- Ta muốn phò mã gia giúp ta cải tạo thuyền của mình, tám chiếc thuyền này là tất cả của Hồ gia. Ta cảm giác tốc độ quá chậm, một khi bị tàu chiến bọc thép nhìn thẳng, trên cơ bản chỉ có thể liều chết.
- Ah, luyện khí sĩ Hồ gia kết cấu gì?
- Hơn sáu mươi Trúc Cơ, hai trăm tám mươi Tiên Thiên kỳ, còn lại chỉ là dẫn khí nhập thể,
- Không có người bình thường?
Tô Kính kỳ quái nói.
- Chiến sĩ thuần túy cũng là dẫn khí nhập thể..
- Vậy cũng là tinh binh, đáng tiếc Hồ gia các ngươi không tính giàu có, mua không nổi trang bị quá tốt, đúng không.
Tô Kính cười hỏi.
- Đúng têế!
- Vận khí của ngươi tốt vì hôm nay tâm tình ta không tệ.
Tô Kính cười híp mắt nói ra, sắc mặt Hồ Tứ Tuyền khó coi. Nếu Tô Kính tâm tình không tốt, chính mình dùng công phu sư tử ngoạm này sợ rằng đã đắc tội với người.
- Bất cứ giao dịch nào cũng dùng công bằng làm chủ, ta cho ngươi điều kiện đã phi thường tốt.
- Ta có thể không muốn một thành sở hữu kia.
Sắc mặt Tô Kính không thay đổi, trong nội tâm thở dài. Ánh mắt người tiểu gia tộc thật sự thiển cận. Một thành quyền sở hữu nhìn có vẽ là thu nhập tiền tài nhưng cũng không thể tính như thế.
Phàm là vũ khí dùng sát thương địch nhân, đến lúc đó đều có một chút số mệnh thuộc về Hồ gia. Như vậy có thể mở rộng căn cơ của Hồ gia. Hơn nữa chính mình bán vũ khí, nhiều khi thu là ngọc thạch. Hiện tại ngọc thạch căn bản không thể dùng phương thức mua tới tay.
Tô Kính bán chiến hạm phù không, trên cơ bản tất cả hạm đội đều có mua sắm. Bởi như vậy ngọc thạch biến thành vật tư chiến lược. Hồ gia muốn mua ngọc thạch, căn bản không có khả năng. Đi theo Tô Kính lăn lộn cũng đầy đủ giúp Hồ gia sử dụng.
- Đã như vậy ta sẽ giúp ngươi cải tạo tám chiếc thuyền, đồng thời giúp quân đội ngươi thay đổi trang bị.
Tô Kính cũng không có do dự, bản vẽ đạo thuật kia tuyệt đối trân quý. So sánh ra mình dư thừa vũ khí, đều là Ám Dạ song long quân đào thải ra. Không phải nói chất lượng không tốt, bởi vì Tô Kính có tốt hơn.
- Đa tạ phò mã!
Hồ Tứ Tuyền vui mừng quá đỗi, cải tạo tám chiếc chiến hạm, cộng thêm trang bị hơn một vạn người. Quả nhiên phò mã đại thủ bút, so với chậm rãi thu một thành lợi nhuận còn tốt hơn nhiều.
Tô Kính bất đắc dĩ, Hồ gia hiện tại không có một Kim Đan, căn bản không thể cảm ứng số mệnh.
Chính mình cho ra ban thưởng phong phú nhưng còn kém xa số mệnh. Hồ Tứ Tuyền không chịu đầu tư trường kỳ, chỉ biết lợi ích trước mắt, đây là bi ai của Hồ gia.
Nội tâm Tô Kính thở dài, hắn viết rõ chi tiết giao dịch ra khế ước, sau khi Hồ Tứ Tuyền xem xong liền gật đầu.
Tô Kính cho hắn áo giáp vũ khí vượt qua tưởng tượng.
Hắn chân chính cảm thấy may mắn, thời điểm Tô Kính cmar ứng Long Xà Đồ Lục thì không có hứng phấn như vậy. Bởi vì Hồ Tứ Tuyền cho hắn là một bản vẽ trên da rồng có đường kính hai trượng.
Hồ gia căn bản không biết giá trị của bản vẽ này.
Da rồng bởi vì luyện chế đã không có biện pháp sử dụng làm đồ vật khác, nó vô cùng cứng cỏi, không cần đạo thuật cường lực công kích, không qua ba ngàn năm trăm vạn năm sẽ không tổn hại. Người thiết kế lúc trước muốn bảo tồn trường kỳ.
