- Lão tổ hàng năm tỉnh lại hai ba lần, trong đó một lần tìm người phù hợp tuyên bố nhiệm vụ phù hợp.
- Hắn sẽ không lãng phí thời gian thanh tỉnh quý giá, nhất định sẽ trù tính gì đó. Đúng rồi, vậy hắn hiện tại hẳn ngủ say rồi.
- Đúng vậy, hắn sẽ không giám thị ngươi, cũng không cần, chỉ cần hắn tỉnh lại thì có thể cảm giác được tọa độ của ngươi.
- Kỳ thật, đây là kiếp số, ta sớm có cảm ứng nhưng không tránh né. Thành công, ta tiến giai Kim Đan.
Tô Kính cười nói.
- Nói nhảm, ngươi có nhiều tài nguyên như thế, tối đa tiến giai muộn một chút, cần gì phải gấp gáp.
- Nói cũng không thể nói như vậy, giành giật từng giây ah. Ngươi xem, ngươi là người sau cùng trong hạm đội cửu đại gia tộc, không gấp sao?
Mộ Ngân Mâu chau mày, lập tức nói:
- Nếu ngươi không sợ, ta sẽ đi theo ngươi xông hòn đảo thần bí đó, đúng rồi, ngươi có tinh đồ hay không?
- Có, đại khái còn cách hai vạn dặm mà thôi, ta đang suy nghĩ là nên đi thẳng hay tới bờ biển sau đó lại đi tới phương nam
Tô Kính đang trưng cầu ý kiến đấy, đi thẳng đương nhiên sẽ tiết kiệm thời gian nhưng sẽ phải đối mặt với quá nhiều nhân tố không biết. Từ giờ trở đi, chỉ cần hướng nam sẽ có hạm đội đối địch. Các nước Nam Hải có bao nhiêu hạm đội thì không ai rõ ràng, Tô Kính mang theo ngọc thạch không thể cung cấp hắn tiêu xài vô hạn, không có khả năng sử hướng vô địch.
Nếu đi sát bờ biển, lãng phí chút thời gian nhưng ít nhất khó gặp địch nhân.
- Cho ta tàu chiến chỉ huy, ngươi làm cho ta một khẩu ngũ hành đại pháo, tiêu hao ít nhất giảm xuống một nửa, ngươi cần tài liệu gì cứ nói với ta, ta cho ngươi. Sau đó chúng ta trực tiếp đi chỗ kia.
Ánh mắt Mộ Ngân Mâu trở nên kiên định, nếu Tô Kính đã quyết định thì nàng không cần do dự.
Lão tổ, ít nhất sẽ không hại chính mình a?
Chuyện đã định, Tô Kính bảo Thần Lâm đi tính toán ngũ hành đại pháo cần tài liệu gì, sau đó lại quy hoạch bản vẽ.
Hai người đã thương nghị mấy loại, chính mình dùng có ba loại, có thể bán ra đạt tới tám loại. Bây giờ là thời điểm chế riêng, Tô Kính bán cho Mộ Ngân Mâu cũng cần tiền lời, bởi vì là minh hữu cho nên chỉ lời hai thành.
Giá mà người ngoài mua sắm ít nhất gấp ba lần Mộ Ngân Mâu.
Tô Kính còn phải cân nhắc giá thành phẩm nghiên cứu, từ đó luyện cế khẩu ngũ hành đại pháo cho Mộ Ngân Mâu thì mình cũng thiếu nhân thủ luyện chế cho mình, không có trang bị cho mình.
Thời gian trôi qua không nhanh nhưng thực tế hạm đội viễn chinh của đế quốc có khả năng đã tới Tà Thần quốc độ, bởi vì nhân thủ không đủ cho nên chỉ phát động tấn công mấy thành thị ven biển, cũng điều tra các hòn đảo bên ngoài.
Nếu Tô Kính trì hoãn quá lâu, khả năng đế quốc sẽ triển khai thế công lên lục địa, đến lúc đó chính mình đi trễ công lao không nhiều.
Nghĩ tới đây Tô Kính dứt khoát phái chiến hạm phù không gia tốc tiến về phía trước, tìm kiếm hạm đội các gia tộc đế quốc và thả ra tin tức muốn bán ra một loại vũ khí có lực công kích cường đại, công kích khoảng cách khá xa, nhược điểm là thành phẩm sử dụng cao.
