm thấy mình sắp viên tịch sẽ nói cho chưởng môn kế nhiệm biết về nó. Nhưng sau này không cần, thứ này là của thế tử.

- Vậy thì tốt. Chuyện này chúng ta chỉ có thể len lén làm, Tô Kính hãy dùng khôi lỗi của mình tính bước đầu trước. Vô Niệm, ngươi hãy kêu hết người Tâm Ý tông đến, ta cần xây dựng Phật môn chiến tháp phòng ngừa bất trắc.

- Công chúa, tại sao không xin hoàng gia giúp đỡ?

Vô Ưu công chúa đáp:

- Giờ thúc thúc của ta quản lý mặt này, ta không tin người hắn phái đến.

Hòa thượng già gật đầu, tỏ vẻ hiểu rõ:

- Người của Tâm Ý tông đang trên đường tới, tối đa bảy, tám ngày là đến Kinh.

- Bảy, tám ngày thì... Tô Kính, người Tô gia tăng thêm được không?

- Không được Vô Ưu, đa số người đã đưa đi Song thành, chỉ một nhóm nhỏ đến đây được.

Vô Ưu công chúa khẽ thở dài:

- Phải rồi, quá xa, hơn nữa nơi này không thích hợp luyện binh, toàn làm việc cực nhọc.

Vô Ưu công chúa nôn nóng chiêu mộ người nhưng chất lượng không đủ tốt nàng không cần, bình thường quá nàng không muốn tốn tiền nuôi.

Tô Kính an ủi:

- Rồi sẽ có cách, chúng ta còn ba năm.

- Hai năm rưỡi, trong đó chúng ta phải nổ sơn mạch ngàn dặm, xây Kim Ngọc Phù Đồ, còn phải huấn luyện một trăm hai mươi vạn binh lính, ngươi nói có thể làm được không?

- Yên tâm, chờ Tô Mộ đủ người sẽ phái nhiều quan quân cấp thấp đến hỗ trợ huấn luyện, tốc độ xây dựng quân đội của chúng ta sẽ tăng nhanh gấp mấy lần.

- Đào núi thì sao?

- Có đủ người thì dùng nhiều gậy rung, trước tiên đục nhiều lỗ thủng rồi đặt hàng số lượng lớn khôi lỗi giấy bên Ngọc Kinh thành, một lần bỏ vào số lượng thuốc nổ nhiều, ta không tin mới có đường sông một ngàn dặm mà trong vòng hai năm không khơi thông được.

Tô Kính tràn đầy niềm tin là có lý do, vì đồ cưới của Vô Ưu công chúa rất phong phú, chỉ cần có tiền thì không gì không làm được.

Ngoài ra Vô Ưu công chúa mua đồ của hoàng thất sẽ rất rẻ, bỏ vốn không lớn như suy tính.

- Rắc rối nhất là cải tạo bản vẽ.

- Ta quyết định thành lập sở nghiên cứu ở đây, không đặt tại Song thành. Song thành siêu lạnh, hoàn cảnh không tốt cho việc nghiên cứu. Trong lãnh địa của chúng ta sẽ xây một Kim Ngọc Phù Đồ to lớn chuyên nghiên cứu chế tạo trận pháp thuật đạo dưới hệ thống phù văn, công xưởng luyện khí.

Suy nghĩ một chút, Tô Kính lại nói:

- Nhiếp chính vương muốn chúng ta nghiên cứu chiến hạm, sau khi nghiên cứu thành công, đường sông nơi này khai thông đủ lượng nước nổi thuyền biển, chúng ta có thể đưa binh từ đây vào đông hải, đi đường nước đến quốc gia Tà Thần.

- Ngươi xác định?

- Xác định, đế quốc sẽ yêu cầu chiến hạm bay cấp thấp với ta. Ta sẽ cho phụ thân của nàng, nhưng ta có thể nghiên cứu chế tạo chiến hạm bay mô hình nhỏ nữa, vận chuyển trên thuyền biển to lớn không cần lo khoảng cách bay, có thể công kích tất cả thành thị ven biển của quốc gia Tà Thần.

Tô Kính nghĩ đến hàng không mẫu hạm, nhưng ở thời đại của hắn hàng không mẫu hạm rất to, có thể chứa máy bay đáp xuống.

Giờ đến thế giới thuật đạo, hàng không mẫu hạm sẽ có biến đổi lớn, vì chiến hạm bay xem như mô hình nhỏ mà đã to hơn máy bay hành khách cỡ lớn, chỉ có thể rơi thẳng dứng, tốc độ chậm hơn lúc bay.

Hạn chế chiến hạm bay nhỏ hơn nữa vì động lực, chiến hạm bay cỡ lớn có thể chứa nhiều trận pháp, nguyên vẹn lợi dụng năng lượng trong ngọc thạch.

Sau khi biến nhỏ thì bày trận pháp gặp khó khăn, khoảng cách bay bị hạn chế. Còn vì tài liệu nên phải liên tục kiểm tra duy tu. Có hàng không mẫu hạm dù không giảm bớt mớ rắc rối này nhưng khiến chiến hạm bay biến nhỏ có ý nghĩa chiến lược.

Vô Ưu công chúa chợt nhớ đến một điều, tâm tình tốt hơn:

- Ngươi chắc chắn thì được rồi, nhưng vậy thì đường Nộ Hà phải rộng và sâu hơn. May mắn ta có quyền sở hữu con sông này.

Phụ thân đúng là tính không bỏ sót, ngay cả việc này cũng nghĩ kỹ cho nàng.

Nộ Hà chảy qua đất Kinh, ý chỉ của hoàng đế là miễn đánh thông sơn mạch thì Nộ Hà, đất năm dặm hai bên sông đều thuộc về Vô Ưu công chúa. Nộ Hà không dài nhưng nhờ thế Vô Ưu công chúa có đủ địa bàn phát triển.

Khu vực Nộ Hà nằm ở Trung Châu, đều thuộc về hoàng gia nên hoàng đế có thể phong thưởng.

Thay đổi đường sông rồi Vô Ưu công chúa sẽ có một cửa biển, ra cửa biển hướng bắc là địa bàn của Chu gia Hành châu, phía nam là địa bàn của Mộ gia Quỳnh châu.

Hoàng đế có thể phong thưởng.

Vị trí ven biển ở Trung Châu rất nhỏ, độ rộng chỉ hai trăm dặm. Nếu Vô Ưu công chúa có bản lĩnh có thể dùng thuật đạo cưỡng ép xây một cảng biển tại đây.

Làm vậy sẽ có liên kết chặt chẽ với Song thành hơn, vì gần năm trặm dặm biển còn trong khu vực nhân loại hoạt động, không có yêu thú cỡ lớn qua lại.

Tô Kính thở dài, đây cũng vì bị buộc, hắn không ngờ Mang Sơn đạo phái còn đến quấy rầy. Nếu không dựng Kim Ngọc Phù Đồ thì chỉ có thể dựa vào hoàng gia truyền máu, liên tục không ngừng phái binh tới đây, trọng binh trú đóng.

Hiện tại thành lập Kim Ngọc Phù Đồ, hoàn toàn có thể làm sở nghiên cứu cỡ lớn trong Kim Ngọc Phù Đồ. Sở nghiên cứu không cần nhiều người, việc cơ bản có thể tạo ra nhiều khôi lỗi thần binh cho chúng nó làm.

Nhưng khôi lỗi thần binh bình thường không nổi bật về tính toán như cái của Tô Kính, tuy nhiên được một phần vạn năng lực của nó cũng đủ để các khôi lỗi thần binh thay luyện khí sĩ Tiên Thiên kỳ tính toán hệ thống phù văn cơ bản.

Hai người đang bàn bạc làm sao phân phối tài nguyên, sớm thành lập Kim Ngọc Phù Đồ bỗng nhiên nữ quan báo lại sư phụ của Tô Kính, Lâm Hoành Sơn tới.

Tô Kính mừng rỡ, Lâm Hoành Sơn đến thì có thể xây Kim Ngọc Phù Đồ chậm lại chút, tạm thời không lo an toàn.