Bản vẽ có tường kép, là tường kép thiết trí không gian truyền tống, dùng da rồng chế tạo bản vẽ bổn ý chính là muốn trữ vật không gian nho nhỏ phi thường ổn định, tránh biến mất theo thời gian.
Tô Kính căn bản không có nghĩ qua sẽ đền bù cho Hồ. Nếu như Hồ gia lựa chọn ý kiến của mình thì hắn sẽ làm vậy. Sự thật chứng minh Hồ gia không có tư cách này. Mình mở ra điều kiện ưu đãi, chẳng khác gì tiếp nhận Hồ gia, nhưng đối phương vẫn lựa chọn lợi ích trước mắt.
Mặc kệ như thế nào, chính mình đã thu chỗ tốt tới tay, thời điểm cải tạo chiến hạm cho Hồ gia cũng hạ chút tâm tư. Tô Kính hiện tại không thiếu khuyết tài liệu bình thường, từ chỗ Vô Ưu công chúa hắn dạt được tài nguyên bình thường gần như vô tận. Hắn cũng hiểu đây là ý của hoàng đế.
Tài liệu cao cấp thì hắn phải tìm biện pháp giải quyết. Hắn không muốn động tới đồ cưới của Vô Ưu công chúa.
Hiện tại có bánh từ trên trời rơi xuống, đạt được không làm gì thì hơi bất an, Tô Kính dứt khoát giap việc này cho Thần Lâm xử lý, chính mình trở về khoang thuyền luyện khí, cẩn thận lấy bản vẽ chính thức ra khỏi tường kép.
Bản vẽ này nằm trên giấy. Đương nhiên là thần tang thụ thượng cổ chế thành. Bản vẽ rất phức tạp, Tô Kính lại dễ dàng xem hiểu, đây là một trương bản vẽ tiên thuật trụ cột, cái tên cũng rất đơn giản.
Ngũ Hành trận.
Tất cả phù văn đều là phù văn trụ cột, dù cho Tô Kính không nhận ra hơn phân nửa cũng khôn làm chậm trễ hắn học tập. Bởi vì phá giải phù văn cũng là một phần của đạo thuật. Mà Ngũ Hành trận này là có quy luật, trong tiên thuật là trận pháp đơn giản nhất, đơn giản đến luyện khí sĩ Kim Đan cửu trọng cũng có thể nắm giữ.
Đối với Tô Kính mà nói, thứ này cao thâm hơn cũng có thể lý giải. Đây mới là trọng điểm. Nếu như bản vẽ này là trận pháp tiên thuật vô cùng cường hãn, Tô Kính chỉ có thể lực bất tòng tâm. Trên thế giới này, luyện khí sĩ mạnh nhất cũng không thể phá giải.
Tô Kính không thể không gọi Thần Lâm trở lại, kiên nhẫn bảo Thần Lâm quan sát.
Hạm đội dừng lại, chiến đấu mặt nam làm Tô Kính không hài lòng, địch nhân lui lại với tốc độ nhanh, mà Tô Kính lại không muốn hạm đội quá mức xâm nhập khu vực biển sâu nên buông tha truy kích. Đánh một nửa thuyền của đối phương tàn phế, chiến tích không tệ lắm.
Chiến hạm ngừng lui lại, bắt đầu phái Tiềm Long hạm và luyện khí sĩ xuống dưới vớt vật tư của thuyền đắm. Mà Tô Kính phân công đại lượng nhân thủ cải tạo tám chiến hạm cho Hồ gia.
Tô Kính và Thần Lâm hai người bắt đầu thiết kế vũ khí mới.
Ngũ hành đại pháo, đây là tên của vũ khí do Tô Kính đặt tên. Bộ dạng vũ khí này tổng cộng có họng pháo hai mươi lăm căn xếp thành hình vuông, nó phóng ra đạo thuật do Ngũ Hành trận chế mà thành.
Tô Kính và Thần Lâm cần làm là cải tạo tiên thuật Ngũ Hành trận, lại hạ thấp uy lực của nó.
Đúng vậy, Ngũ Hành trận chỉ cần phóng thích một lần đủ để phá hủy tất cả thuyền của Tô Kính. Bản thân bản vẽ bảncó thưc lực này, chỉ cần ngươi có đầy đủ chân khí là thúc dục.
Chuyển đổi thành trận pháp cũng cần tiên thạch tương ứng thúc dục. Sau khi cải tạo sẽ giảm yêu cầu xuống, cũng cần cung cấp ngọc thạch cao cấp làm động lực.