Vũ khí như vậy hoàn toàn có thể dùng công thành, không cần phải lo lắng đối phương trực tiếp phản kích.
Ít nhất trong thời gian ngắn ngũ hành đại pháo là vũ khí chiến lược hữu dụng. Mặc kệ hạm đội địch nhân mạnh cỡ nào, không phải cường giả Kim Đan liên thủ đối kháng thì ngũ hành đại pháo phóng ra một lần đủ sức hủy diệt chiến hạm hạch tâm của kẻ địch.
Cái giá sử dụng sẽ đắt đỏ nhưng lại là mấu chốt của cuộc chiến, sử dụng một lần cũng phi thường đáng giá.
Tô Kính có ngũ hành đại pháo chưa tính là đồ chơi mới nhưng đã đột phá về uy lực, ngay cả đế quốc cũng không có làm được. Hắn làm có được bản vẽ tiên thuật, dựa vào khả năng tính toán biến thái của Thần Lâm, bảo hắn làm êếu đi cũng chỉ xếp đặt thiết kế ra rất nhiều phiên bản đơn giản hóa.
Thứ này ngươi dùng giết một đại yêu Kim chính là lãng phí. Chỉ có chiến trường mới là nơi ngũ hành đại pháo nên xuất hiện.
Bỗng nhiên Tô Kính hiểu lai lịch của Ngũ Hành tiên trận. Năm đó Tiên giới cũng trải qua một hồi chiến tranh mới có thể thiết kế ra trận pháp biến thái như vậy.
Tưởng tượng một chút, tại Tiên giới, Ngũ Hành đại trận phóng ra tiên thuật như núi lửa phun trào, cảnh tượng sơn băng địa liệt làm tô Kính không rét mà run.
Tiên thạch được xưng có thể liên tục cung cấp lực lượng thế nhưng Tô Kính tính toán một chút, hắn biết nếu khảm tiên thạch lên bản thiết kế của mình, kết quả cũng như vậy, chỉ cần phóng ra một lần sẽ làm tiên thạch hóa thành tro tàn.
Có lẽ Tiên giới bởi vì tiêu hao quá nhiều tiên thạch cho nên linh khí biến mất?
Nếu ở nhân gian, ngũ hành đại pháo của mình khuếch tán ra, ai cũng chế tạo một đám, có thể làm cho ngọc thạch nhân gian tiêu hao không còn?
Tuyệt đối là có khả năng, nếu như như linh mạch trong lòng đất không ngừng bị đào móc, ngọc thạch bị thu thập điên cuồng sẽ có kết quả gì?
Chính là thế giới này không thích hợp tu luyện nữa.
Tô Kính khẽ run rẩy, uy lực Ngũ Hành đại trận khổng lồ như thế nhưng nó là máy móc phá hư sinh thái đấy, hắn lấy một đám ngọc thạch hóa thành bụi trong Long Xà Bát Cảnh Hồ ra ngoài, đây là ngọc thạch khảm vào ngũ hành đại pháo đã ùng qua, Tô Kính thu thập lại.
Trong bụi này không có một chút linh khí, Tô Kính do dự sau đó lại dùng lục đạo thần giám chiếu xạ một phen. Phát hiện kết cấu bụi này cải biến triệt để, mang theo khí tức tử vong nồng đậm.
Dường như ngọc thạch vốn là thứ có tính mạng, mà bây giờ ngọc thạch mất đi tính mạng.
Tô Kính lặng lẽ đưa bản vẽ ban đầu vào trong không gian quẻ chấn, trong nội tâm không tự nhiên tới cực điểm. Thứ này mình đã cho Thần Lâm xem qua, Tô Mộ cũng xem qua.
Bí mật này có thể bảo hộ hay không?
- Thần Lâm.
Tô Kính dùng thần thức liên lạc một chút, Thần Lâm đáp ứng một tiếng, không lâu sau đi tới bên cạnh Tô Kính.
- Bản vẽ này phải cải tạo một chút. Uy lực lại nhỏ một chút, ngọc thạch tăng gấp đôi.
Thần Lâm không biết Tô Kính vì cái gì làm như vậy, chỉ gật đầu, nói: